Tuyệt Đại Ma Đầu
AUX 151/151
2574 Theo dõi 1
Bất Chấp Bên Anh
AUX 7/7
1082 Theo dõi 0
Đụng Độ Tà Sư (Series Về Quê Làm Thầy Pháp P3)
AUX Full
868 Theo dõi 0
Dasei 67 Percent
VGA 13/??
1444 Theo dõi 0Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn: Chương 1
Văn án:
Đối với Thời Liễu- một cường giả song hệ cấp chín sống ở mạt thế, không có gì quan trọng hơn sống sót. Vậy nên khi bị sét đánh đến biên quan cổ đại, thành con gái nhà nghèo quân hộ Lý Ngũ Nha, nàng thích ứng rất tốt, nhanh chóng nhập gia tùy tục làm một người cổ đại.
Nhưng muốn tồn tại phải có lí tưởng.
Mặc: Tơ lụa cùng sa tanh, phải có châu báu, trang sức, không quá đáng chứ.
Ăn: Mỗi ngày một ít tổ yến vi cá, hải sâm bào ngư, không quá đáng chứ.
Ở: Nhà lầu đình các, hành lang có mái hiên, ở trong rừng trúc, chim hót hoa thơm, nhà mình là khu phong cảnh, không quá đáng chứ.
Bạc tiêu không hết, không cần làm việc, chồng con ấm giường, cuộc sống này….Hoàn mỹ!
Sinh hoạt không dễ, chắc chắn phải yêu chính mình, Thời Liễu quyết tâm muốn trải nghiệm những thứ chưa từng trải qua, chưa từng hưởng thụ ở mạt thế.
Đáng tiếc, thực tế hung hăng tát cho nàng một cái.
Biên quan nghèo khổ, chiến loạn mấy năm liên tục, đừng nói sơn hào hải vị, muốn ăn cơm no cũng không dễ dàng, tính mạng thường xuyên bị đe dọa.
Nào, vén tay áo lên để phấn đấu nhanh!
Thời Liễu tin tưởng một câu: Chỉ cần không chắn đường ta, ngươi tốt ta tốt mọi người đều tốt, nếu không!!!
Muốn có địa vị, làm người phải ngang tàng chút, ở đời muốn leo lên cao thì phải trả giá, thôi thì làm người phàm nông cạn nhưng vui sướng thôi.
Biên giới Tây Bắc Đại Sở, trời cao đấrộng, mênh mông mà hoang vu.
Chỗ này là sa mạc lớn xa xôi hoang vắng nhấcủa phía tây, có con đèo đầu tiên của Đại Sở- Đèo Điệp Lĩnh.
Xung quanh đèo Điệp Lĩnh phân bố mấy chục quân doanh, ở cách 30 dặm ngoài sa mạc Đông Nam, triều đình vì tiện cho việc lưu thông tin tức công văn trên chiến trường, đã thiếkế mộtrạm dịch đặc biệt, vì chỗ này gần với đồn Thiên Lĩnh nên gọi là trạm dịch đồn Thiên Lĩnh.
Biên cương tháng sáu, mùa hè nóng nực, sóng nhiệtrong không khí làm người bực bội khó chịu, khó nhịn đến khákhô cổ.
Mộtrận gió mạnh đánh úp đến, không mang nóng bức đi ngược lại còn bốc lên cábụi cuồn cuộn.
Trong phòng chấcủi sân sau trạm dịch, Lý Ngũ Nha năm tuổi ngồi ở giường gỗ mới được dựng tạm, mồ hôi chảy ròng ròng ôm một cái básứ bị sứmẻ, miệng nhỏ nhấp từng ngụm nước.
Nóng quá!Kháquá!Biên quan lúc này điều kiện khổ giống nhau!Thiếu nước thiếu ăn, khí hậu khắc nhiệt, mùa hè nóng muốn mạng, mùa đông lạnh muốn mạng, nghĩ đến sau này có khả năng cả đời sinh sống ở đây.
Lý Ngũ Nha thấy sinh hoạđối với nàng đầy khốc liệt.
Đời này, nàng đầu thai vào mộnhà quân hộ, lúc chiến tranh thì ra trận, nhàn rỗi thì làm nông, trừ khi là triều đình đặc biệđồng ý, nếu không đời này qua đời khác đều phải ở biên cương này.
Vốn nghĩ rằng xuyên từ mạthế đến đây, ngày lành của nàng sắp đến, ai ngờ ông trời lại ném nàng đến nơi chim không thèm ỉa là Qua Bích Than này.
Qua Bích Than ư, chính là danh từ chỉ mộnơi hoang vắng cằn cỗi.
Xuyên đến từ trong bụng mẹ 5 năm, nàng oán giận 5 năm, xem tình hình trước mắcó khả năng nàng phải tiếp tục oán giận rồi.
“Ngũ tỷ!”Mộbé trai có ngoại hình giống Lý Ngũ Nha bảy tám phần đi đến, giống như hiến vậquý lấy ra từ sau lưng một cái quạhương bồ cũ nát, ngước cằm đắc ý nói: “Phương thẩm cho đệ này, tỷ cầm quạđi.
”Lý Ngũ Nha liếc nhìn tiểu đậu đinh, nhận quạhương bồ, đưa chén nước cho hắn: “Uống nước đi, môi khô hếrồi kìa.
”Lý ThấLang cẩn thận đón nhận chén nước, giống Lý Ngũ Nha, từng miệng nhỏ nhấp nước, uống rấquý trọng.
Địa phương của bọn họ rấthiếu nước, chỉ có quân doanh và trạm dịch có hai giếng nước.
Giếng nước trong quân doanh phải cung cấp cho cả quân doanh, trạm dịch phải cung cấp cho binh mã, không ai có thể dùng nước tùy ý.
Lý Ngũ Nha thấy Lý ThấLang uống mấy ngụm liền không uống nữa, mở miệng nói: “Đệ cứ uống hếnước trong báđi, uống xong tỷ lại đi lấy.
”Nàng và Lý ThấLang là một đôi song sinh, tuy rằng bị gió cásương tuyếtàn phá không được cho là trắng trẻo mập mạp, thậm chí còn thô ráp ngăm đen, nhưng mà hơn cả là hai người có gương mặphúc khí và nhân hậu.
Cộng thêm, hai tỷ đệ bọn họ khác với những đứa trẻ lôi thôi lếch thếch kia, Lý Ngũ Nha và Lý ThấLang mỗi ngày đều sạch sẽ gọn gàng, người lớn thấy sẽ thiên vị hơn.
Chỉ cần không đòi hỏi quá mức, người trong trạm dịch sẽ giúp đỡ họ, ví dụ như cho họ nhiều hơn mấy chén nước uống.
“Ừ ừ!”Trước đến nay Lý ThấLang luôn nghe lời Lý Ngũ Nha, nghe nàng nói mình uống hếnước, lập tức mặmày hớn hở, không tiếkiệm, vội vàng uống hếnước.
Lý Nhũ Nha phe phẩy quạhương bồ, quạcho mình mấy cái, rồi quạcho Lý ThấLang mấy cái.
“Lộc cộc lộc cộc~~”Bụng Lý Ngũ Nha độngộvang lên.
Hức.
Đói bụng!Vuốcái bụng khô quắt, Lý Ngũ Nha không nhịn được ngửa mặlên trời thở dài: “Ngày tháng thiếu ăn thiếu uống như này khi nào mới kếthúc đây?!”.
Lượt xem: 650
Thể loại: Cổ Đại, Dị Năng, Hài Hước, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Truyện Chữ, Xuyên Không
Thời lượng: 47/??