
Cưới Thêm Vợ Bé
AUX 13/13
1772 Theo dõi 0
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên
TXT 76/??
879 Theo dõi 0
Tết ở Làng Địa Ngục – Hellbound Village
46 12/12
1280 Theo dõi 0Vũ Cực Đỉnh Phong: Chương 1
La Dật là một tên chưa biết đến gái gú là gì, đang ăn không ngồi rồi ở nhà chờ việc làm. Thời đại này suốt ngày ngồi nhà thì chỉ có cắm đầu vào máy tính, không chơi game thì đọc tiểu thuyết, cho nên việc hắn suốt ngày cắm đầu đọc tiểu thuyết huyền huyễn trên mạng rồi ảo tưởng cũng không lạ gì.
Bỗng hắn vô tình xuyên qua… Nơi hắn đền là một thế giới nhân yên kịch chiến đêm ngày đã qua hàng ngàn năm. Người La Dật nhập vào là một tên phế vật của một gia tộc nhân loại mang tội trong người, thế nhưng ông trời không tuyệt đường đi, nhờ xuyên qua mà hắn có linh hồn chồng chất với chủ nhân cũ của cơ thể, vì thế mà linh hồn lực của hắn cũng cường đại hơn người thường rất nhiều.
“Thế giới này quá nhiều điều thú vị, ông trời đã cho ta cơ hội, ta liền không thể bỏ qua, hãy để ta thử xem từ trên đỉnh cao nhìn xuống có gì đặc sắc”.
Nước Đại Hoa, bên trong mộtòa phủ đệ tráng lệ tại phủ Thiên Đô, vang lên mộtrận khóc than bi thương của mộphụ nhân.
Tòa phủ đệ này chiếm diện tích cực rộng, chỉ sợ không dưới vạn mẫu. Đình viện san sát, đầm hồ giả sơn, mái quỳnh lâu uốn cong đầy khí thế, cây cối xanh tươi um tùm… Nhưng chỗ thanh âm phára lại phára từ trong mộcăn phòng cũ nát, nhỏ bé.
Toàn bộ người trong phủ Thiên Đô, sợ rằng cũng chẳng xa lạ gì với chỗ phủ đệ này. Chỉ vì chủ nhân tòa phủ đệ này chính là La gia, mộtrong ba đại thế gia của phủ Thiên Đô.
Đại Hoa quốc “mười tỉnh, ba đô, mười hai phủ”. Phủ Thiên Đô chính là mộtrong số mười hai phủ kể trên, nằm tại phía nam Đại Hoa quốc, thuộc tỉnh Nam Bình, là mộtòa trọng thành tiếp giáp với Ô Hầu quốc.
Mà danh xưng “Thiên Đô tam gia” chính là chỉ ba nhà Đường gia, Tống gia và La gia.
Ba gia tộc đều là những đại thế gia truyền thừa vượtrên nghìn năm, nội tình thâm hậu, căn cơ vững mạnh, cả ba nhà hầu như khống chế trong tay quá bảy thành các loại mậu dịch bên trong phủ Thiên Đô, khiến người người đỏ mắt.
Chỉ như vậy đã đủ khẳng định địa vị La gia trong lòng người dân phủ Thiên Đô lớn tới mức nào.
- Dậthiếu gia, Dậthiếu gia… Ngươi tỉnh lại đi, ngươi tỉnh lại đi… Ngươi nếu như có chuyện gì, ta biếăn nói với tiểu thư làm sao… Ô ô…
Tiếng than khóc thảm thiếcủa người phụ nhân được phára từ trong mộkhu nhà trệthấp bé. Từng làn khói thuốc đông y nồng nặc tràn ngập bốn phía không khỏi khiến người ta cảm thấy gay mũi.
Cách đó không xa, đám người hầu La gia nghe được tiếng thanh âm này cũng lộ ra vài phần mỉa mai trào phúng, ánh mắt nhìn về phía căn nhà trệcó phần hả ha, miệng cười nhạt.
- Hắc, nghe nói vị Dậthiếu gia này ngay hôm nay tiến vào tu võ ngoại điện bị tổng quản La Tam đánh cho thổ huyết, lấy thể trạng không ra gì của hắn, lần này chỉ sợ lành ídữ nhiều rồi…
- Cũng là hắn không may… Trước đó vài ngày, vị tổng quản La Tam có người con vốn thiên tư xuấchúng, đặc biệđược tiến vào trong tu võ nội điện chuyên môn đào tạo, vậy mà tại chuyến lịch lãm Vân Khê Đảo lần trước gặp phải ưng thứu thú tập kích… Tuy được cứu trở về nhưng người cũng bị tàn phế, tâm tình đang lúc không tốt, tự nhiên muốn tìm chỗ phátiếmộphen.
- Phải nói lại… Không biếvị Dậthiếu gia kia đến tộcùng đã làm ra chuyện gì lại khiến tổng quản La Tam tức giận tới bực này?
- Tổng quản La Tam còn chưa nguôi lòng việc bị tàn phế, lại nhìn thấy vị Dậthiếu gia không biếsống chết, dám lui tới ngoại điện, trong lòng vốn tức giận, liền nói: “Con ta thiên tư ngútrời lại phải chịu sống tàn tật, người này là tên phế vậsao có tư cách được chân tay lành lặn? Ngay sau đó tổng quản liền ra tay đả thương hắn.
Lời này vừa nói ra liền khiến tất cả mọi người phải há miệng kinh ngạc. Chỉ vì nhi tử mình tàn tật, liền vô duyên vô cớ đánh mộngười chân tay lành lặn tới thổ huyết, tính mệnh nguy kịch. Người như vậy bá đạo tới mức nào? Nhưng có một điều, trong lời nói chuyện của những người này, ngữ khí không có nửa phần tức giận, ngược lại còn tràn đầy mộcỗ cảm giác hả hê.
- Vậy chẳng phải tai bay vạ gió rồi… Nói đến cũng đáng thương cảm cho vị Dậthiếu gia, sinh ra đã yếu ớt, gân mạch không thông, hoàn toàn không có nửa phần thiên tư tu hành…
- Lời này của ngươi ta cũng không dám đồng tình. Tuy có thương cảm nhưng vẫn có chỗ đáng trách… Phụ thân La Dậlà La Thiên Phong, ngày trước phong quang vô hạn, trong phủ Thiên Đô có ai dám khinh thường? Nếu hắn vẫn còn tiếp tục sống tới nay, chỉ sợ La gia chúng ta đã trở thành thế gia đệ nhấphủ Thiên Đô từ lâu!... Hừ, nhưng người này lại không biếphải trái, làm bạn với yêu ma kia, cuối cùng dẫn tới hai nhà Đường, Tống liên thủ, khiến La gia ta mấđi ínhiều? Tới khi La Thiên Phong bị chúng cao thủ liên hợp đánh chếtại Thiên Giản Bích Chướng, thi cốkhông còn, khi đó La gia mới giữ lại được chúcăn cơ, nhưng thực lực lại rơi xuống thấp nhấtrong ba nhà… Hiện tại có ra ngoài phủ, gặp phải đám người của hai nhà kia, ai cũng như đám yêu ma đến mở giọng mỉa mai trào phúng… Hừ, cũng vì tộc trưởng niệm tình mới kéo dài hơi tàn của La Dậcho tới nay… Đổi lại là ta, chỉ sợ đã sớm giếđi cho xong chuyện!
- Nói là vậy… Nhưng La Dậcũng đâu có tội gì? Khi chuyện ngày đó xảy ra, hắn mới chỉ vừa chào đời, tội lỗi người đời trước đổ xuống đầu hậu nhân chung quy vẫn có chút không thỏa đáng.
- Không thỏa đáng chỗ nào? Hừ, cho hắn được sống là vì tộc trưởng đã nhân từ rồi. Cha mẹ thiếu nợ con cái bù là chuyện thiên kinh địa nghĩa, sao trong miệng nhà ngươi lại thành mộý khác? Chẳng lẽ ngươi cho rằng tộc trưởng xử trí như vậy là không thỏa đáng?
- Ta nào có nói như vậy? Chỉ là hiện tộc trưởng và NhấKiền trưởng lão vừa bế quan, tổng quản La Tam liền đả thương La Dật… Mặc dù La Dậchính là con trai La Thiên Phong, nhưng dù sao cũng là huyếmạch tộc trưởng. Nếu tộc trưởng biết được… Chỉ sợ tổng quản La Tam khó thoáđược trách phạt…
- Hừ, thiển cận… Hiện tổng quản La Tam đã sớm đạđược Hậu Thiên tầng tám, là hạng cao thủ hàng đầu, tại La gia, ngoại trừ mấy vị trưởng lão và vài vị khách khanh, tu vi hắn có thể xếp trong hạng mười… La Dậkia tuy là ruộthịdòng tộc trưởng, nhưng thiên sinh là mộtên phế vật. Nếu đổi là ngươi, ngươi sẽ vì mộphế vậmà trách phạmột gã cao thủ sao?
- Ách… Điều này cũng đúng…Ai…
Than nhẹ một tiếng, nhưng giọng điệu mỉa mai trào phúng cùng thứ ánh mắhả hê vẫn nhìn về phía gian nhà trệcũ nát, nơi có tiếng khóc than của người phụ nhân như trước.
…
Bên trong nhà trệt, nồng nặc mùi dược thảo khiến người ta gay mũi. Trong gian phòng lờ mờ ánh sáng, những thứ đồ đạc cũ kỹ được bày biện giản đơn. Tại góc tường, trên mộchiếc giường gỗ cũ nát, mộthiếu niên đang nằm hấp hối.
Dáng dấp thiếu niên này ước chừng chỉ mười sáu mười bảy tuổi, vóc người thấp bé gầy yếu, quần áo cũ kỹ. Nằm trên giường, hơi thở mong manh, trên khuôn mặthanh tú là mộmảnh trắng nhợt, không màu huyếsắc, tùy thời đều có thể chết.
Bên cạnh người hắn là một vị phụ nhân, chính là người đang gào khóc bi thương, bàn tay thô gầy đang run run vuốve trên trán người thiếu niên.
- Dậthiếu gia…Ô ô… Ngươi tỉnh lại đi… Ngươi nếu có chuyện gì, dù có chếta cũng không dám đối mặvới tiểu thư và nhị gia…Ô ô…
Thanh âm phụ nhân bi thương, tiếng khóc nức nở. Nhưng người thiếu niên nằm trên giường căn bản không thể nghe được, khí tức càng lúc càng yếu ớt, cận kề tử vong.
Nhưng vào lúc này, trên không trung gian nhà trệđộnhiên nổi trận gió thổi mây bay. Chỉ trong khoảng khắc, bầu trời trong vạn dặm không một gợn mây đã bị phủ kín bởi mây đen, trận trận gió lạnh, một đoàn mây đen tựa như lốc xoáy nhấthời xuấhiện tại títrên không trung, sâu trong mây đên mơ hồ lấp lóe từng đạo sấm sét…
Lượt xem: 546
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Truyện Chữ, Xuyên Không
Thời lượng: 200/??