Vũ Anh Truyện

Vũ Anh Truyện: Chương 1

Vũ Anh vì có công cứu giá mà được tấn phong Quảng Vương. 6 năm sau, Quảng Vương Vũ Anh đăng cơ hoàng đế, mở ra kỷ nguyên mới cho đất nước.

Truyện này do Vọng Vũ cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz



Tính từ năm Đại Phong thứ hai mươi ba đến năm Đoan Hồng thứ bảy, tất cả là hai mươi hai năm, thế nước ngày mộsuy yếu, chính sự thối nát. Trong triều, tham quan, gian thần nổi lên kếbè kéo phái, vua không ra vua, tôi chẳng ra tôi, ăn chơi hưởng lạc, cung vàng điện ngọc ngày ngày mọc lên như nấm. Ở địa phương, cường hào ác bá nhiều như ong, chiếm ruộng, cướp đất, không việc xấu gì không làm, thêm vào đó là đám quan lại chỉ biếnhũng nhiễu con dân.

Hai mươi hai năm không dài không ngắn mà đã nổi lên những mười sáu cuộc khởi nghĩa nông dân và chính biến trong triều, tất cả đều thấbại. Đi cùng với đó là tiếng than khóc ai oán vang trời dậy đất. Mộ phu bắlính liên miên, pháp trường lập ở khắp nơi. Bách tích lầm than cơ cực, đói kém thế nào, quan lại đều tỏ thái độ sống chếmặc bay, nhấlà khi có thiên tai dịch họa, số người chết đói và tha hương cầu thực đều tăng theo cấp số nhân qua mỗi năm. Vì thế trong dân chúng từ lâu đã lưu truyền câu ca: "Con ơi mẹ bảo con này/Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan"

Giữa chốn triều đình như vũng bùn nhơ nhớp nổi lên những bông sen cao khiết. Nhưng họ đi cả rồi: Chính Trực Tiên sinh dâng sớ xin chém nịnh thần không được đã cáo quan, Trúc TiếGián nghị đại phu vì lời can mà bị đày tới nơi biên ải... Còn Dương Quốc công Vũ Minh nữa, trong triều không ai động tới ông, bởi phía sau là mấy nghìn đôi mắđang nhìn vào nhấcử nhấđộng của người mà họ hằng kính ngưỡng. Vua ghélắm, đồng liêu cũng muốn nhổ gai trong mắlắm nhưng vì sợ cái thế lực vô hình kia mà đành cắn răng nghe ông nói lời thẳng.

Lên triều về, Dương Quốc công ngồi lặng trước bàn vọng mấy người con của mình. Đến hơn khắc, Dương Quốc công lúc này mới trở về thực tại, ông cho người đem lệnh vua đi báo cho thấcông tử Vũ Anh ở ngoài thành. Còn ngũ công tử Vũ Xương, Dương Quốc công trực tiếp gọi đến nói.

Gia nhân cưỡi ngựa chạy ra ngoài thành đến trước Trúc Gia Trang - mộtrang viên nhỏ nằm lọthỏm giữa rừng trúc. Với lối kiến trúc tiêu biểu của làng quê: nhà chính ba gian lợp ngói vảy cá, nhà ngang cũng như thế nhưng thấp hơn thì chẳng ai nghĩ đây là nơi ở của hai người trai một vị quan lớn trong triều. Nguyên nhân vì sao Vũ Anh cùng em trai Vũ Mạc dọn tới đây sống thì chẳng ai rõ, trừ Dương Quốc công và Vũ Anh. Mộbóng người cao, gầy, đen trùi trũi, mặc áo vải thô vá chằng vá đụp từ ngoài vườn về nhận lệnh vua ban. Gia nhân giọng khinh khỉnh nói:

"Nhận lệnh vua ban mà công tử mặc như vậy thì không hợp cho lắm"

Vũ Anh lạnh như tiền trả lời:

"Mấy năm nay đói kém, áo lụa quần là đều không có, ta mặc vậy thì thế nào ?"

Gia nhân không nói gì, cúi đầu lầm lũi đi ra khỏi Trúc Gia Trang, thâm tâm thầm khâm phục Vũ Anh.

Ba ngày sau, Vũ Anh từ sớm vào thành hỏi thăm cha, tiện đổi một bộ quần áo lành lặn để tháp tùng Đoan Hồng hoàng đế đi săn.

"Cha có đi không ?"

"Hôm qua cha đã cáo ốm không đi. "

"Con cũng không muốn đi. Năm nay đói hơn mọi năm mà hoàng thượng vẫn có tâm trạng đi săn khiến con thấy khó chịu. "

Vũ Anh mặbuồn bã đáp. Dương Quốc công vuốchòm râu, lắc đầu quầy quậy nói:

"Con không muốn cũng phải đi. Mấy trăm con mắđang nhìn chúng ta đó. "

Dương Quốc công vỗ vai cậu con trai mặt đang ỉu xìu, buồn bã. Dương Quốc tháo bức thư pháp treo trên tường xuống đưa cho Vũ Anh, dặn rằng:

"Đây là chữ nhẫn. Nhớ lấy, phải nhẫn. "

Đoan Hồng hoàng đế quả là hôn quân bạo chúa ! Vì sao ư ?Sáu trấn lụlớn, ba trấn bị đại hạn, mộtrấn bị nạn châu chấu vua không đoái hoài mà chỉ nghĩ đến thú vui hưởng lạc. Đã thế còn lệnh cho các quan lại, quý tộc dẫn theo các công tử thiếu gia từ 15 tuổi trở lên tháp tùng theo xa giá đến Nam cung săn bắn trong 3 ngày. Thậkhông biếtốn bao nhiêu ngân lượng. Vũ Anh nghĩ mà thấy thương cho những kiếp con đỏ nghèo khổ đang vậvã ngoài kia.

Cẩm Y vệ Đô chỉ huy sứ Hồng Hanh nhấp chén trà, hỏi hắc y nhân đang ngoảnh mặngắm sao trời:

"Trương hộ pháp, phải ám sáthậsao ?"

Trương hộ pháp không nói gì, chỉ gật đầu biểu lộ sự xác nhận.

"Đông người, liệu có làm được không ?"

Lúc này Trương hộ pháp mới lên tiếng, giọng khàn khàn:

"Ông cứ theo kế hoạch mà làm. Lợi Mộc đại nhân ắcó sự tính toán của ngài ấy"

"Vâng, tôi biếrồi" - Hồng Hanh cung kính nói.

Đoan Hồng hoàng đế sau mấy ngày vui chơi thỏa thích đã thấm mệt. Khi đoàn người chuẩn bị lên đường trở về thì không biếtừ đâu bay tới hai chiếc phi tiêu.

"Có thích khách ! Bảo vệ hoàng thượng !"

Lão công công dài giọng thélớn. Đoan Hồng hoàng đế vội vội vàng vàng chui xuống gầm bàn trốn. Hai hắc y nhân thân thủ nhanh nhẹn phi không bay tới, trực tiếp kéo hoàng đế từ gầm bàn ra trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

"Cứu giá ! Mau cứu giá ! Mau... "

Tiếng hédài trước khi bị đâm của lão công công kéo mọi người về với thực tại. Đám quan lại quý tộc cùng các công tử thiếu gia liếc mắt nhìn nhau, từ ánh mắcó thể đọc thấy ở họ câu hỏi "Cứu hay không cứu ?". Không cứu thì bị mang tiếng không trung quân, không ái quốc, cứu thì lại đưa mộtên hôn quân từ quỷ môn quan trở về, lúc ấy sẽ khó mà lường chuyện gì sẽ xảy ra.

Mộtên công tử giọng giễu cợt, nói:

"Hay Vũ Anh lên cứu giá đi"

Lời vừa dứt, xung quanh đã vang lên tiếng cười. Vũ Xương giọng châm biến, lộ ra mộnụ cười quái ác nói: "Ai chẳng biếVũ đệ đây là bạch diện thư sinh, vì không chịu học võ mà bị cha đuổi khỏi nhà"

Vũ Anh vô cùng thản nhiên trước những lời châm chọc này. Hắc y nhân phi một cái phi tiêu, bay sượqua mặmộtên quý tộc, cắm phập vào gốc cây, tên đồng bọn chĩa gươm lên trời, hô lớn:

"Thừa thiên hành đạo, nay ta tới lấy mạng tên hôn quân này và các ngươi"

" Lấy mạng ta ư ?Ngươi đã hỏi ý kiến ta chưa ?"

Mọi người quay ra nhìn, người nói câu này là Cần Chánh điện Đại học sĩ Lê Tử Khuông. Nói rồi Lê rúgiáo lao lên đánh nhau với hai tên hắc y nhân. Qua chừng chục chiêu thì Lê Tử Khuông bị tên cầm gươm đâm trượmộnhávào đùi, Lê choáng váng lui lại, cắn răng chịu đau. Thấy thế, mấy bạn đồng liêu của Lê vội lao lên diễn tiếp vở kịch cứu giá. Phải, đây là một vở kịch, thực lòng chẳng ai muốn cứu vua cả ngoại trừ mộngười.

"Hừ, không tự lượng sức !"

Hắc y nhân cầm phi tiêu kêu lên, nhìn đám người đang la ối trên đất, lại nhìn Đoan Hồng hoàng đế lúc này đã bị dọa cho xanh mặt, đắc ý nói: "Tiếc thậđấy, tất cả đều không phải là đối thủ của ta. Xem ra, không ai cứu được ngươi rồi, hôn quân. Đi chếđi ! "

Dứlời, hắn ta vung mạnh nắm phi tiêu trong tay xuống. Đoan Hồng hoàng đế sợ hãi nhắm tịmắlại.

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 759

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 30/??

Nguyễn Huy Cô Úc radiotruyen Anh Sa Trần Vân Hồng Nhung Đình Soạn Đang cập nhật Karen Yuzuriha phim79 nghe gì xem gì Yua Mikami Tú Quỳnh Min Do-yoon giải trí tổng hợp Mayuki Ito Nguyễn Thành vlxx Đình Huy Ai Sayama Đình Soạn Yui Hatano giải trí Thanh Mai truyenngontinh Kim Thanh link tối cổ Thu Huệ Viết Linh Minami Aizawa Momo Sakura Yu Shinoda Nguyễn Hoa vtvgo tv Tuấn Anh Đình Duy vl79 Bảo Linh Quàng A Tũn Hà Thu iptv m3u8 Tâm An Kana Momonogi Suzu Honjo audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com