TXT 63/??
741 Theo dõi 0
VGA 126/???
1606 Theo dõi 0
AUX 4/4
1289 Theo dõi 0
TXT 19/??
668 Theo dõi 0
TXT 54/54
416 Theo dõi 0
TXT 17/17
567 Theo dõi 0
TXT 54/54
661 Theo dõi 0
AUX 2145/2145
300 Theo dõi 0
Anh Sa giải trí tổng hợp truyenngontinh Cô Úc Hà Thu Thu Huệ Karen Yuzuriha link tối cổ giải trí Viết Linh Kim Thanh vtvgo tv Hồng Nhung Quàng A Tũn Yua Mikami Đình Soạn Nguyễn Huy Tuấn Anh xem gì Yu Shinoda Tâm An nghe gì Nguyễn Hoa Minami Aizawa phim79 Kana Momonogi Thanh Mai Momo Sakura iptv m3u8 Suzu Honjo Đình Duy Mayuki Ito Đình Soạn Min Do-yoon Đang cập nhật radiotruyen Ai Sayama Yui Hatano vlxx Bảo Linh Tú Quỳnh vl79 Đình Huy Miu Shiromine Nguyễn Thành truyen79.xyz
phim79.com

[Đam Mỹ] Nếu Không Yêu Tôi
TXT 63/??
741 Theo dõi 0
Chiêu Hồn Giả Siêu Phàm
VGA 126/???
1606 Theo dõi 0Vô Thường: Chương 1
Thà gặp Diêm La Vương, đừng chọc Đường Môn lang!
Hành tẩu trong bóng đêm, hèn hạ nhưng không mất bản tính, vô sỉ cũng không bỏ đi phong độ chính là Câu hồn sứ giả!
Phân chia cảnh giới: Luyện Cương kỳ, Huyền giai, Hoàng giai, Địa giai, Thiên giai, Linh giai!
Luyện Cương kỳ chia làm cửu phẩm, từ nhất phẩm tới cửu phẩm.
Huyền giai, Hoàng giai, Địa giai, Thiên giai, Linh giai mỗi cảnh giới chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm!
12345678910111213141516171819202122232425262728293031323334353637383940414243444546474849505152535455565758596061626364656667686970717273747576777879808182838485868788899091929394959697989910010110210310410510610710810911011111211311411511611711811912012112212312412512612712812913013113213313413513613713813914014114214314414514614714814915015115215315415515615715815916016116216316416516616716816917017117217317417517617717817918018118218318418518618718818919019119219319419519619719819920020120220320420520620720820921021121221321421521621721821922022122222322422522622722822923023123223323423523623723823924024124224324424524624724824925025125225325425525625725825926026126226326426526626726826927027127227327427527627727827928028128228328428528628728828929029129229329429529629729829930030130230330430530630730830931031131231331431531631731831932032132232332432532632732832933033133233333433533633733833934034134234334434534634734834935035135235335435535635735835936036136236336436536636736836937037137237337437537637737837938038138238338438538638738838939039139239339439539639739839940040140240340440540640740840941041141241341441541641741841942042142242342442542642742842943043143243343443543643743843944044144244344444544644744844945045145245345445545645745845946046146246346446546646746846947047147247347447547647747847948048148248348448548648748848949049149249349449549649749849950050150250350450550650750850951051151251351451551651751851952052152252352452552652752852953053153253353453553653753853954054154254354454554654754854955055155255355455555655755855956056156256356456556656756856957057157257357457557657757857958058158258358458558658758858959059159259359459559659759859960060160260360460560660760860961061161261361461561661761861962062162262362462562662762862963063163263363463563663763863964064164264364464564664764864965065165265365465565665765865966066166266366466566666766866967067167267367467567667767867968068168268368468568668768868969069169269369469569669769869970070170270370470570670770870971071171271371471571671771871972072172272372472572672772872973073173273373473573673773873974074174274374474574674774874975075175275375475575675775875976076176276376476576676776876977077177277377477577677777877978078178278378478578678778878979079179279379479579679779879980080180280380480580680780880981081181281381481581681781881982082182282382482582682782882983083183283383483583683783883984084184284384484584684784884985085185285385485585685785885986086186286386486586686786886987087187287387487587687787887988088188288388488588688788888989089189289389489589689789889990090190290390490590690790890991091191291391491591691791891992092192292392492592692792892993093193293393493593693793893994094194294394494594694794894995095195295395495595695795895996096196296396496596696796896997097197297397497597697797897998098198298398498598698798898999099199299399499599699799899910001001100210031004100510061007100810091010101110121013101410151016101710181019102010211022102310241025102610271028102910301031103210331034103510361037103810391040104110421043104410451046104710481049105010511052105310541055105610571058105910601061106210631064106510661067106810691070107110721073107410751076107710781079108010811082108310841085108610871088108910901091109210931094109510961097109810991100110111021103110411051106110711081109111011111112111311141115111611171118111911201121112211231124112511261127112811291130113111321133113411351136113711381139114011411142114311441145114611471148114911501151115211531154115511561157115811591160116111621163116411651166116711681169117011711172117311741175117611771178117911801181118211831184118511861187118811891190119111921193119411951196119711981199120012011202120312041205120612071208120912101211121212131214121512161217121812191220122112221223122412251226122712281229123012311232123312341235123612371238123912401241124212431244
Đường Phong cảm thấy bản thân mình vô cùng xui xẻo.
Mười lăm năm trước Đường Phong mang mộthân công phu rời khỏi Đường gia chu du thiên hạ, trên đường vì tình cờ cứu một đứa trẻ khỏi cảnh bị cán chếdưới vó ngựa mà tự rước họa vào thân.
Lần tai nạn đó khiến hắn trở thành phế nhân, suốmười lăm năm qua chỉ có thể nằm yên trên giường. Tuy rằng các vị trưởng lão trong môn nhiều lần truyền cho hắn nội lực tinh thuần của chính mình, nhưng vẫn không thể khiến hắn một lần nữa có thể đứng dậy được.
Chuyện này khiến cả Đường môn từ cao đến thấp tiếc nuối khôn nguôi, Đường Phong là kỳ tài trăm năm mới gặp của Đường Môn, chỉ cần một quãng thời gian nữa thôi thì không ai dám nói trước thành tựu của hắn có thể cao đến đâu, thế nhưng mộphân hy vọng này lại sớm lụi tàn.
Suốmấy năm nằm trên giường, Đường Phong từng tự vấn lương tâm của mình vô số lần, nếu có thể quay ngược lại thời điểm đó liệu hắn có ra tay cứu đứa trẻ kia hay không?
Đáp án là có! Nếu không cứu, e là hắn sẽ cắn rứlương tâm cả đời, thành tựu ngày sau có cao đến mấy cũng ích lợi gì? Hiện tại, tuy nửa thân dưới của hắn bị liệnhưng đổi lấy nửa đời thanh thản.
Mạng người quý như trời, nhân tính không thể mất!
Mười lăm năm qua, Đường Phong không ngừng nghiên cứu y khắp thiên hạ, kếhợp cùng hiện trạng của mình, nghiên cứu ra mộphương pháp chữa bệnh bằng ngân châm, lúc này mới cảm thấy có chúkhởi sắc, khó khăn lắm mới cảm nhận được nửa thân dưới của mình có chúphản ứng, một đạo sấm sérạch ngang trời cứ thế bổ trúng vào người hắn, Đường Phong còn đang mơ mơ màng màng đã bị ngưu đầu mã diện áp tới Diêm La điện.
Đường Phong nghĩ đến náóc cũng không hiểu, rõ ràng mình đang nằm trên giường, chẳng chọc đến ai, thế nào lại xuất hiện một đạo sấm sékì quái từ cửa sổ đánh vào, lại còn vô cùng xảo diệu đánh trúng vào mình.
Đường Phong cố nén giận ngẩng đầu lên, dùng ánh mắsắc lạnh nhìn vị tráng hán mặt đen đang ngồi ngay ngắn như mộngọn núi đá sừng sững trên đài cao.
Chính là hắn, Diêm La vương, kẻ được xuy tôn là người nắm giữ vận mệnh của người sống, chưởng quản lục đạo luân hồi.
- Đường Phong!
Diêm vương vỗ mạnh án mộc trên bàn, hélớn một tiếng.
Đường Phong bước lên vài bước, ánh mắlạnh lùng nhìn hắn.
- Nhà ngươi có biếtội của mình chưa?
Diêm vương rung đùi đắc ý, lại quáthêm một tiếng.
- Ta có tội gì?
Đường Phong giận đến mức mặt mũi đỏ bừng, rống lên một tiếng.
- Ngươi có biếthọ mệnh của ngươi chỉ có mười lăm năm hay không? Lẽ ra mười lăm năm trước hồn phách của ngươi phải xuống địa phủ chịu mệnh, tiến nhập luân hồi mới phải chứ.
Diêm vương ho nhẹ một tiếng, khẩu khí tuy cường ngạnh nhưng cũng đã hòa hoãn ínhiều.
- Diêm vương muốn ngươi chếlúc canh ba, ai dám giữ ngươi lại đến canh năm?
Đường Phong trừng mắt nhìn Diêm La đang ngồi trên đài:
- Sống chếcủa ta vốn nằm trong tay ngươi! Sao bỗng nhiên ta lại sống thêm được mười lăm năm?
- Khụ, chuyện này...
Vẻ mặDiêm vương thoáng chúngượng ngùng.
- Bổn vương bận rộn trăm bề, đôi khi cũng phạm chúsai lầm là điều khó tránh khỏi.
- Chuyện này thì liên quan gì đến ta?
Đường Phong càng nghĩ càng tức giận.
- Mười lăm năm trước ta liều mình cứu người khác, chỉ đổi được nỗi khổ tàn phế suốmười lăm năm, vất vả lắm mới có được chúkhởi sắc, ngươi lại phái ngưu đầu mã diện bắta đến đây như thế, vậy tội của ta là gì? Ngươi làm Diêm vương kiểu gì vậy hả?
Ngưu đầu mã diện đứng một bên nhìn Đường Phong nổi cơn thịnh nộ, liền chạy đến giữ chặhắn lại, vừa cười xoa dịu hắn vừa nói:
- Xin nhân huynh bớgiận, bớgiận!
MặDiêm vương đã đen nay lại đen thêm mộphần, yếu ớlên tiếng:
- Mặc kệ ra sao, chuyện ngươi sống lâu hơn mười lăm năm cũng là sự thật.
- Ngươi muốn thế nào?
Đường Phong hỏi.
- Đợi ta tính mộchúđã…
Diêm vương giả vờ bấm mấy đốngón tay rồi kinh ngạc hô to:
- Ái chà, chúc mừng ngươi, kiếp sau ngươi vẫn được làm người, vậy cũng dễ làm việc hơn.
- Ý ngươi là sao?
- Kiếp này ngươi sống lố mười lăm năm, vậy thì trừ đi mười lăm năm tuổi thọ ở kiếp sau của ngươi coi như bù lại, như vậy đã công bằng chưa?
Diêm vương xoa xoa tay, vừa hỏi vừa cười đến mức hèn mọn, bộ dạng giồng hệmấy kẻ bán hàng ngoài chợ.
- Tại sao?
Đường Phong nổi giận.
- Rõ ràng đây là do ngươi làm sai, tại sao lại bắta phải gánh?
- Xéthấy mười lăm năm trước ngươi cứu một người, coi như cũng có chúcông đức, bổn vương miễn cho ngươi phải chịu nỗi khổ trở thành hài nhi được sinh ra một lần nữa. Ngưu đầu mã diện, dẫn hắn đến thông đạo luân hồi, tìm nhà nào có con trai chừng mười lăm tuổi cho hắn thác hồn chuyển thế đi.
Diêm vương phấphất tay, không màng đến tiếng rống giận của Đường Phong.
Ngưu đầu mã diện vất vả lắm mới lôi được Đường phong ra khỏi Diêm La điện, dẫn hắn đi đến đài luân hồi.
- Tiểu huynh đệ, tái ông mấngựa chưa hẳn là xui xẻo!
Ngưu Đầu đứng một bên tận tình khuyên giải.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Mã Diện vội gật đầu phụ họa.
Đường Phong trợn mắt:
- Vậy thì thế nào mới gọi là xui xẻo? Vô duyên vô cớ bị mấđến mười lăm năm tuổi thọ, đổi lại là ngươi thì ngươi vui vẻ chấp nhận được à?
- Nói thế cũng không đúng.
Ngưu Đầu áp sátai của Đường Phong, nhỏ giọng thì thầm:
- Diêm vương đối xử với ngươi như vậy là tốlắm rồi, tuy đây không phải lỗi của ngươi, nhưng ngươi sống lố mười lăm năm cũng là sự thật không thể bàn cãi. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện Diêm vương không bắngươi phải uống canh Mạnh Bà rồi đi qua cầu Nại Hà sao, việc này cũng coi như là cố ý bồi thường cho ngươi.
Mã Diện cũng nói thêm:
- Lần này ngươi tái nhập luân hồi, thực chấlà thác hồn chuyển thế, thân thể kia cũng không phải trường thành theo ý muốn của ngươi. Diêm vương sợ ngươi không thích, cố ý dặn dò hai huynh đệ bọn ta tặng thêm cho người mộphần lễ vật.
- Lễ vậgì?
Đường Phong nghi hoặc hỏi. Trải qua cơn giận lúc đầu, Đường Phong cũng đã bình tĩnh lại đôi chút, cả đời này của mình, có đến mười lăm năm nằm liệtrên giường, tuy nói hiện tại có chúkhởi sắc, nhưng ai biết được liệu mình thật sự có khả năng hồi phục hay không.
Thay vì tiếp tục nằm trên giường chịu đủ loại tra tấn dày vò, việc gì cũng phải có người hầu hạ giúp đỡ, không bằng được giải thoásớm một chút, sớm chếsớm siêu sinh.
Ngưu đầu mã diện cười cười nhìn hắn, mã diện duỗi tay điểm nhẹ trên trán Ddường Phong, mộchuỗi tin tức kỳ quái lập tức tiến nhập vào đầu của Đường Phong, Đường Phong còn chưa kịp thích ứng liền thấy Ngưu Đầu xòe tay ra, mộcỗ âm phong nổi, kéo theo vô số tiếng khóc than nức nở cực kì hỗn loạn, một luồng sáng màu lục mờ ảo hiện ra trên lòng bàn tay của hắn.
Ngưu Đầu nói:
- Đây là tu vi quỷ thần mười năm của ta, nếu nhiều hơn thì ngươi không thể chịu nổi, thứ này sẽ giúp ích cho thân thể kiếp sau của ngươi.
Vừa nói, Ngưu Đầu liền bắn luồn sáng màu lục kia tiến nhập vào cơ thể Đường Phong.
- Đa tạ hai vị.
Đường Phong chắp tay nói.
Đường Phong đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nhịn không được liền hỏi:
- Diêm vương có hay quên thu hồn của người khác như vậy không?
Mã Diện ngập ngừng:
- Cũng không nhiều lắm, ngẫu nhiên mới có một lần.
Đường Phong vừa cười vừa nói:
- Xem ra ta cũng không cô đơn.
Ngưu Đầu cảm khái không ngừng:
- Tiểu huynh đệ ngươi coi như may mắn. Ta nhớ có tên kia mới gọi là bi thảm. Sống đến mộtrăm linh tám tuổi Diêm Vương mới nhớ đến phải thu hồn của hắn, vốn là trong mấy chục kiếp luân hồi còn lại của hắn cũng còn được làm người vài lần, nhưng vì việc này mà tới tận bây giờ hắn vẫn còn luẩn quẩn ở súc sinh đạo để trả nợ kia.
- Đúng vậy!
Mã Diện thổn thức:
- Ta còn nhớ người nọ tên Bành Tổ!
…
-Chương 1+
Mười lăm năm trước Đường Phong mang mộthân công phu rời khỏi Đường gia chu du thiên hạ, trên đường vì tình cờ cứu một đứa trẻ khỏi cảnh bị cán chếdưới vó ngựa mà tự rước họa vào thân.
Lần tai nạn đó khiến hắn trở thành phế nhân, suốmười lăm năm qua chỉ có thể nằm yên trên giường. Tuy rằng các vị trưởng lão trong môn nhiều lần truyền cho hắn nội lực tinh thuần của chính mình, nhưng vẫn không thể khiến hắn một lần nữa có thể đứng dậy được.
Chuyện này khiến cả Đường môn từ cao đến thấp tiếc nuối khôn nguôi, Đường Phong là kỳ tài trăm năm mới gặp của Đường Môn, chỉ cần một quãng thời gian nữa thôi thì không ai dám nói trước thành tựu của hắn có thể cao đến đâu, thế nhưng mộphân hy vọng này lại sớm lụi tàn.
Suốmấy năm nằm trên giường, Đường Phong từng tự vấn lương tâm của mình vô số lần, nếu có thể quay ngược lại thời điểm đó liệu hắn có ra tay cứu đứa trẻ kia hay không?
Đáp án là có! Nếu không cứu, e là hắn sẽ cắn rứlương tâm cả đời, thành tựu ngày sau có cao đến mấy cũng ích lợi gì? Hiện tại, tuy nửa thân dưới của hắn bị liệnhưng đổi lấy nửa đời thanh thản.
Mạng người quý như trời, nhân tính không thể mất!
Mười lăm năm qua, Đường Phong không ngừng nghiên cứu y khắp thiên hạ, kếhợp cùng hiện trạng của mình, nghiên cứu ra mộphương pháp chữa bệnh bằng ngân châm, lúc này mới cảm thấy có chúkhởi sắc, khó khăn lắm mới cảm nhận được nửa thân dưới của mình có chúphản ứng, một đạo sấm sérạch ngang trời cứ thế bổ trúng vào người hắn, Đường Phong còn đang mơ mơ màng màng đã bị ngưu đầu mã diện áp tới Diêm La điện.
Đường Phong nghĩ đến náóc cũng không hiểu, rõ ràng mình đang nằm trên giường, chẳng chọc đến ai, thế nào lại xuất hiện một đạo sấm sékì quái từ cửa sổ đánh vào, lại còn vô cùng xảo diệu đánh trúng vào mình.
Đường Phong cố nén giận ngẩng đầu lên, dùng ánh mắsắc lạnh nhìn vị tráng hán mặt đen đang ngồi ngay ngắn như mộngọn núi đá sừng sững trên đài cao.
Chính là hắn, Diêm La vương, kẻ được xuy tôn là người nắm giữ vận mệnh của người sống, chưởng quản lục đạo luân hồi.
- Đường Phong!
Diêm vương vỗ mạnh án mộc trên bàn, hélớn một tiếng.
Đường Phong bước lên vài bước, ánh mắlạnh lùng nhìn hắn.
- Nhà ngươi có biếtội của mình chưa?
Diêm vương rung đùi đắc ý, lại quáthêm một tiếng.
- Ta có tội gì?
Đường Phong giận đến mức mặt mũi đỏ bừng, rống lên một tiếng.
- Ngươi có biếthọ mệnh của ngươi chỉ có mười lăm năm hay không? Lẽ ra mười lăm năm trước hồn phách của ngươi phải xuống địa phủ chịu mệnh, tiến nhập luân hồi mới phải chứ.
Diêm vương ho nhẹ một tiếng, khẩu khí tuy cường ngạnh nhưng cũng đã hòa hoãn ínhiều.
- Diêm vương muốn ngươi chếlúc canh ba, ai dám giữ ngươi lại đến canh năm?
Đường Phong trừng mắt nhìn Diêm La đang ngồi trên đài:
- Sống chếcủa ta vốn nằm trong tay ngươi! Sao bỗng nhiên ta lại sống thêm được mười lăm năm?
- Khụ, chuyện này...
Vẻ mặDiêm vương thoáng chúngượng ngùng.
- Bổn vương bận rộn trăm bề, đôi khi cũng phạm chúsai lầm là điều khó tránh khỏi.
- Chuyện này thì liên quan gì đến ta?
Đường Phong càng nghĩ càng tức giận.
- Mười lăm năm trước ta liều mình cứu người khác, chỉ đổi được nỗi khổ tàn phế suốmười lăm năm, vất vả lắm mới có được chúkhởi sắc, ngươi lại phái ngưu đầu mã diện bắta đến đây như thế, vậy tội của ta là gì? Ngươi làm Diêm vương kiểu gì vậy hả?
Ngưu đầu mã diện đứng một bên nhìn Đường Phong nổi cơn thịnh nộ, liền chạy đến giữ chặhắn lại, vừa cười xoa dịu hắn vừa nói:
- Xin nhân huynh bớgiận, bớgiận!
MặDiêm vương đã đen nay lại đen thêm mộphần, yếu ớlên tiếng:
- Mặc kệ ra sao, chuyện ngươi sống lâu hơn mười lăm năm cũng là sự thật.
- Ngươi muốn thế nào?
Đường Phong hỏi.
- Đợi ta tính mộchúđã…
Diêm vương giả vờ bấm mấy đốngón tay rồi kinh ngạc hô to:
- Ái chà, chúc mừng ngươi, kiếp sau ngươi vẫn được làm người, vậy cũng dễ làm việc hơn.
- Ý ngươi là sao?
- Kiếp này ngươi sống lố mười lăm năm, vậy thì trừ đi mười lăm năm tuổi thọ ở kiếp sau của ngươi coi như bù lại, như vậy đã công bằng chưa?
Diêm vương xoa xoa tay, vừa hỏi vừa cười đến mức hèn mọn, bộ dạng giồng hệmấy kẻ bán hàng ngoài chợ.
- Tại sao?
Đường Phong nổi giận.
- Rõ ràng đây là do ngươi làm sai, tại sao lại bắta phải gánh?
- Xéthấy mười lăm năm trước ngươi cứu một người, coi như cũng có chúcông đức, bổn vương miễn cho ngươi phải chịu nỗi khổ trở thành hài nhi được sinh ra một lần nữa. Ngưu đầu mã diện, dẫn hắn đến thông đạo luân hồi, tìm nhà nào có con trai chừng mười lăm tuổi cho hắn thác hồn chuyển thế đi.
Diêm vương phấphất tay, không màng đến tiếng rống giận của Đường Phong.
Ngưu đầu mã diện vất vả lắm mới lôi được Đường phong ra khỏi Diêm La điện, dẫn hắn đi đến đài luân hồi.
- Tiểu huynh đệ, tái ông mấngựa chưa hẳn là xui xẻo!
Ngưu Đầu đứng một bên tận tình khuyên giải.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Mã Diện vội gật đầu phụ họa.
Đường Phong trợn mắt:
- Vậy thì thế nào mới gọi là xui xẻo? Vô duyên vô cớ bị mấđến mười lăm năm tuổi thọ, đổi lại là ngươi thì ngươi vui vẻ chấp nhận được à?
- Nói thế cũng không đúng.
Ngưu Đầu áp sátai của Đường Phong, nhỏ giọng thì thầm:
- Diêm vương đối xử với ngươi như vậy là tốlắm rồi, tuy đây không phải lỗi của ngươi, nhưng ngươi sống lố mười lăm năm cũng là sự thật không thể bàn cãi. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện Diêm vương không bắngươi phải uống canh Mạnh Bà rồi đi qua cầu Nại Hà sao, việc này cũng coi như là cố ý bồi thường cho ngươi.
Mã Diện cũng nói thêm:
- Lần này ngươi tái nhập luân hồi, thực chấlà thác hồn chuyển thế, thân thể kia cũng không phải trường thành theo ý muốn của ngươi. Diêm vương sợ ngươi không thích, cố ý dặn dò hai huynh đệ bọn ta tặng thêm cho người mộphần lễ vật.
- Lễ vậgì?
Đường Phong nghi hoặc hỏi. Trải qua cơn giận lúc đầu, Đường Phong cũng đã bình tĩnh lại đôi chút, cả đời này của mình, có đến mười lăm năm nằm liệtrên giường, tuy nói hiện tại có chúkhởi sắc, nhưng ai biết được liệu mình thật sự có khả năng hồi phục hay không.
Thay vì tiếp tục nằm trên giường chịu đủ loại tra tấn dày vò, việc gì cũng phải có người hầu hạ giúp đỡ, không bằng được giải thoásớm một chút, sớm chếsớm siêu sinh.
Ngưu đầu mã diện cười cười nhìn hắn, mã diện duỗi tay điểm nhẹ trên trán Ddường Phong, mộchuỗi tin tức kỳ quái lập tức tiến nhập vào đầu của Đường Phong, Đường Phong còn chưa kịp thích ứng liền thấy Ngưu Đầu xòe tay ra, mộcỗ âm phong nổi, kéo theo vô số tiếng khóc than nức nở cực kì hỗn loạn, một luồng sáng màu lục mờ ảo hiện ra trên lòng bàn tay của hắn.
Ngưu Đầu nói:
- Đây là tu vi quỷ thần mười năm của ta, nếu nhiều hơn thì ngươi không thể chịu nổi, thứ này sẽ giúp ích cho thân thể kiếp sau của ngươi.
Vừa nói, Ngưu Đầu liền bắn luồn sáng màu lục kia tiến nhập vào cơ thể Đường Phong.
- Đa tạ hai vị.
Đường Phong chắp tay nói.
Đường Phong đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nhịn không được liền hỏi:
- Diêm vương có hay quên thu hồn của người khác như vậy không?
Mã Diện ngập ngừng:
- Cũng không nhiều lắm, ngẫu nhiên mới có một lần.
Đường Phong vừa cười vừa nói:
- Xem ra ta cũng không cô đơn.
Ngưu Đầu cảm khái không ngừng:
- Tiểu huynh đệ ngươi coi như may mắn. Ta nhớ có tên kia mới gọi là bi thảm. Sống đến mộtrăm linh tám tuổi Diêm Vương mới nhớ đến phải thu hồn của hắn, vốn là trong mấy chục kiếp luân hồi còn lại của hắn cũng còn được làm người vài lần, nhưng vì việc này mà tới tận bây giờ hắn vẫn còn luẩn quẩn ở súc sinh đạo để trả nợ kia.
- Đúng vậy!
Mã Diện thổn thức:
- Ta còn nhớ người nọ tên Bành Tổ!
…