Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta: Chương 1

Mười tuổi chứng kiến cái chết bí ẩn của cha mẹ, được cấp dưới của cha bảo vệ khỏi nguy hiểm đến tính mạng. Sống dưới vỏ bọc một thân phận khác, mang trong người bảng danh sách chết nguời. Một cô bé ngây thơ với đôi mắt đỏ hoe, miệng mấp máy hai từ “ Trả thù “.

Mười năm sau, quay trở lại VN là một cô gái đã truởng thành, mười năm với ý chí trả thù cho cha mẹ, cô chú tâm vào học mọi thứ có thể để phục vụ cho kế hoạch trả thù sắp tới.

Nhưng khi đối diện với kẻ thù, bị hắn ta trêu chọc, gài bẫy… sau đó là những cử chỉ quan tâm khiến trái tim non nớt lần đầu bước vào đuờng yêu thổn thức. Giữa tình yêu và thù hận, cô sẽ chọn con đường nào.

“ Tôi sẽ không làm khó em, khẩu súng trên bàn kia em có thể bắn nó vào tim tôi. Nhưng em hãy nhớ một điều, dù trái tim tôi có ngừng đâp nó cũng là của em… tôi cho em toàn quyền định đoạt.” – Hàn Thế Bảo nhìn vào đôi mắt nhòe nước của Kelly.

Kelly liệu có làm được hay không, giết anh chính là giết chết tim cô.

Truyện này do Song Tử cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz



Màn đêm đen kịt, mưa rơi rả rích ngoài hiên, từng cơn gió giận dữ đẩy những giọmưa thêm nặng hạt.

 

 

Trong căn phòng màu hồng của tiểu thư nhà họ Phạm, một bé gái gương mặxinh xắn đang say giấc ngủ trong hạnh phúc, cứ ngỡ cô bé là một người may mắn khi sinh ra là con gái duy nhấcủa một gia đình có tiếng tăm trong xã hội, cha cô là cục truởng cục trinh sáđiều tra tội phạm của thành phố, được nâng niu chiều chuộng nhưng tính cách cô bé vô cùng hiền lành và yêu thương cha mẹ mình.

 

 

- Đoàng. - Tiếng súng vang lên.

 

 

Bảo My giậmình tỉnh giấc, trên tay ôm chú gấu bông yêu thích ngơ ngác ngồi dậy. Đèn điện tắphụt, bóng tối che phủ khiến cô bé vô cùng sợ hãi chỉ biếco rúm lại nơi góc giường. Cô nghe tiếng hécủa mẹ mình, Bảo My càng lo sợ hơn rồi cuối cùng lấy hếsự can đảm để bước ra khỏi phòng.

 

 

Ánh đèn đường le lói chiếu vào ô cửa sổ, mưa càng lúc càng nặng hạt.

 

 

- Ba, mẹ… - Bảo My bước ra khỏi cửa phòng, khẽ gọi.

 

 

Từ phía sau, bàn tay vươn tới ôm lấy cô bé, tay kia bịmiệng lại khiến Bảo My hoảng hốdãy dụa.

 

 

- Là mẹ, đừng sợ. - Mẹ cô bé khẽ nói.

 

 

Bảo My nhận ra mẹ liền không cựa quậy nữa, bàn tay từ miệng Bảo My buông ra. Cô bé ngửi được mùi tanh của máu, phía sau lưng mình ướđẫm.

 

 

- Mẹ, ba đâu rồi, con nghe tiếng nổ rất lớn. - Bảo My lo sợ nói, trong bóng tối cô bé không thể nhìn thấy némặtái đi của mẹ mình.

 

 

- Bảo My, nghe mẹ nói. - Giọng thều thào cùa mẹ cô bé khẽ nói. - Ba con đã chết rồi, có lẽ mẹ cũng không thể sống để chăm sóc con được nữa. Con gái ngoan hãy nghe lời mẹ, bọn họ sẽ giếnếu nhìn thấy con… hãy mau trốn đi.

 

 

Mẹ cô bé như ngã quỵ xuống, không còn sức lực mà ôm lấy cô. Bảo My quay lại đỡ mẹ cô đang gục xuống.

 

 

- Mẹ ơi, đừng bỏ con, con rấsợ, huhu… mẹ ơi. - Bảo My ôm lấy mẹ mình gục xuống khóc nức nở.

 

 

Bàn tay mẹ cô đưa lên che miệng cô lại. - Không được khóc, bọn chúng sẽ nghe thấy.

 

 

- Con… con sẽ nín… vì vậy mẹ đừng bỏ con, mẹ nhé. - Nước mắlưng tròng, cùng tiếng nấc của cô bé.

 

 

- Nghe mẹ nói, quay về phòng con, bên dưới bàn học của con là tầng hầm bí mậcủa ngôi nhà này. Con phải nhanh chống xuống đó để trốn bọn chúng, và trong késắđó là tài liệu quan trọng của cha con, con mau chóng cấgiữ kĩ không được phép đưa cho bấkì người nào dù là người con tin tưởng nhất. - Mẹ cô bé dù đã mấrấnhiều máu nhưng gắng gượng mà nói.

 

 

- Không, con muốn ở bên cạnh mẹ, con sẽ gọi cho bệnh viện, mẹ ơi…

 

 

- Bảo My, nhanh chóng đi mau. - Giọng nói ngày mộyếu đi.

 

 

- Mẹ, con phải làm sao khi không có ba mẹ bên cạnh, con rấsợ…

 

 

Némặtái nhợt, bàn tay đầy máu tươi của người mẹ nắm lấy tay cô bé, giọnước mắt từ khóe mi rơi xuống, tội nghiệp đứa con gái của họ phải mấđi cha mẹ từ khi còn chưa kịp trưởng thành.

 

 

- Con gái của mẹ lớn lên nhấđịnh sẽ rấxinh đẹp, nhưng hãy nhớ lời mẹ… con càng xinh đẹp số phận của con càng bi thương, hãy biếche giấu mình, che giấu thân phận và che giấu bí mậnằm trong késắkia… Mẹ… rấyêu thương con. - Hơi thở cuối cùng bà vẫn lo cho con gái.

 

 

Tiếng bước chân càng lúc càng tiến gần. Bảo My hoảng hốt, trên tay đầy máu của mẹ. Bảo My núp vào bên trong căn phòng mình, nhìn thấy bọn người bịmặkia đang kéo thi thể mẹ cô đi, trong lòng đứa trẻ non nớkia đã có mộsự thay đổi lớn trong cuộc đời.

 

 

*****************************

 

 

Sáng sớm, ánh nắng chang hòa khắp mọi nơi, tiếng xe cảnh sát, cứu thương và xe cứu hỏa chạy đến nhà họ Phạm. Thi thể của vợ chồng cục truởng Phạm được tìm thấy, Bảo My thì đã mấtích.

 

 

***************************

 

 

- Bảo My, em ở đâu… - Giọng nói mộthanh niên tuấn tú gọi.

 

 

Nghe tiếng gọi quen thuộc, Bảo My nằm dưới tầng hầm choang tỉnh lại, giọng nói này không phải là của anh Thiên Ân sao, anh ấy vì sao lại đến nơi này… cô ngồi dậy theo lối đi lên mà rời khỏi tầng hầm với xấp tài liệu khó hiểu kia được ôm trọn trong người. Cô nhanh chóng giấu nó vào trong chú gấu teddy yêu thích mà ôm trọn vào lòng.

 

 

- Anh Thiên Ân, em ở đây. - Bảo My khẽ gọi.

 

 

- Bảo My, em có sao không hả? - Thiên Ân nhanh chóng chạy đến ôm cô bé vào lòng.

 

 

- Em… không sao… nhưng ba mẹ em… huhu… anh Thiên Ân, vì sao anh lại đến đây giờ này chứ. - Bảo My khóc trong lòng Thiên Ân.

 

 

- Anh có việc gấp cần tìm cục truởng, khi đến nhà lại thấy nhà không khóa cửa thì cảm thấy rấkì lạ. Anh bước vào thì thấy cha mẹ em đã… anh nhanh chóng đi tìm em… em vẫn bình an vô sự, thật là cảm ơn trời phật. Em biết bọn chúng là ai hay không? Vì sao chúng ra tay tàn nhẫn như vậy. - Thiên Ân buồn rầu nói.

 

 

- Em không biết bọn chúng, cũng không biếmục đích bọn chúng… em rấsợ… ba mẹ em đã ra đi… em phải làm sao đây?

 

 

- Nếu bọn chúng biếem còn sống sẽ không tha cho em đâu… - Thiên Ân lo lắng nói, nhìn căn phòng bị lục tung. - Mau chóng theo anh, anh sẽ đưa em trốn đi.

 

 

Thiên Ân nắm tay Bảo My kéo đi, Bảo My đau đớn nhìn xác cha mẹ mình duới nhà. Cô thoákhỏi tay Thiên Ân đến bên cạnh thi thể cha mẹ khóc lớn.

 

 

- Chúng ta phải mau chóng rời đi thôi, nơi này rấnguy hiểm.

 

 

Thiên Ân cố gắng ôm Bảo My rời khỏi căn biệt thự, sau đó bật lửa đốtấm màn cửa.

 

 

- Anh… anh làm gì vậy? Sao lại đốt. - Bảo My rưng rưng thélên. - Ba mẹ em đang ở bên trong mà, không đựoc không được.

 

 

- Đốnơi này đi, bọn chúng sẽ nghĩ em đã chếcháy nơi này mà không cho nguời truy tìm em nữa. Vả lại, ba mẹ em đã bị giếthảm như vậy… em không muốn tiếp tục sống để trả thù sao?

 

 

Bảo My đưa đôi mắđầy nứoc nhìn Thiên Ân, miệng mấp máy:” Trả… thù?”

 

 

Hôm sau, báo chí đưa tin vợ chồng cục truởng Phạm đã bị thảm sát, ngôi nhà bị phóng hỏa và không tìm thấy thi thế của cô con gái duy nhấmuời tuổi, tuy nhiên tỷ lệ sống sócủa cô bé là rấthấp vì đêm hôm đó vài nguời đã xác nhận rằng nhìn thấy cô ấy ở nhà.

 

 

***************************

 

 

10 năm sau…

 

 

Tại sân bay, mộcô gái kéo chiếc valy bứoc ra. Cô gái nhìn xung quanh, đã muời năm rồi cô mới quay về lại nơi này, bao nhiêu kỉ niệm đau thuơng, bao nhiêu việc trứoc mắphải thực hiện… Hiện tại, cô không còn là con bé muời tuổi năm nào, đã là mộthiếu nữ xinh đẹp vô ngần đằng sau lớp hóa trang kia… và cũng mang mộthân phận khác.

 

 

- Bảo My, anh ở đây. - Mộgiọng nói quen thuộc đã thay đổi cuộc đời cô năm nào vang lên.

 

 

Cô quay lại mỉm cuời, tháo mắkính đen xuống khẽ nói:” Gọi em là Kelly.”

 

 

- Em thay đổi nhiều quá. - Thiên Ân nhìn không ra cô bé năm nào.

 

 

- Em đã không còn là con bé khờ khạo năm nào nữa, chẳng phải mục tiêu anh gửi em sang Mỹ là muốn em thay đổi. - Kelly đáp.

 

 

- Chào mừng em đã quay về VN. - Thiên Ân đưa tay về phía Kelly.

 

 

- Cảm ơn đã ra đón em. - Kelly đưa tay bắtay với Thiên Ân.

 

 

Trên chiếc xe màu đen bóng nhoáng, Kelly nhìn mọi thứ xung quanh đã thay đổi rấnhiều, lại nhìn nguời đàn ông lái xe bên cạnh.

 

 

- Nhưng sao guơng mặanh sau bao nhiêu năm vẫn không thay đổi nhiều, anh đã gần 35rồi, anh vẫn không nói em biếrằng anh đã có gia đình hay chưa, cô gái bên cạnh anh là nguời ra sao?

 

 

- Phụ nữ đối với anh không có ý nghĩa. - Thiên Ân nhàn nhạđáp.

 

 

Kelly nhìn Thiên Ân cảm thấy lạ lẫm, mộnguời đàn ông như anh lại không nghĩ đến phụ nữ sao, anh ấy lại muốn lừa cô. Nhưng mộkhi Thiên Ân đã không muốn nói, Kelly cũng không muốn hỏi thêm nhiều.

 

 

- Muời năm qua, em đã hòan thành tốnhiệm vụ của em… và anh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của anh. - Thiên Ân khẽ nói.

 

 

- Ý anh là… - Đôi mắKelly sáng lên.

 

 

- Kẻ đã giếhại cha mẹ em. - Thiên Ân đáp. - Tuy nhiên, còn mộchúkhuấmắt.

 

 

Kelly chau mày, đưa ánh mắt nhìn Thiên Ân, đợi anh nói tiếp.

 

 

- Theo như anh điều tra từ những mối quen biếtrứoc kia, cha em nắm giữ bảng danh sách bọn buôn ma túy và vũ khí. Bọn chúng muốn giếnguời diệkhấu, nếu như chúng ta tìm thấy đựoc bảng danh sách đó thì chắc chắn sẽ tìm ra được bọn chúng.

 

 

- Danh sách sao? - Kelly đưa ánh mắt nhìn về phía trước.

 

 

- Em thử nhớ lại xem, em đã từng nhìn qua thứ gì đó giống như vậy trong nhà hay không? - Thiên Ân quay sang nhìn Kelly nói.

 

 

Kelly thu lại ánh mắxa xôi đáp lời:” Anh nghĩ thứ quan trọng như vậy, cha em lại cho một đứa trẻ muời tuổi động đến sao?”

 

 

Thiên Ân gậgù:” Anh sẽ cố gắng tìm ra bọn chúng.”

 

 

Chiếc xe dừng trứoc căn biệt thự rộng lớn, Kelly bước xuống không khỏi nhạc nhiên.

 

 

- Nếu em nhớ không nhầm, trước kia anh là mộthuộc cấp duới quyền cha em… mộtrung sĩ không thể giáu đến mức này.

 

 

- Sau khi cha em qua đời, anh đã từ chức và kế nghiệp cha anh…

 

 

- Không ngờ anh lại trung thành với ông ấy như vậy, nếu hôm đó anh không đến có lẽ em không còn giữ đựoc mạng sống.

 

 

- Cha của em đã cứu anh trong một lần truy bắtội phạm, anh tấnhiên phải giúp em trả thù những kẽ giếông ấy.

 

 

- Em nhấđịnh… trả món nợ máu này. - Kelly vừa nói vừa hằn lên nỗi căm phẫn đã chôn giấu muời năm qua. - Muời năm qua, nhờ anh em đã học được nhiều thứ, một tay súng chuyên nghiệp, cửu đẳng huyền đai karatedo, lại là một vũ công múa, và em đã tốt nghiệp truờng đại học danh tiếng. Nhưng em cảm thấy vẫn chưa đủ cho mọi việc sau này.

 

 

- Yên tâm, anh sẽ luôn bên cạnh em. - Thiên Ân nắm tay Kelly nói.

 

 

Kelly nhìn vào ánh mắThiên Ân, ánh mắsáng lên long lanh mà gật đầu.

 

 

Thiên Ân đã chuẩn bị sẵn căn phòng rộng lớn bên trong căn biệt thự của anh, theo thói quen khi bứoc vào bên trong, Kelly nhanh chong khóa trái cửa lại luôn nhìn xung quanh để kiểm tra xem có camera theo dõi hay không, lại tìm mọi ngóch ngách có thiếbị nghe lén hay không. Không phải cô không tin Thiên Ân, đây chỉ là mộtrong những thứ cô học đựoc, và mẹ cô đã căn dặn… không đựoc tin bất cứ nguời nào.

 

 

Kelly lấy từ trong vali chứ gấu teddy năm nào, tuy nó đã cũ kỉ nhưng nó chính là món qua sinh nhậcuối cùng mà cha mẹ dành tặng cô, KElly từ phía sau chú gấu kéo khóa tìm thứ mà đã theo cô bao nhiêu năm qua không rời. Kelly đã hàng ngàn lần thử đọc, hàng ngàn lần muốn biếnó viếgì nhưng những kí tự này cô không thể nào hiểu nỗi, Thiên Ân nói rằng đây chính là danh sách mà bọn nguời kia múôn sao, chỉ cần đọc đựoc danh sách này thì sẽ biếkẻ thù của cô là ai… Đang suy nghĩ, tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, Kelly nhanh chóng cấbảng danh sách kia về vị trí cũ.

-Chương 1+

Lượt xem: 1032

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 113/??

vtvgo tv Tâm An Nguyễn Thành Momo Sakura Thanh Mai Ai Sayama radiotruyen Viết Linh Yui Hatano Nguyễn Huy Karen Yuzuriha Yua Mikami Đang cập nhật xem gì Yu Shinoda truyenngontinh Miu Shiromine Anh Sa nghe gì Kim Thanh link tối cổ Cô Úc Suzu Honjo vlxx Nguyễn Hoa Minami Aizawa giải trí tổng hợp giải trí Thu Huệ phim79 Tú Quỳnh Hà Thu Đình Soạn vl79 Kana Momonogi Đình Soạn Tuấn Anh Hồng Nhung Quàng A Tũn Mayuki Ito Đình Huy Min Do-yoon Bảo Linh iptv m3u8 Đình Duy truyen79.xyz phim79.com