
Thế Giới Tu Chân
AUX 92/92
1892 Theo dõi 0
Why Does His Tongue Against Mine Make Me Wet?
EGA 5/??
314 Theo dõi 0
Mang Theo Không Gian Xuyên Thành Tiểu Ca Nhi
TXT 35/??
891 Theo dõi 0
Siêu Anh Hùng Bloodshot
123
2087 Theo dõi 0Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi: Chương 1
Bạn đang đọc truyện Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi của tác giả Vị Sầm. Nếu rơi vào vùng đối thủ và bị mất điểm, thì phải làm gì để thắng?
Trong trò chơi Tình yêu, Nha Thấu là một NPC bị lỡ đánh vào khu Trốn Kinh hoàng, ngay bên cạnh đối thủ của mình. Hai bên đã căm phẫn nhau suốt một thời gian dài. Nhưng kẻ đáng ghét nhất bên nhà hàng xóm lại là một tên ngốc có giá trị vũ lực min, đi một bước ho ba lần.
Nha Thấu lại chính là tên ngốc đó…
Do quá hồi hộp nên khi rút thăm, Nha Thấu đã may mắn khiến tất cả điểm đều được cộng vào sức quyến rũ của mình. Tuy nhiên, đó là một buff vô dụng.
“Hệ thống ơi, tại sao lại buff cho tôi một thứ vô dụng như thế này?” Nha Thấu than thở.
Hệ thống an ủi: “Có khả năng sẽ có hiệu quả khác trong tương lai.”
Nha Thấu cũng tự an ủi bản thân rằng, bọn họ có thể coi mình như đồng nghiệp và không bắt nạt mình nữa. Tuy nhiên, chỉ cần không để lộ mình là NPC game Tình yêu là được.
Edit: Lune
Rơi vào hang ổ của kẻ thù không đội trời chung
【Chào mừng thiếu chủ, hệ thống Chinh phục Tình yêu hân hạnh được phục vụ ngài trong suốhành trình.】
【Đang sắp xếp nơi đến, chúc ngài có chuyến đi vui vẻ.】
【2%...!50%...!80%...】
【Pháhiện lỗi không xác định! Pháhiện lỗi không xác định bíp - bíp -】
【Nơi đến thay đổi!】
...
Nha Thấu giậmình tỉnh dậy từ trong bóng tối, vẫn cảm thấy choáng váng, đầu ong ong, căng ra khó chịu.
Trạng thái bây giờ không ổn lắm, cậu hơi vô lực suy nghĩ.
Chờ đến khi có lại sức lực, Nha Thấu mới nhận ra mình đang ở mộnơi cực kỳ xa lạ.
Là một hành lang ngoài trời rấdài, những người mặc đồng phục qua lại không ngớt, cũng có hai ba người nối đuôi nhau đi cách xa.
Nhìn qua có vẻ là mộngôi trường bình thường.
"Tiểu thiếu gia, Phương Chí đang ở trong phòng nghỉ!"
Còn chưa kịp tiêu hóa tình hình cụ thể của hoàn cảnh xung quanh, một giọng nói xa lạ vang lên bên tai cậu.
Người vừa nói kia đứng nghiêng phía trước, y cúi đầu cả người run rẩy, lúc nói chuyện hoàn toàn không dám nhìn Nha Thấu.
Đằng sau Nha Thấu có ba bốn người đều mặc đồng phục trường màu đen đỏ, trên ngực có cài huy hiệu trường, vô cùng chói mắdưới nắng.
Người cầm đầu mỉm cười nhắc nhở, làm một đàn em rấxứng chức.
"Ngài nói hôm nay muốn dạy cho Phương Chí một bài học."
Lại sợ Nha Thấu không nghĩ ra bèn chọn lấy mộtrọng điểm: "Chính là đánh hắn."
Nha Thấu ngẩn người, mãi mới khó hiểu "À" một tiếng.
Trạng thái của cậu bây giờ không ổn, việc tự hỏi vấn đề có hơi tốn sức, nhưng trong tiềm thức cũng biếtrong khu Chinh phục Tình yêu không thể đưa ra nhiệm vụ thái quá kiểu này được.
Dù sao quan hệ giữa Người chơi và NPC game Tình yêu xưa nay không tệ đến thế.
"Tại sao phải đánh hắn?" Nha Thấu khẽ nghiêng đầu, cau mày nhẹ giọng đặcâu hỏi.
Tóc thiếu niên màu đen, bên trên còn có mấy cọng tóc rối vểnh lên, nhìn qua rấmuốn vuốxuống.
Làn da trắng nõn mịn màng như loại ngọc thượng hạng, dường như chỉ cần bóp nhẹ đã có thể lưu lại dấu vết.
Thiếu niên thấp hơn y một cái đầu, lúc ngửa đầu nhìn y lại không hề có vẻ ngang ngược phách lối lúc trước, thoạnhìn ngoan ngoãn vô cùng.
Trước khi được phái đến, Lý Phàm đã biếtiểu thiếu gia này rấđẹp, nhưng chưa từng nghĩ lại đẹp đến mức ấy.
Nhấlà đôi mắmàu lam thuần khiếcủa cậu, chúng càng lóa mắhơn khi ánh nắng chiếu vào, tựa như bảo thạch màu lam xinh đẹp được mài giũa tỉ mỉ.
Lý Phàm hơi lơ đãng song cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, y đẩy gọng kính trên sống mũi, trong mắtoára vẻ tìm tòi: "Ngài không biếsao?"
Nha Thấu còn đang sững sờ, âm thanh máy móc quen thuộc bỗng om sòm.
【Thiếu chủ!! Đây là đâu!?】
Nha Thấu cũng không biết, trước khi ở đây thì cậu đang ở sảnh chờ của khu Chinh phục Tình yêu.
Sau khi tỉnh lại đã thấy đang ở đây rồi, còn bị ép nhận một đoạn cốtruyện chẳng đầu chẳng đuôi.
Cậu vừa chuẩn bị trả lời đã bị lời nói của Lý Phàm cắngang.
— "Ngài thích con trai à? Chẳng hạn như Phương Chí?"
Hệ thống:!?
Nha Thấu:...
Gì, gì cơ?
Cặp mắxinh đẹp trợn to, đầu óc mới còn lộn xộn lập tức tỉnh táo, cực kỳ kinh hãi nhìn chằm chằm vào người vừa đưa ra câu hỏi thái quá kia.
Lý Phàm không biết tại sao lại bấngờ kiên nhẫn với vị tiểu thiếu gia ngang ngược này: "Lúc trước có người đồn ngài thích Phương Chí, còn đồn rằng..."
Y tạm dừng: "Ngài từng ngủ với hắn."
Liên tục bị hai tin tức nặng ký đập xuống khiến Nha Thấu hoàn toàn không kịp suy nghĩ gì.
Gương mặtrắng nõn thoáng cái đỏ bừng, xấu hổ nhìn người trước mặt.
"Ngài không tìm thấy người phátán tin đồn nên quay sang tìm Phương Chí, muốn dạy cho hắn một bài học." Lý Phàm trả lời đâu ra đấy.
Vì không tìm thấy người phátán tin đồn nên đi tìm người bị oan còn lại.
Trước sau không có tí logic nào, cũng không có đạo lý gì cả, rấphù hợp với tác phong của tiểu thiếu gia ngang ngược trước mặt.
Nha Thấu nắm chặvạáo đồng phục, hơi nóng trên mặvẫn chưa hạ xuống.
【Quái lạ.】 Hệ thống Tình yêu kiểm tra dữ liệu nền của Nha Thấu, âm thanh máy móc đầy căng thẳng:【Sao ngài lại ở khu Trốn thoáKinh hoàng?】
Nó làm hệ thống phục vụ trong khu Chinh phục Tình yêu, ínhiều cũng biếkể từ khi mở cửa đến giờ, quan hệ giữa hai bên vô cùng tồi tệ.
Khu Chinh phục Tình yêu và khu Trốn thoáKinh hoàng nằm ngay cạnh nhau nhưng hai bên lại rấghénhau.
Người khu trước cảm thấy người khu sau máu me bạo lực, cả ngày chỉ biếchém chém giếgiết, tục tằn đùa bỡn Người chơi.
Người khu sau lại thấy người khu trước lúc nào cũng tỏ ra đạo đức giả, dối trá, ngoài mặra thì không được điểm gì, là bình hoa chân tay yếu ớt.
Hai bên đều không ưa nhau, mỗi lần ở cùng mộchỗ, ngoài đánh nhau ra thì hoàn toàn không có chuyện bình tĩnh tán gẫu gì hết.
Sau khi triệđể làm căng trong Hội Hữu Nghị mấy năm trước, hai bên gần như rơi vào trạng thái vừa nghe thấy thông tin của đối phương là sẽ nổi điên lên.
Mà tiền đề bây giờ là tiểu thiếu gia quý giá của Khu bọn họ chẳng hiểu vì sao lại rơi vào hang ổ của kẻ thù không đội trời chung!
Chuyện này có khác gì dê rơi vào miệng cọp!?
Hệ thống hoàn toàn không dám tưởng tượng ra cảnh khi các anh trai chị gái của cậu sẽ phản ứng thế nào khi không thấy em trai cưng của mình đâu.
Hơn nữa...
Âm thanh chần chờ của hệ thống vang lên:
【Thân phận của ngài là mộtiểu thiếu gia được mỗi vẻ ngoài, thích bắnạbạn học, ngang ngược không coi ai ra gì.】
Nha Thấu còn chưa kịp tiêu hóa nhiều tin tức như vậy, khóc không ra nước mắt: "Có thể bỏ qua mấy thuộc tính kia được không?"
【...!Tôi sẽ cố gắng.
】
Nha Thấu hímũi, dằn sự hoảng loạn trong lòng xuống để bản thân không để ý đến những tính từ xấu xa kia nữa.
Xung quanh rấồn ào, có những học sinh đang đuổi nhau, trên sân bóng rổ có các bạn nam đang chơi bóng, trong phòng học cũng có không íngười đang múa búthành văn.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào người, nếu không có hệ thống nhắc nhở, chỉ e cậu khó có thể liên hệ được nơi này với khu Trốn thoáKinh hoàng nổi tiếng giếchóc máu me kia.
Không có cốtruyện chính, chỉ có thiếlập nhân vậsơ bộ.
Trong mộnơi xa lạ đầy nguy hiểm xung quanh lại có mối quan hệ không tốvới bọn cậu, Nha Thấu không dám tùy tiện làm bừa.
Lý Phàm thấy thiếu niên không nói lời nào, lên tiếng: "Tiểu thiếu gia, ngài có đang nghe không?"
Nha Thấu còn đang suy nghĩ, vô thức "Ừm" một tiếng.
Tiếng "Ừm" này khiến NPC Lý Phàm trước mặlộ vẻ dò xétrong mắt.
"Ngài hôm nay..." Lời nói của y đầy ẩn ý: "Hình như hơi khác."
Nha Thấu cứng đờ, cảm giác ác ý này khiến đầu óc đang lộn xộn của cậu cuối cùng cũng ý thức được.
— Không thể để NPC này phát hiện cậu không phải "Nha Thấu".
Nhưng "Nha Thấu" lúc đầu như thế nào?
Nha Thấu nghĩ đến một đống tính từ mà hệ thống nói trước đó, đầu ngón tay lặng lẽ siếchặvạáo, cố nhịn nỗi xấu hổ trong lòng, hấcằm lên.
Thế là một giây sau, Lý Phàm thấy thiếu niên trước mặxoay người lại, híp mắt nhìn y chằm chằm: "Anh muốn chếà?"
Lý Phàm ngơ ngẩn.
"Tôi có gì hơi khác? Nói nghe xem." Thiếu niên nói tiếp, khinh khỉnh nhìn y như thể đang nhìn thấy thứ gì đó rấghê tởm.
"Anh lấy thân phận gì nói chuyện với tôi?"
Mặcậu nóng lên, khi nói mang theo giọng mũi nên bấgiác mềm mại đi nhiều.
Mộgiây trước đó còn đang nói chuyện bình thường, một giây sau chẳng biếđã đắc tội gì mà cậu lại tỏ ra dữ dằn, coi thường không để vào mắt.
Quả thực rấphù hợp với tác phong trước giờ của vị tiểu thiếu gia này.
Hồi lâu sau mới vang lên tiếng nói khe khẽ của Lý Phàm: "Là tôi mạo muội, xin lỗi."
【Hệ thống Chinh phục Tình yêu thông báo: Độ thiện cảm của NPC Lý Phàm tăng 20, tổng điểm thiện cảm: 40.
】
Tiếng thông báo khiến Nha Thấu ngẩn người, nhỏ giọng nói với hệ thống: "Anh ta không bị sao đấy chứ?"
Vì sao bị chửi mà độ thiện cảm lại tăng?
Hệ thống trầm mặc một hồi mới đáp:【Có thể hắn ta là bi.ến thái.】
Thiếlập nhân vậvà cốtruyện hỗ trợ lẫn nhau, để không bị lộ, Nha Thấu đành phải kiên trì đi "Dạy dỗ" người tên là Phương Chí kia.
Người đến truyền lời nọ run lên, Nha Thấu nhíu mày tỏ ra ghébỏ.
"Ê, dẫn đường đi."
Phòng nghỉ cũng không xa.
Ở cửa có hai học sinh đang đứng, thấy Nha Thấu đến, sắc mặt hơi kỳ lạ, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống
Trong phòng so với Nha Thấu nghĩ còn rách náhơn, gọi là phòng nghỉ chẳng bằng nói là phòng chứa đồ.
Dụng cụ thể dục bỏ đi vứmột bên, ngay cả ghế sô pha cũng không có.
Trước đây không lâu hẳn đã xảy ra đánh nhau, để lại một đống lộn xộn, bụi bay loạn xạ trong không trung.
Nha Thấu che mũi lại, cực kỳ không vui: "Bẩn muốn chết."
Mấy người đứng bên trong nghe thấy tiếng động phía sau lập tức dừng động tác lại, đồng loạquay người, đồng thanh hô to: "Xin chào tiểu thiếu gia!"
Nha Thấu nắm vạáo càng chặhơn.
Vì bọn họ lùi ra nên cậu mới nhìn rõ người bị vây ở trong.
Dáng dấp mười bảy mười tám tuổi, thân hình cao lớn, nhìn từ mặnghiêng chỉ có thể thấy quai hàm cùng chóp mũi của hắn
Người này hẳn là Phương Chí mà cậu muốn tìm để gây chuyện.
Phương Chí quay đầu nhìn qua, ánh mắdừng trên người Nha Thấu.
Dường như đây là lần đầu tiên thấy mặcậu nên hắn nhìn rất lâu.
Sau đó ngả ngớn huýsáo, trong mắt hắn là cảm xúc mà Nha Thấu nhìn không hiểu, giọng hắn ác liệt: "Quả thực rấxinh đẹp."
Hắn cười khẽ: "Thế này thì tôi bị dính tin đồn có vẻ cũng không lỗ."
Rõ ràng là học sinh của trường này nhưng lại không mặc đồng phục, hắn mặc áo trắng quần đen đơn giản song khắp người lại toára sự cuồng vọng phách lối.
Có điều hắn quả thực có thể ngông cuồng, dù sao không phải học sinh cấp 3 nào cũng có thể bình yên vô sự trước mộnhóm vệ sĩ đã qua huấn luyện bài bản.
— Phương Chí có lẽ không phải là mộNPC bình thường.
"Nha Thấu" là mộtiểu thiếu gia được chiều chuộng từ bé, đến trường còn dẫn theo một đám vệ sĩ.
Từ nhỏ đến lớn chỉ sợ chưa từng nghe qua những lời ngoài a dua nịnh nót, nghe Phương Chí nói kiểu này mặlập tức đỏ lên.
Cậu mím môi, vừa sợ vừa tức: "Đồ không biếxấu hổ."
"Mấy người là phế vậđấy à? Có một học sinh cấp 3 cũng không xử lý được! Tôi nuôi mấy người là để ăn cơm chắc?" Trong mắNha Thấu lúc này tràn đầy sự giận dữ.
Rõ ràng là đang chấvấn nhưng trên người lại hoàn toàn không thể hiện ra được.
Phương Chí thích thú nhìn Nha Thấu đến gần, ghìm ý nghĩ muốn giếngười đang không ngừng dâng lên trong lòng, vừa định mở miệng lại thấy bắp chân bỗng hơi đau.
Nha Thấu rúchân về, hấcằm lên, hoàn toàn không nghĩ mình sai chỗ nào, lặp lại lần nữa: "Đồ không biếxấu hổ!"
Sắc mặPhương Chí không hề thay đổi, chỉ có ánh mắtrở nên u ám, nhìn chòng chọc vào Nha Thấu như đang suy nghĩ xem nên xử lý cậu thế nào mới tốt.
Trong phòng bắt đầu hơi lạnh, giống như tiến vào sào huyệtối tăm khiến người ta sợ hãi.
Có thứ gì đó men theo ống quần đi lên, chầm chậm dinh dính, từ ngoài da ngấm vào trong xương cốt.
Phương Chí đột nhiên đưa tay ra, vệ sĩ đứng bên cạnh không kịp ngăn cản đã thấy hắn tóm cổ tay thiếu gia nhà mình kéo lại.
Động tác của hắn quá bấngờ khiến Nha Thấu không kịp phản ứng, cả người lảo đảo suýngã sang một bên.
Cổ tay đau nhói khiến Nha Thấu suýchảy nước mắt, cố gắng mãi mới nhịn xuống được.
Trong tay là làn da mịn màng ấm áp tựa như loại ngọc thượng hạng.
Phương Chí ngẩn người, bàn tay bấgiác nắm chặhơn, không nghe thấy tiếng kêu đau bên tai.
"Đau..." Âm thanh mềm mại khe khẽ như mèo con.
Tiểu thiếu gia vừa rồi còn đang phách lối lúc này bị tóm chặcổ tay, không có cách nào thoákhỏi, chỉ biếmím môi nhìn hắn chằm chằm.
Ánh mắt của Phương Chí dần trở nên sâu thẳm.
Nha Thấu nhân cơ hội này rúvội tay mình về.
Trên mặkhi đỏ khi trắng, suy xéđến việc mình không đánh lại được Phương Chí nên cậu chỉ hung dữ lườm hắn một cái rồi lùi về bên cạnh vệ sĩ.
Phương Chí liếm môi, vừa định mở miệng thì cửa phòng nghỉ lại mở ra lần nữa.
Người tới nở mộnụ cười quái dị, trong mắngập tràn sự điên cuồng, giọng nói cũng điên cuồng.
"Người chơi đến rồi!"
Gần như cùng lúc, mộâm thanh máy móc xa lạ vang lên trong đầu Nha Thấu.
【Đang tải thông tin phó bản [ Điều 13 nội quy trường ] — 】
【Không hài lòng với kết quả thi đại học của mình, mộnhóm học sinh đã vào trường cấp 3 Hồng Lâm có 13 điều nội quy để học lại, cần phải thông qua kiểm tra mới có thể nhận được tư cách nhập học.】
【Nhiệm vụ chính 1: Tìm kiếm Điều 13 nội quy trường.
2 Thông qua kiểm tra.】
【Loại hình: Phó bản sống sót.】
【Số người chơi: 50.】
【Livestream sắp mở.】
【Chúc toàn bộ Người chơi — sinh tồn vui vẻ!!】
【Bíp...】
【Hệ thống tiếp ứng đang chuẩn bị, người chơi vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.
Trong suốquá trình xin đừng để lộ thân phận của mình, chúng tôi sẽ dốc toàn lực để bảo vệ an toàn cho ngài!】
【Xin đừng để lộ thân phận của mình!】
Nha Thấu sửng sốt, lúc sau mới hiểu hai câu cuối hình như là nói riêng với mình.
Người chơi đến cho thấy phó bản đã được mở ra, trò chơi NPC phó bản đi săn bắt đầu, ínhấcó thể tăng thêm tí gia vị trong cuộc sống buồn chán của bọn họ.
Song lần này Phương Chí lại không hào hứng như trước, ngược lại còn nhìn chằm chằm vào Nha Thấu cách đó không xa.
Như dã thú để mắđến con mồi của mình, ánh mắnguy hiểm không hề kiêng kị, như thể một giây sau sẽ xé rách lớp bảo vệ mỏng manh bên ngoài.
Đội trưởng đội vệ sĩ rấcó mắt nhìn, y đi lấy một cái ghế mang đến, còn ân cần để một cái đệm lên đó mới khiến sắc mặthiếu gia khá lên.
Thiếu niên ngồi trên ghế, thịchỗ bắp đùi bị đè xuống khiến Phương Chí nhớ lại cảm xúc vừa nãy, mềm mại như không có xương.
Vậy...!Chỗ khác cũng thế à?
Chẳng biếhắn đang nghĩ gì mà lúc vệ sĩ đến cũng không phản kháng, bị bắđưa đến trước mặNha Thấu.
Tới gần hắn mới phát hiện trên cổ tay của tiểu thiếu gia trước mặnày có một vếđỏ rấnhỏ, cực kỳ nổi bậtrên làn da trắng nõn.
— Đây là dấu vếhắn vừa lưu lại.
Có điều Nha Thấu cũng không để ý đến cái này.
Cậu ngửa đầu nhìn Phương Chí, gương mặxinh đẹp đến cùng cực, chẳng hiểu sao lại có vẻ ngoan ngoãn vô cùng.
Tiểu thiếu gia không thích ngửa đầu nhìn người khác nên rấkhông hài lòng đối với người cao lớn đứng trước mặnày..
"Quỳ xuống."
Cặp mắhơi rớm nước nhìn chằm chằm vào hắn, nói gì cũng như đang làm nũng.
Con ngươi đen láy của Phương Chí phản chiếu hình dáng của cậu, một giây sau lại không hề do dự gì mà quỳ xuống.
Nhưng chỉ quỳ mộchân, ai không biếnhìn qua còn tưởng đang...
— Cầu hôn.
Nha Thấu cũng nhận ra điều này, mắcậu trợn lên, không giống với những người có đôi mắmàu lam khác, đôi mắnày khiến Phương Chí liên tưởng đến thú bông quý giá mà hắn từng nhìn trước đó.
Yếu ớnhư thế, cũng xinh đẹp như thế.
Cậu nhấc chân lên muốn lặp lại động tác khiêu khích vừa rồi, lại không cẩn thận giẫm luôn vào vai của Phương Chí.
Trường cấp 3 Hồng Lâm là trường tư thục, đồng phục thống nhấđều là áo cộc tay quần dài.
Chỉ có mình Nha Thấu sợ nóng nên đổi quần dài thành quần ngắn đến đầu gối, trở thành duy nhấtrong trường.
Hai chân vừa trắng lại vừa thẳng, chỗ đầu gối còn lộ ra màu hồng nhạkhỏe khoắn, bắp chân thon mượmà, khắp người đều thể hiện rõ đặc điểm chuyên biệcủa NPC đỉnh cấp đến từ khu Chinh phục Tình yêu.
Lúc nhấc chân lên, quần đồng phục bị dồn lại mộchỗ, để hở mộmảng lớn da thịt, thậm chí còn mơ hồ thấy cả phần bên dưới.
Gần như cùng lúc Nha Thấu giẫm lên vai Phương Chí, trong phòng nghỉ trở nên vô cùng yên tĩnh, đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Nha Thấu cũng cảm nhận được cơ thể người mình giẫm lên cứng ngắc trong mộthoáng.
NPC đến báo tin trông thấy cảnh này, biểu cảm điên cuồng lập tức cứng đờ rồi lộ ra vẻ méo nó.
Bầu không khí yên ắng khác thường.
Nha Thấu hơi căng thẳng, không biếđang xảy ra chuyện gì.
【Hệ thống khu Trốn thoáKinh hoàng, số hiệu 001 hân hạnh được phục vụ ngài.
】
Hệ thống tiếp ứng vừa đến đã thấy cảnh tượng như thế này: Trong phòng nghỉ rộng rãi, thiếu niên ngồi trên ghế, vừa tức vừa buồn bực giẫm lên người NPC Phương Chí.
Hệ thống 001 nghẹn lời.
【Ký chủ, ngài sắm vai tốthí ác độc rấtốt, có điều...】 âm thanh máy móc của hệ thống xa lạ tạm dừng, bấgiác có chúthương hại:【Phương Chí, Boss của phó bản [ Điều 13 nội quy trường ].】
【Ghénhất là bị người khác giẫm lên người mình.】
"..."
【Có thể nói là ngài vừa đến đã đắc tội Boss lớn nhất.
】
Khuôn mặnhỏ của Nha Thấu lập tức trắng bệch.
...
Lời của editor: Văn bộ này nó kiểu kiểu thế ấy, tiếtấu không nhanh, đọc cũng không cần dùng não mấy, theo cảm nhận của em thì về sau tác giả viếtốhơn nhiều.
Bác nào đọc được thì đọc tiếp, còn không thì cứ âm thầm quay ra nhé, không cần thông báo đâu.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ hố mới nhà em~.
Lượt xem: 537
Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Linh Dị, Truyện Chữ, Xuyên Không
Thời lượng: 103/??