
Renekton And Summoner
VGA 2/??
323 Theo dõi 0
Lộ Diện Kẻ Sát Nhân
AUX Full
796 Theo dõi 0
Thanh Vân Đài
TXT 219/219
625 Theo dõi 0
Con Hoang
AUX 6/6
1180 Theo dõi 0Trọng Sinh Nữ Nhân Gia Khuynh Thế Thiên Hạ!: Chương 1
Thể loại: 16 +, trùng sinh sống lại, cổ đại sủng, nam cường nữ cường, bách hợp có, nam nữ có, đủ thể loại có.HE
Từ nhỏ, Liễu Tiệp Dư đều được mọi người cưng chiều, cuộc sống phú quý, cẩm y ngọc thực, một cuộc sống ai cũng ước ao.
Và còn có một vị hôn phu trong mộng của mọi thiếu nữ.
Từ lúc hắn đến gần nàng, nàng vẫn không rõ tại sao một người có quyền có thế như hắn, lại chú ý đến tiểu thư của Liễu gia như nàng.
Nhưng nàng tin hắn, từ khi nàng sáu tuổi, hắn đã nói sẽ bảo vệ nàng. Đến khi mười tuổi, hắn hứa rằng sẽ khiến nàng hạnh phúc cả dời…
Và như ước nguyện, năm nàng mười bốn tuổi, hắn mười sáu tuổi, nàng có thể gả cho hắn…
Khi nàng hạnh phúc bước vào kiệu hoa, hắn lại sai người đi giết hại nàng.
Hắn, tận tay cầm thanh kiếm bạc bóng loáng, lạnh lùng đâm xuyên qua tim của nàng.
Gia tộc họ Liễu, cha nàng, mẫu thân nàng, ngoại tổ mẫu của nàng đứng ngoài nhìn nàng hấp hối, giãy dụa, không một ai đến bên cạnh nàng. Họ chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh lùng.
Một thân hỉ phục hòa quyện với vũng máu đỏ thẫm, đôi mắt nàng đỏ ngầu nhìn toàn bộ người phía trước, run rẩy hỏi:
– Tại sao…lại đối xử với ta.. như vậy???
– Mong là ngươi khi chết đi sẽ có câu trả lời!
Thanh kiếm bạc lạnh lẽo bị rút ra khỏi người nàng. Nàng cắn chặt răng nằm xuống đât.
Nếu nàng có thể sống lại, nàng sẽ cho từng người, từng người một phải trả cái giá thật đắt. Những gì nàng chịu đựng, họ sẽ phải chịu gấp ngàn lần!!
Chú ý: chắc chắn nhiều người đọc phần văn án không hiểu, nhưng khi đọc từng chương một, nó sẽ hiện rõ nét hơn nhé.
Đây là bộ truyện trùng sinh cổ đại, nhiều thể loại khác nhau nhưng lại không ngược nhé. Và chính là không YY hay NP đâu.
– Tiết lộ với các bạn một bí mật nhỏ: Như các bạn biết bộ Nữ nhân gia khuynh thế thiên hạ đã được ngưng 3 năm và nó đã đi vào quên lãng. Nhưng bản thân mình muốn đem nó quay trở lại và có thể đi đến cuối con đường. Vậy nên mình sẽ viết tiếp nó và nội dung có một chút thay đổi. Lam Mộc Linh vẫn là Lam Mộc Linh chỉ là cái tên bút danh đấy mình đã lâu không còn dùng. Hiện tại và tương lai sẽ chỉ có Kha Lam. Nên các bạn đừng thắc mắc vì sao bộ này của tác giả Lam Mộc Linh mà tự nhiên đổi thành Kha Lam nhé. Hai người là một đấy ^^
Mình sẽ hoàn thành thành trong thời gian sớm nhất. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ _^^_
"Liễu Tiệp Dư ơi là Liễu Tiệp Dư, cuộc sống của ngươi mười bốn năm nay đã chấm dứt, muốn trách thì cũng trách tại ông trời sinh ra ngươi"
"Hừ, nó đáng lẽ phải chếtừ lâu, nếu không phải vì Lam nhi, nó đâu còn sống đến tận bây giờ"
"Đúng vậy, nó nghĩ nó là tiểu thư cao quý chắc, suốmột đời nó chỉ làm lá chắn cho Liễu An Lam mà thôi"
"......."
Những lời nói nó như những cái kim đâm sâu vào trái tim nàng. Cái gì mà tiểu thư cao quý, cái gì mà vương phi tương lai...tất cả đều là những thứ viễn vong. Đều là những thứ dối trá.
Cha, mẫu thân, ngoại tổ mẫu, những người yêu thương nàng nhấlại lấy nàng ra làm lá chắn cho em gái của nàng, Liễu An Lam. Đóng kịch trước mặnàng suốmười bốn năm.
Nàng dùng đôi mắđỏ ngầu nhìn đám đông đang vây kín vàng. Rốcuộc, nàng đã làm cái gì mà lại đối xử với nàng như vậy, nàng không hiểu, thật sự không hiểu.
"Aaaa" đau đớn nơi đầu làm cho nàng hélên.
Thần Vu Phong kéo giậmạnh tóc nàng ra sau. Lấy chân đạp mạnh lên ngực của nàng khiến nàng đau đớn phun ra ngụm máu tươi.
" ta không cho phép ngươi dùng ánh mắnhư vậy nhìn gia đình Lam nhi"
Gia đình Liễu An Lam còn không phải là gia đình của nàng hay sao?
Vậy trước giờ nàng chỉ là người thừa ư?
Đưa tau ôm ngực đau đớn của mình gắng gượng hỏi:
"Phong ca ca, không phải tám năm trước chàng đã thề hứa với ta những gì, chàng quên rồi sao?"
Nàng hi vọng. Hi vọng Thần Vu Phong sẽ cứu nàng. Người mà thề non hẹn biển với nàng, làm nàng tin tưởng, chỉ có mình hắn.
"A" Liễu Tiệp Dư đau đớn hélên.
Mỗi tiếng hét, Vu Phong đều giậmạnh tóc của nàng đến khi da đầu chảy máu.
"Bốp bốp" hai bạtai lực đạo rất mạnh hạ xuống khuôn mặt đầy máu của nàng khiến nàng choáng váng.
"Phong ca ca là tên để ngươi gọi hay sao, nên nhớ, suốmười bốn năm ngươi chỉ là thế thân, vậy nên, ngươi làm thế thân cho Lam nhi của ta tám năm cũng rất là ngắn đi"
Liễu Tiệp Dư bàng hoàng nhìn cảnh người phía trước. Hốc mắđẫm nước, nàng mấhết sức lực nằm bẹdưới đất. Nỗi đau đớn thể xác lẫn trong tim đã làm mấđi lý trí của nàng.
"Haha, thì ra, thì ra lâu nay các người đều lừa dối ta, suốmười mấy năm ta như con bù nhìn, haha"
Liễu Tiệp Dư cười đến diễm lệ. Mộthân trang phục đỏ tươi nằm trên vũng máu.
"Xuyên" thanh kiếm bạc đâm xuyên qua tim của nàng. Dần mấđi ý thức. Nàng vẫn cố sức nhìn căm hận những người đó.
Tại sao?
Tại sao lại đối xử với nàng như vậy?
Nàng đã làm gì sai?
Không cam tâm, nàng thật sự không cam tâm?
Liễu Tiệp Dư cố mở mắđể nhìn lần cuối.
"Xuyên" một đạo thanh kiếm lạu đâm vào người nàng.
"Ta biếngươi chính là không cam tâm, nhưng nếu gặp được diêm vương, ngươi hãy hỏi ông ta một tiếng tại sao?"
"Phụt" ngụm máu tươi cuối cùng trong miệng nàng phun ra.
Cái gì là hạnh phúc, cái gì là tình yêu, cái gì là tình thân, tất cả đều chỉ là hư vô?
Nàng sẽ không tin một ai, bấkì một ai trên đời này nữa, không bao giờ!
- -- ------ ------ -----
Song Phi Yến bậngười dậy. Mồ hôi nhễ nhại khắp con người. Nàng lại gặp ác mộng. Chính là cái ác mộng mà nàng không muốn thấy nhất. Nàng là Liễu Tiệp Dư. À không, Liễu Tiệp Dư đã chết.
Nàng là Song Phi Yến. Chính là Quận chúa Song Phi Yến.
Nhớ đến khi nàng bị mũi kiếm cuối cùng đâm xuyên qua người. Ý thức nàng mấdần rồi tỉnh lại thấy mình nằm trong thể xác của Quận chúa này.
Nàng đã trùng sinh, đúng vậy, ông trời đã cho nàng trùng sinh để nàng trả thù từng người từng người một.
Khi nàng chếđi, cũng lúc đó vị quận chúa này bị rơi xuống hồ mà chết.
Vị quận chúa này nàng biết. Là bạn thân của Liễu An Lam. Vì lợi dụng thực lực của vương phủ. Liễu gia đã không từ thủ đoạn nào để kếgiao với vị quận của này. Không ngờ nàng lại trùng sinh vào thân xác kẻ địch.
Đúng là ông trời trêu ngươi!
Song Phi Yến lúc bấy giờ mới chỉ có mười tuổi. Nàng xin cha lên núi sống tu luyện tiện thể xây dựng thực lực riêng cho mình.
Nàng phải dùng mọi cách. Nhấđịnh phải cho bọn họ trả cái giá thậđắt.
Mộđạo bóng dáng đột nhiên xuất hiện cạnh giường thấm mồ hôi cho nàng.
Nàng giậmình hốhoảng quay đầu ra nhìn.
"Yến nhi lại gặp ác mộng hay sao"
Giọng nói trầm thấm nhẹ nhàng, dịu dàng hỏi:
Song Phi Yến vô thức gật đầu. Hốc mắđỏ lên. Nàng đã thề suốđời nàng không tin tưởng ai, nhưng người sư phụ này khiến nàng có cảm giác muốn dựa giẫm.
Nàng nhiều lần tự nhủ không nên đi theo vếxe đổ nhưng người này, nàng lại không làm được. Nàng cũng chỉ là đứa mười bốn tuổi đã mấđi mạng sống. Vẫn là đứa con níchưa có tài cán gì.
Lạc Khuynh nhẹ ôm trọn nàng vào lòng, vuốvuốsống lưng của nàng.
"Yến nhi biếvì sao ta lại chọn con làm đệ tử hay không"
Song Phi Yến lắc đầu rồi rúc vào lòng Lạc Khuynh ngửi cái mùi ấm áp quen thuộc rồi mới an tâm.
Lạc Khuynh nhìn nàng rồi cười khẽ, đôi mắt anh đào tuyệthế nheo lại vuốvuốđôi mắt của nàng.
"Chính là sư phụ muốn xóa bỏ néưu thương trong đôi mắt của ngươi"
Chỉ đơn giản là mộánh mắt. Nơi chấchứa những nỗi cô đơn tuyệvọng hiện hữu lại bị một người không vì lí do gì mà lại muốn xóa bỏ nó.
Lượt xem: 725
Thể loại: Bách Hợp, Cổ Đại, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Truyện Chữ
Thời lượng: 48/??