Trọng Sinh Chi Quân Tẩu

Trọng Sinh Chi Quân Tẩu: Chương 1

Số chương: 133
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, sủng, trọng sinh
Editor: Tứ Phương Team.

Người ta nói, không làm, không phải chết. Làm trời làm đất chính là tự tìm đường chết a.

Hứa Hân chỉ cảm thấy cuộc đời mình thật cẩu huyết, cứ như bị sắp đặt sẵn. Chỉ vậy thế mà cô trọng sinh, giống như vừa mới kết hôn.

Ngôi nhà nhỏ bé, chiếc cốc tráng men to bằng bàn tay, thế mà cô lại quay về những năm 70, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm.

Hoàn hảo là chưa làm sai chuyện gì, là 1 tiểu quân tẩu vừa mới ra lò, Hứa Hân xắn tay áo lên, làm thôi.

Đầu tiên, phải ra tay đem người đàn ông rắn rỏi kia đến bên mình.

Nam chủ: Không cần nhọc tức phụ ra tay, chỉ cần nói một câu, ta lập tức đến ngay!


    Editor: Tứ Phương Team

Đau quá!

Thậhối hận!

Cuộc đời này thậgiống như một câu chuyện cười!

Chỉ là Hứa Hân vạn phần không cam tâm, nếu quay lại một đời cô nhấđịnh sẽ không dễ dàng bị trúng kế của tiểu bạch hoa khiến cô bị chúng bạn xa lánh, không bị tra nam tra nữ hãm hại, thậm chí bị bọn họ hợp mưu hại chếcon của mình và chồng trước. Thành thành thậthật làm một quân tẩu, cùng với người đáng yêu kiên nghị đó sống hếđời.

Nhắm mắlại, cảm thấy thân thể và làn da của mình rấđau, giống như lên cơn sốt, loại đau này cùng với bị dao “cùn” chém vỡ xương đầu hoàn toàn khác nhau, nhưng lại rấkỳ quái.

Hứa Hân a to một tiếng vậy mà tỉnh lại, không phải đã chếrồi sao, đã chia năm xẻ bảy, tại sao còn có thể tỉnh lại?

Mở mắt nhìn xung quanh, cô phát hiện mình đang ở trong mộcăn phòng nhỏ, một chiếc giường sắđôi được trải bởi một chiếc chăn mới với hoa văn vô cùng tươi đẹp, phía dưới là khăn trải giường màu xanh quân đội, được trải rấquy củ.

Bên cạnh là một bộ bàn ghế đầu giường mới, trông hơi giống bàn học, kiểu dáng rấcũ. Những thứ trên đó khá lộn xộn, mộsố mỹ phẩm trông cũ kỹ, một loại kem lóthương hiệu hoa hồng, hộp làm bằng sắt, mộtúi kem dưỡng ẩm nhân sâm chưa được đóng túi, bên cạnh là búkẻ lông mày và son môi nằm rải rác, làm cho toàn bộ mặt bàn trông rấphức tạp nhưng lại mới mẻ.

Mộcái cốc sứ lớn là thứ bắmắnhấtrên mặt bàn, bên trên viếbằng chữ màu đỏ tặng cho những người đáng yêu nhấthế giới. Tâm của Hứa Hân nhảy lên, cô đang ở đâu, tại sao lại có cảm giác quen thuộc không thể giải thích được?

Không đúng, cô giơ hai tay lên, chúng không bị chém sao, hình như còn mập và trắng hơn nữa.

Chếrồi cũng có thể nằm mơ sao?

Chỉ là ánh mắt trong mộng này không tốlắm, ánh sáng trong phòng có vẻ hơi mờ, có vẻ trời tối rồi. Từ màu đỏ trên cửa sổ bên kia giường gần như lóe lên làm mù mắcô, chỉ những người mới kết hôn mới dán chữ song hỷ, đây là điều bình thường!

Vô cùng kỳ quái tại sao mình bị giết, cho dù còn sống thì có thể ở bệnh viện chứ đâu phải căn phòng ngủ này?

Đang nghĩ ngợi Hứa Hân cảm giác cuống họng rất khô giống như bốc cháy, cô vội cầm lấy bình nước tráng men uống một ngụm, bởi vì bên trong không còn nhiều nước.

Cô thử xuống giường và mang đôi dép lê được đặở dưới, dường như có mộý tưởng trong lòng được chui từ đấlên, lại khiến người ta không thể tin được, cho đến khi ngẩng đầu vô ý nhìn thấy hình cưới được treo trên tường.

Đó là bức ảnh duy nhấcô chụp cùng Thiệu Kiến Quốc. Cô đã đến studio ảnh trong thành phố hai ngày trước khi kết hôn. Lúc đó hai người đều không vui nên những bức ảnh được chụp cũng không được đẹp lắm.

Nhưng đột nhiên Hứa Hân cảm thấy rấvui vẻ, như thể cô đã trở lại khoảng thời gian hạnh phúc nhất, đơn thuần nhất.

Nhớ đến tấm hình này đã bị cô ném xuống vào nhiều năm trước, nhưng bây giờ như nhặđược vậquý, cô lấy tấm hình từ trên tường xuống ôm vào lồng ngực rồi khóc lên, sau đó mới phát hiện ra có gì đó không đúng!

Đây không phải là mộng, bởi vì cô thấy được nước mắt của mình trên tấm hình, thậm chí cảm giác được nhiệđộ của nó.

Cả người giậmình, chẳng lẽ trở về quá khứ lúc mình cùng với Thiệu Kiến Quốc còn là mộcặp vợ chồng? Cho nên cô cảm thấy phòng này rấquen thuộc, đây không phải là ngôi nhà nhỏ mà cô đã ở sao, lúc ấy quân đội đã cấp cho bọn họ đấy. Bởi vì nơi này vừa nhỏ lại vừa tồi tàn, cô lúc đó vô cùng không thích nhưng bây giờ lại có cảm giác ấm áp bấngờ.

Đây là trọng sinh sao?

Chuyện như vậy không phải chỉ tồn tại trong tiểu thuyếvà trong phim truyền hình ư!

Nếu quả thậtrở về quá khứ, cô thật sự muốn cảm ơn trời đấđã cho mình cơ hội này, để cô có thể làm lại một lần.

Trong khi cô đang ngẩn người thì nghe thấy tiếng có người gõ cửa.

Hứa Hân mơ màng đi ra mở cửa, thấy mộtiểu chiến sĩ đứng bên ngoài, trong tay anh ta đang bưng một hộp đựng cơm, vẻ mặcó chúbấđắc dĩ: “Chị dâu, đây là cơm tối, tôi mang đến cho chị.” Sau khi nói xong anh ta cẩn thận nhìn kỹ người phụ nữ trước mặt, có chútiều tụy, hình như bị ốm rồi. Hy vọng cô không có chuyện gì, dù sao doanh trưởng phân phó bọn họ chăm sóc cô, mặc dù bọn họ thật sự không muốn đến.

Hứa Hân cảm giác được ánh mắt của anh ta không mấy thân thiện, nhưng vẫn cười đưa tay nhận lấy: “Cảm ơn.”

Tiểu chiến sĩ này trông có vẻ hơi quen, thế nhưng thời gian quá dài khiến cô không thể nhớ nổi tên anh ta gọi là gì.

Đúng vậy, sự việc đã hơn 30 năm trước, ngay lúc đó chính mình tùy hứng hồ đồ trách không được bị người khác chán ghét.

Tiểu chiến sĩ đối với việc cô nói cảm ơn tựa hồ ngẩn ra, sau đó nói: “Không cần khách khí, đây là doanh trưởng lúc đi căn dặn, để chúng tôi thay phiên đưa cơm cho chị dâu. Người ăn xong rồi, đem hộp cơm đặở lan can ngoài cửa là được, tôi sẽ đến lấy.”

Hứa Hân cảm giác được mặt đỏ lên, lúc trước vì xuấthân của mình rấtốnên cái gì cũng sẽ không làm, cho nên sau khi gả cho Thiệu Kiến Quốc mặc dù theo quân nhưng vẫn cho mình là đại tiểu thư cái gì cũng không chịu học làm, phòng quần áo hay gì gì đó đều do anh trở về tự giặt, mà cơm hay gì gì đó cũng có anh hoặc tiểu chiến sĩ trở về nấu, đã như vậy rồi còn chọn này lựa kia nói quẳng liền quẳng.

Kỳ thực Hứa Hân cho đến bây giờ không biếliệu Thiệu Kiến Quốc có thực sự yêu cô hay không, bởi vì trong ký ức của cô cuộc hôn nhân của hai người được thực hiện bởi Hứa gia, thậm chí bọn họ chưa từng gặp mặtrước khi đính hôn.

Cứ như vậy yêu một người làm sao có thể chứ?

Hơn nữa lòng cô tràn đầy oán hận đối với sự xuất hiện độngộcủa Tống Tiểu Linh, và sự oán giận của cô đối với Hứa gia, tất cả những thứ này không cách nào phátiếđược.

Nếu không, Hứa Hân cũng sẽ không xem Thiệu Kiến Quốc không vừa mắt, không nhìn thấy anh tốt, luôn muốn ly hôn với anh.

Nhưng mà Thiệu Kiến Quốc thậkỳ quái, thậdễ dàng tha thứ cho sự tức giận của cô, rõ ràng đã rấmệt mỏi, còn thay cô thu dọn tàn cuộc, thẳng đến khi có một lần anh say rượu và đã làm mộíchuyện không nên làm với cô, cô thấy anh yếu thế, nói mình không yêu anh, rấsợ anh, điều đó khiến anh đầy áy náy và ly hôn với cô.

Đúng là không làm sẽ không phải chết, Hứa Hân ở đáy lòng thở dài lúc này mới phát hiện chính mình thấthần, xấu hổ ho nhẹ hỏi: “Đúng rồi, lần này doanh trưởng các ngươi làm nhiệm vụ là mấy ngày?”

“Có lẽ là nửa tháng.” Tiểu chiến sĩ không dám ở lâu, bởi vì lúc trước chị dâu bọn họ vô cùng chán ghét đại lão gia, viện cớ cùng với doanh trưởng ầm ĩ mấy lần. Bọn họ làm sai chuyện, xui xẻo là doanh trưởng của bọn hắn, cho nên anh muốn rời đi sớm.

Nửa tháng, đó là hai tháng sau khi bọn họ kết hôn, anh có một nhiệm vụ rấdài, sau khi trở về còn bị thương nhẹ. Lúc ấy Hứa Hân còn đang chìm đắm trong nỗi thống khổ của chính mình, căn bản là đối với anh cô chẳng hề quan tâm, một lòng nghĩ đến cùng anh ly hôn.

“Vậy sao, tôi biếrồi, ngày mai ngươi không cần phải tới đưa cơm, để tự tôi làm.” Hứa Hân cảm thấy mình không thể lại làm chính mình ở kiếp trước, mọi thứ phải thay đổi, đặc biệlà lười biếng.

“Chuyện này…..” Tiểu chiến sĩ có chúdo dự, bởi vì anh ta hoàn toàn không tin người phụ nữ này, ngộ nhỡ cô không làm được đồ ăn sẽ đói bụng, đến lúc đó doanh trưởng trở về bọn họ sẽ bị giáo huấn.

“Tôi làm đơn giản thôi, tôi sẽ không nói bất cứ điều gì với doanh trưởng.”

“Đã rõ.”

Tiểu chiến sĩ gật đầu, có chúthấp thỏm không yên xoay người bước đi nghiêm rời khỏi.

Nhìn ánh mắt của anh ta Hứa Hân có thể hiểu rõ, đó chính là chán ghét, là không tin, khẳng định là đau lòng cho doanh trưởng nhà mình mà thôi?

Ở kiếp trước dường như cô không đặbọn họ vào trong mắt, vì những ánh mắkhông thân thiện đó cô liền muốn né tránh, đây không phải là loại biểu hiện của nhu nhược tự ti sao? Cảm giác rằng mình cùng với nơi này hoàn toàn không hợp nên không muốn cùng với mọi người tiếp xúc.

Kỳ thậvào thời điểm ấy bản thân cô có oán khí mãnh liệt, đem những thứ này phátiếtrên người khác, bây giờ suy nghĩ lại thật sự là mấlý trí quá mức rồi.

Không có vấn đề gì thì bây giờ cô cũng không để ý những thứ này, sẽ không vì mấđi thân phận con gái Hứa gia mà cảm thấy tự ti hoặc sợ hãi.

Mở hộp cơm trưa liếc mắt nhìn một cái bánh nướng lớn, cải trắng xào mộc nhĩ, khoai tây chiên, ở thời đại này mà nói thì không tệ. Khi cô vào bếp lấy đũa kết quả phát hiện trong phòng bếp loạn thành một bầy.

Đại khái là vì Thiệu Kiến Quốc đi gấp, do đó báăn cơm gì gì đó đều không có rửa. Đã xếp đặmấy ngày, nước trong nồi đã bị hôi thối, nhưng nó không có đổ ra. Mùi này thật sự khiến người ta không có cách nào chịu đựng được.

Không chỉ nhà bếp mà cả phòng khách và toàn bộ phòng đều giống nhau, đây là ngôi nhà gia đình mà quân đội đã chia ra, nhà cấp bậc doanh trưởng cũng không lớn, đại khái chỉ có hơn 50 mévuông. Mặc dù là nhà lầu, thế nhưng nó không giống với trang trí mười mấy năm sau, mặt đấvẫn là xi măng, mặtường cũng có chải vôi. Có hai bộ đồng phục quân đội được treo trên giá treo quần áo trước cửa, chắc là Thiệu Kiến Quốc cởi ra còn chưa kịp giặt.

Xem ra công việc của mình khá nhiều, Hứa Hân trước tiên ăn bữa ăn, no bụng khiến cô một lần nữa cảm thấy sống lại, có lẽ được hồi sinh một lần nên tâm trạng tốhơn mộcách khó hiểu.

Mộbên thu thập một bên hồi tưởng về mộsố điều ngu ngốc mà chính mình đã làm trong kiếp trước, cô cảm thấy rấđau đầu, đã cho cô một cơ hội khác, vậy thì nghĩ biện pháp thay đổi ấn tượng của mọi người đối với mình, không thể để cho Thiệu Kiến Quốc lại bởi vì cô mà mấhếmặt mũi.

Nhắc đến chuyện lần đó Thiệu Kiến Quốc đi làm nhiệm vụ, cô dường như bị cảm lạnh vì đi ra ngoài trời mưa, khi Thiệu Kiến Quốc trở về còn mắng anh một trận, bởi vì mình bệnh không có người chăm sóc mà cảm thấy tủi thân. Nhớ tới lúc ấy, người đàn ông đó cứ như vậy ngồi bên cạnh húthuốc nghe cô mắng, ngay cả nửa câu phản bác cũng không có, sau đó bắt đầu dọn dẹp nhà cửa giặquần áo, rõ ràng chân bị thương còn đi khập khiễng.

Ôi!

Mình đúng là thậquá mức, người đàn ông tốnhư vậy thì không giữ ngược lại còn tự tay đẩy anh ta ra ngoài, kết quả lại đi hầu hạ tra nam giảo hoạthậđúng là ngu xuẩn.

Lần này phải biểu hiện thậtốmới được, ínhất là buộc người đàn ông kia ở bên người. Chỉ cần anh ở bên cạnh thì Hứa Hân cũng không phải lo lắng về bất cứ điều gì, chỉ cần yên tâm làm một quân tẩu nho nhỏ vùi ở trong ngực của anh chờ được bảo vệ là được rồi. Cho dù không yêu cô cũng không sao, cái gọi là tình yêu chính mình kiếp trước đã đau khổ đủ rồi, trái tim đã sớm ngừng đập từ lâu.

Muốn cũng vô dụng, hay là trước hếtìm cách bù đắp lỗi lầm của mình đi!

Nhìn căn phòng nhỏ này hơn năm mươi năm bị vùi dập thành mộmớ hỗn loạn, vì vậy cô mở đèn và đi tìm ấm đun nước, bếp than nấu nước sôi. Bếp than này rấtốn công, nhiều năm không làm có chút không quen, kết quả là nhà bếp đầy khói, vội vàng mở cửa sổ một lúc.

Sau khi ly hôn với Thiệu Kiến Quốc về sau cô kết hôn với người đàn ông “gạo mềm”, những chuyện này cô từ từ học cách làm, bây giờ cái này thực sự không làm khó được cô.

Cầm quần áo của Thiệu Kiến Quốc ngâm trong nước, lúc cầm, trái tim nhịn không được mà dần nóng lên, quần áo của anh rất lớn rấcứng, có mùi vị nam tính. Nói trắng ra là, cả ngày nằm bò lăn đánh đó chính là mùi mồ hôi. Hứa Hân kiếp trước cực ghéhương vị này, nhưng lại thích mùi nước hoa trên người và khuôn mặtrắng trẻo nõn nà như “tiểu bạch kiểm”. Thế nhưng bây giờ cảm giác hương vị này đem lại khiến người ta cảm thấy rấthoải mái, có một loại cảm giác đặc biệan toàn.

Kỳ thậấn tượng của Hứa Hân về anh có chúmơ hồ, nhưng nhớ tới sự an toàn muốn ở bên anh, bớlo, cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần toàn tâm toàn ý làm là được rồi. Ở kiếp này cô không muốn làm gì nữa, chỉ cần cuộc sống gia đình của hai người ổn định là được.
-Chương 1+

Lượt xem: 873

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 64/??

Thanh Mai Đình Soạn Karen Yuzuriha truyenngontinh vl79 Hà Thu Tâm An Min Do-yoon giải trí tổng hợp Yua Mikami vtvgo tv Nguyễn Hoa iptv m3u8 Đang cập nhật radiotruyen Momo Sakura Ai Sayama Anh Sa Kana Momonogi Đình Soạn Minami Aizawa Mayuki Ito Bảo Linh Nguyễn Huy Hồng Nhung Viết Linh Tuấn Anh Nguyễn Thành Yu Shinoda Quàng A Tũn giải trí nghe gì Miu Shiromine vlxx phim79 xem gì Kim Thanh Đình Duy Đình Huy Tú Quỳnh Thu Huệ link tối cổ Cô Úc Suzu Honjo Yui Hatano truyen79.xyz phim79.com