TXT 61/??
452 Theo dõi 0
TXT 70/70
820 Theo dõi 0
AUX 88/88
998 Theo dõi 0
AUX 178/178
411 Theo dõi 0
TXT 19/19
705 Theo dõi 0
TXT 20/??
672 Theo dõi 0
TXT 149/149
671 Theo dõi 0
AUX 15/15
777 Theo dõi 0
TXT 21/21
583 Theo dõi 0
VGA 46/??
1501 Theo dõi 0

Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi!
TXT 61/??
452 Theo dõi 0
Huyện Lệnh Không Phải Là Tra A Phụ Bạc
TXT 70/70
820 Theo dõi 0
Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình
AUX 88/88
998 Theo dõi 0
Bất Tử Võ Tôn
AUX 178/178
411 Theo dõi 0Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng: Chương 1
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Huyền huyễn, Ngọt sủng, Tùy thân không gian, Điền văn, Cẩu huyết.
Nguồn convert: wikidich.
Editor+Beta: Thiên Sa.
Mộc Tiểu Hoa có cơ hội xuyên tới thời không gian nguyên thủy mà ở nơi đó thì nam nhiều mà nữ rất ít, cũng ngay lập tức có cảm giác mình biến thành bánh bao thơm ngon, áp lực thật lớn a!!!
Đối mặt với xã hội nguyên thuỷ lạc hậu, Mộc Tiểu Hoa tỏ vẻ không sao cả, có không gian nơi tay, gạo sẽ có, rau dưa sẽ có, hoa quả cũng sẽ có, cái gì mới mẻ ăn ngon đều sẽ có…
Mỗ nam nhân nguyên thủy nào đó lớn mật bày tỏ: “Ta thơm nhất, ăn ngon nhất, ngươi đáng giá có được.”
“……” Mộc Tiểu Hoa hung hăng nuốt xuống ngụm nước miếng.
Editor + Beta: Thiên Sa.
Mặtrời chói chang chiếu xuống như nướng cả mặt đất, thanh âm đâu đó một tiếng trước lớn hơn tiếng sau. Mộc Tiểu Hoa mơ mơ màng màng cảm giác bên cạnh có thứ gì đó đang liếm mặnàng, vừa nghĩ đến nàng đi theo đội khảo cổ tiến vào sơn động nào đó, bởi vì nhặđược một chiếc nhẫn mà rớxuống hố sâu. Sẽ không phải là mãnh thú gì đó đang chuẩn bị ăn nàng luôn sao? Kinh hách giậmình một cái độngộngồi dậy, nhanh chóng nhìn sang bên xem.
Sơn động? Còn ở trong sơn động? Di? Không đúng? Tầm mắMộc Tiểu Hoa cứng đờ chuyển tới tiểu nam hài có vẻ mặkinh hách ngồi quỳ ở bên cạnh, không phải mãnh thú? Là người? Như vậy có nghĩa là nàng được cứu giúp? Nhưng vừa mới liếm nàng là cái gì? Mộc Tiểu Hoa hung hăng nuốt xuống nước miếng hỏi: "Đây là nơi nào?"
Tiểu nam hài bị kinh hách đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nhanh nhẹn đứng lên chạy ra bên ngoài. Mộc Tiểu Hoa nhìn tiểu nam hài biến mấở cửa sơn động, vẻ mặngốc trệ. Sao lại thế này? Chẳng lẽ nàng lớn lên thực dọa người sao?
Mộc Tiểu Hoa cẩn thận đánh giá sơn động, phát hiện bộ dáng nơi này hình như là có người thường xuyên cư trú, trong sơn động có một cái bàn đá thấp trên đó đặmấy loại hoa quả nàng nhìn không biết, mặt đấdưới chân tường đối diện trải cỏ khô cùng một tấm da thú phủ lên làm thành cái giường, mà dưới người nàng cũng là giường đá được trải cỏ khô cùng da thú. Trên vách đá bên phải sơn động treo mấy tấm da thú, trên mặt đấcòn mộítro tàn từ đống lửa, trừ này đó ra lại không có gì khác. Nàng được thôn dân địa phương cứu ư? Nhưng mà, đây thật sự là nơi thôn dân ở sao? Nàng biếnàng đi khảo cổ ở nơi rấxa, nhưng không đến mức lạc hậu như vậy đi? Hay là nói, nơi này là chỗ nghỉ chân của người dân vào núi làm việc?
Mộc Tiểu Hoa chuẩn bị xuống giường đi ra bên ngoài tìm tòi rõ ràng hơn, chính là chân vừa nhấc lên chuẩn bị xuống giường, một người thanh niên cao lớn bước nhanh đi đến, phía sau còn dẫn theo tiểu nam hài lúc nãy.
Mộc Tiểu Hoa nhìn thanh niên kia đến mức ngây ngẩn cả người, chỉ thấy thanh niên một đầu tóc dài, ngũ quan đoan chính soái khí, làn da ngăm đen, nửa người trên không mặc quần áo, da thịthoạnhìn đặc biệrắn chắc, bên hông vây lại bằng một tấm da thú, dài đến bắp đùi, chân dài thẳng tắp để trần không mang giày gì cả, dù có đạp lên hòn đá nhỏ trên mặt đấthế nhưng lại rấtự nhiên.
Này, cách ăn mặc sao lại giống người nguyên thủy vậy?
Mộc Tiểu Hoa không hiểu vì sao, tim như bị cào nhẹ một cái, trơ mắt nhìn thanh niên đi đến mép giường, ngồi xổm xuống, nhìn nàng, nhếch miệng cười, đôi mắsạch sẽ tràn đầy vui sướng, nói ra một câu cực kỳ kinh hãi: "Nương tử ngươi đã tỉnh?"
Nương... Nương tử? Mộc Tiểu Hoa hoảng sợ trừng lớn mắt, trong mắt đồng học thì nàng chính là người rấu mê, chậm chạp trong chuyện tình cảm, mặc dù đã là sinh viên năm cuối nhưng nàng vẫn chưa có mảnh tình vắvai nào. Như thế nào lại đột nhiên liền biến thành nương tử của thanh niên xa lạ?
"Nương tử cái gì?"
Thanh niên cười nói: "Ta nhặngươi về, ngươi đương nhiên là nương tử của ta."
Đây là cái loại lý luận lưu manh gì vậy? Mộc Tiểu Hoa cứng đờ. Lúc này tiểu nam hài phía sau thanh niên cẩn thận chọc chọc hắn. "A!" Thanh niên kia như bừng tỉnh, lại nói ra một câu hù chếngười không đền mạng: "Là nương tử của huynh đệ chúng ta."
"Cái gì?!" Mộc Tiểu Hoa cứng ngắc nhìn tiểu nam hài phía sau thanh niên đang e lệ nhìn chằm chằm nàng. Tiểu hài tử này nhiều lắm cũng chỉ mười hai mười ba tuổi thôi chứ? Nàng chính là thiếu nữ hai mươi ba tuổi xuân xanh hiện tại liền tính trâu già gặm cỏ non, cỏ này không khỏi cũng quá non rồi? Không không không, hiện tại trọng điểm không phải trâu già gặm cỏ non, mà là…… Nương tử của huynh đệ bọn họ? Bọn họ? Nhóm?
"Ngươi nhấđịnh là nói giỡn với ta đúng không?" Đỉnh đầu Mộc Tiểu Hoa đầy hắc tuyến nhìn thanh niên hỏi. Thanh niên hơi hơi nghiêng đầu, vẻ mặvô tội: "Nói giỡn? Ta không có nói giỡn a!"
"Được rồi, đừng náo loạn!" Mộc Tiểu Hoa bình tĩnh lại: "Ta thực cảm tạ ngươi đã cứu ta, nhưng là vui đùa liền không cần phải nói loạn, được chứ? Nơi này của ngươi là chỗ nào? Thành thị gần nhấđi như thế nào? Trong thôn các ngươi có điện thoại di động không? A, nơi này nếu là điện thoại di động hẳn là khẳng định không có tín hiệu, vậy điện thoại bàn hẳn là có chứ?"
"Ngươi… Đang nói cái gì?" Vẻ mặthanh niên cùng tiểu nam hài đề mê mang nhìn Mộc Tiểu Hoa: "Thành thị là cái gì? Trong thôn là cái gì? Di động, điện thoại là cái gì?"
Mộc Tiểu Hoa giậgiậkhóe miệng: "Vị đại ca này, ngươi muốn hỏi mười vạn câu hỏi vì sao sao?" Di động điện thoại không biết? Nima(Ni mã = chửi tục) Thành thị và trong thôn là cái gì cũng không biết, ngươi muốn nháo cái gì? Người nguyên thủy sao?
Người nguyên thủy?
Tim Mộc Tiểu Hoa "Lộp bộp" nhảy dựng, xem bộ dáng thanh niên và tiểu nam hài kia xác thật là không biết, không giống như đang lừa nàng, nếu là bộ lạc nguyên thuỷ hẳn sẽ không biếnhững cái ở xã hội hiện đại này đâu? Mộý tưởng lớn mậở trong lòng nàng nảy sinh, nàng sẽ không rơi vào hố xuyên không chứ?
"Nơi này của các ngươi gọi là gì?" Mộc Tiểu Hoa mang theo tâm tình khẩn trương, thậcẩn thận hỏi.
Thanh niên cùng tiểu nam hài nhìn nhau nói: "Sơn Trà Bộ Lạc."
"Bộ? Bộ lạc? Sơn Trà Bộ Lạc?" Mộc Tiểu Hoa cảm giác có chúđầu váng mắt hoa, nàng dám khẳng định các nàng đi khảo cổ, phạm vi mấy ngàn dặm tuyệt đối không có mộnơi như vậy. Chẳng lẽ là nàng thật sự xuyên qua? Mộc Tiểu Hoa cứng đờ xuống giường đi ra ngoài động, đứng ở cửa sơn động, đưa mắt nhìn dãy núi liên miên, núi non cây cối xanh um tươi tốt, cùng hoàn cảnh nơi nàng đi khảo cổ là hoàn toàn tương phản.
Từ mặt đắbằng phẳng trước sơn động có một con đường nhỏ thông hướng xuống chân núi, mộthanh niên dọc theo đường nhỏ bước nhanh đi tới, đồng dạng để trần trên người chỉ có da thú vây quanh bên hông, nhìn thấy Mộc Tiểu Hoa đầu tiên là sửng sốt, sau lại nhếch miệng cười, kích động đi đến trước mặMộc Tiểu Hoa: "Nương tử, ngươi tỉnh!"
Mộc Tiểu Hoa hắc tuyến, sao lại thêm một người gọi nàng là nương tử? Đầu
Mộc Tiểu Hoa muốn hỏng, đen mặnói: "Ta gọi là Mộc Tiểu Hoa không phải gọi là nương tử, mời các ngươi không cần gọi loạn chiếm tiện nghi." Nhưng mà không có người để ý đến lời Mộc Tiểu Hoa nói, thanh niên theo nàng từ trong sơn động đi ra, bước nhanh đến trước mặthanh niên mới tới, dùng sức hắn đẩy đi, cả giận nói: "Sao ngươi lại tới nữa? Nương tử là của huynh đệ chúng ta, không quan hệ đến các ngươi."
Thanh niên mới tới bị đẩy đến lảo đảo lui về phía sau hai bước, cũng không chịu thua duỗi tay đẩy thanh niên kia: "Sao lại không quan hệ đến chúng ta? Chúng ta cùng nhau phát hiện nàng, ngươi chỉ bế nàng lên nhanh hơn chúng ta một chúthôi."
"Đã như vậy liền không liên quan đến các ngươi! Ai nhặđược trước chính là của người đó."
"Ngươi không nói đạo lý, chúng ta cùng nhau phát hiện, chúng ta cũng được chia sẻ."
"Không chia sẻ gì với các ngươi, nương tử là của chúng ta!"
"Chúng ta!"
"Chúng ta!"
Mộc Tiểu Hoa nhìn hai người đấu khẩu, xô đẩy càng ngày càng kịch liệt, hoàn toàn há hốc miệng mồm, còn ngại chưa đủ loạn, lúc này tiểu nam hài ôm chặeo Mộc Tiểu Hoa, dùng giọng nói non nớbiểu thị công khai chủ quyền: "Nương tử là của chúng ta."
-Chương 1+
Mặtrời chói chang chiếu xuống như nướng cả mặt đất, thanh âm đâu đó một tiếng trước lớn hơn tiếng sau. Mộc Tiểu Hoa mơ mơ màng màng cảm giác bên cạnh có thứ gì đó đang liếm mặnàng, vừa nghĩ đến nàng đi theo đội khảo cổ tiến vào sơn động nào đó, bởi vì nhặđược một chiếc nhẫn mà rớxuống hố sâu. Sẽ không phải là mãnh thú gì đó đang chuẩn bị ăn nàng luôn sao? Kinh hách giậmình một cái độngộngồi dậy, nhanh chóng nhìn sang bên xem.
Sơn động? Còn ở trong sơn động? Di? Không đúng? Tầm mắMộc Tiểu Hoa cứng đờ chuyển tới tiểu nam hài có vẻ mặkinh hách ngồi quỳ ở bên cạnh, không phải mãnh thú? Là người? Như vậy có nghĩa là nàng được cứu giúp? Nhưng vừa mới liếm nàng là cái gì? Mộc Tiểu Hoa hung hăng nuốt xuống nước miếng hỏi: "Đây là nơi nào?"
Tiểu nam hài bị kinh hách đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nhanh nhẹn đứng lên chạy ra bên ngoài. Mộc Tiểu Hoa nhìn tiểu nam hài biến mấở cửa sơn động, vẻ mặngốc trệ. Sao lại thế này? Chẳng lẽ nàng lớn lên thực dọa người sao?
Mộc Tiểu Hoa cẩn thận đánh giá sơn động, phát hiện bộ dáng nơi này hình như là có người thường xuyên cư trú, trong sơn động có một cái bàn đá thấp trên đó đặmấy loại hoa quả nàng nhìn không biết, mặt đấdưới chân tường đối diện trải cỏ khô cùng một tấm da thú phủ lên làm thành cái giường, mà dưới người nàng cũng là giường đá được trải cỏ khô cùng da thú. Trên vách đá bên phải sơn động treo mấy tấm da thú, trên mặt đấcòn mộítro tàn từ đống lửa, trừ này đó ra lại không có gì khác. Nàng được thôn dân địa phương cứu ư? Nhưng mà, đây thật sự là nơi thôn dân ở sao? Nàng biếnàng đi khảo cổ ở nơi rấxa, nhưng không đến mức lạc hậu như vậy đi? Hay là nói, nơi này là chỗ nghỉ chân của người dân vào núi làm việc?
Mộc Tiểu Hoa chuẩn bị xuống giường đi ra bên ngoài tìm tòi rõ ràng hơn, chính là chân vừa nhấc lên chuẩn bị xuống giường, một người thanh niên cao lớn bước nhanh đi đến, phía sau còn dẫn theo tiểu nam hài lúc nãy.
Mộc Tiểu Hoa nhìn thanh niên kia đến mức ngây ngẩn cả người, chỉ thấy thanh niên một đầu tóc dài, ngũ quan đoan chính soái khí, làn da ngăm đen, nửa người trên không mặc quần áo, da thịthoạnhìn đặc biệrắn chắc, bên hông vây lại bằng một tấm da thú, dài đến bắp đùi, chân dài thẳng tắp để trần không mang giày gì cả, dù có đạp lên hòn đá nhỏ trên mặt đấthế nhưng lại rấtự nhiên.
Này, cách ăn mặc sao lại giống người nguyên thủy vậy?
Mộc Tiểu Hoa không hiểu vì sao, tim như bị cào nhẹ một cái, trơ mắt nhìn thanh niên đi đến mép giường, ngồi xổm xuống, nhìn nàng, nhếch miệng cười, đôi mắsạch sẽ tràn đầy vui sướng, nói ra một câu cực kỳ kinh hãi: "Nương tử ngươi đã tỉnh?"
Nương... Nương tử? Mộc Tiểu Hoa hoảng sợ trừng lớn mắt, trong mắt đồng học thì nàng chính là người rấu mê, chậm chạp trong chuyện tình cảm, mặc dù đã là sinh viên năm cuối nhưng nàng vẫn chưa có mảnh tình vắvai nào. Như thế nào lại đột nhiên liền biến thành nương tử của thanh niên xa lạ?
"Nương tử cái gì?"
Thanh niên cười nói: "Ta nhặngươi về, ngươi đương nhiên là nương tử của ta."
Đây là cái loại lý luận lưu manh gì vậy? Mộc Tiểu Hoa cứng đờ. Lúc này tiểu nam hài phía sau thanh niên cẩn thận chọc chọc hắn. "A!" Thanh niên kia như bừng tỉnh, lại nói ra một câu hù chếngười không đền mạng: "Là nương tử của huynh đệ chúng ta."
"Cái gì?!" Mộc Tiểu Hoa cứng ngắc nhìn tiểu nam hài phía sau thanh niên đang e lệ nhìn chằm chằm nàng. Tiểu hài tử này nhiều lắm cũng chỉ mười hai mười ba tuổi thôi chứ? Nàng chính là thiếu nữ hai mươi ba tuổi xuân xanh hiện tại liền tính trâu già gặm cỏ non, cỏ này không khỏi cũng quá non rồi? Không không không, hiện tại trọng điểm không phải trâu già gặm cỏ non, mà là…… Nương tử của huynh đệ bọn họ? Bọn họ? Nhóm?
"Ngươi nhấđịnh là nói giỡn với ta đúng không?" Đỉnh đầu Mộc Tiểu Hoa đầy hắc tuyến nhìn thanh niên hỏi. Thanh niên hơi hơi nghiêng đầu, vẻ mặvô tội: "Nói giỡn? Ta không có nói giỡn a!"
"Được rồi, đừng náo loạn!" Mộc Tiểu Hoa bình tĩnh lại: "Ta thực cảm tạ ngươi đã cứu ta, nhưng là vui đùa liền không cần phải nói loạn, được chứ? Nơi này của ngươi là chỗ nào? Thành thị gần nhấđi như thế nào? Trong thôn các ngươi có điện thoại di động không? A, nơi này nếu là điện thoại di động hẳn là khẳng định không có tín hiệu, vậy điện thoại bàn hẳn là có chứ?"
"Ngươi… Đang nói cái gì?" Vẻ mặthanh niên cùng tiểu nam hài đề mê mang nhìn Mộc Tiểu Hoa: "Thành thị là cái gì? Trong thôn là cái gì? Di động, điện thoại là cái gì?"
Mộc Tiểu Hoa giậgiậkhóe miệng: "Vị đại ca này, ngươi muốn hỏi mười vạn câu hỏi vì sao sao?" Di động điện thoại không biết? Nima(Ni mã = chửi tục) Thành thị và trong thôn là cái gì cũng không biết, ngươi muốn nháo cái gì? Người nguyên thủy sao?
Người nguyên thủy?
Tim Mộc Tiểu Hoa "Lộp bộp" nhảy dựng, xem bộ dáng thanh niên và tiểu nam hài kia xác thật là không biết, không giống như đang lừa nàng, nếu là bộ lạc nguyên thuỷ hẳn sẽ không biếnhững cái ở xã hội hiện đại này đâu? Mộý tưởng lớn mậở trong lòng nàng nảy sinh, nàng sẽ không rơi vào hố xuyên không chứ?
"Nơi này của các ngươi gọi là gì?" Mộc Tiểu Hoa mang theo tâm tình khẩn trương, thậcẩn thận hỏi.
Thanh niên cùng tiểu nam hài nhìn nhau nói: "Sơn Trà Bộ Lạc."
"Bộ? Bộ lạc? Sơn Trà Bộ Lạc?" Mộc Tiểu Hoa cảm giác có chúđầu váng mắt hoa, nàng dám khẳng định các nàng đi khảo cổ, phạm vi mấy ngàn dặm tuyệt đối không có mộnơi như vậy. Chẳng lẽ là nàng thật sự xuyên qua? Mộc Tiểu Hoa cứng đờ xuống giường đi ra ngoài động, đứng ở cửa sơn động, đưa mắt nhìn dãy núi liên miên, núi non cây cối xanh um tươi tốt, cùng hoàn cảnh nơi nàng đi khảo cổ là hoàn toàn tương phản.
Từ mặt đắbằng phẳng trước sơn động có một con đường nhỏ thông hướng xuống chân núi, mộthanh niên dọc theo đường nhỏ bước nhanh đi tới, đồng dạng để trần trên người chỉ có da thú vây quanh bên hông, nhìn thấy Mộc Tiểu Hoa đầu tiên là sửng sốt, sau lại nhếch miệng cười, kích động đi đến trước mặMộc Tiểu Hoa: "Nương tử, ngươi tỉnh!"
Mộc Tiểu Hoa hắc tuyến, sao lại thêm một người gọi nàng là nương tử? Đầu
Mộc Tiểu Hoa muốn hỏng, đen mặnói: "Ta gọi là Mộc Tiểu Hoa không phải gọi là nương tử, mời các ngươi không cần gọi loạn chiếm tiện nghi." Nhưng mà không có người để ý đến lời Mộc Tiểu Hoa nói, thanh niên theo nàng từ trong sơn động đi ra, bước nhanh đến trước mặthanh niên mới tới, dùng sức hắn đẩy đi, cả giận nói: "Sao ngươi lại tới nữa? Nương tử là của huynh đệ chúng ta, không quan hệ đến các ngươi."
Thanh niên mới tới bị đẩy đến lảo đảo lui về phía sau hai bước, cũng không chịu thua duỗi tay đẩy thanh niên kia: "Sao lại không quan hệ đến chúng ta? Chúng ta cùng nhau phát hiện nàng, ngươi chỉ bế nàng lên nhanh hơn chúng ta một chúthôi."
"Đã như vậy liền không liên quan đến các ngươi! Ai nhặđược trước chính là của người đó."
"Ngươi không nói đạo lý, chúng ta cùng nhau phát hiện, chúng ta cũng được chia sẻ."
"Không chia sẻ gì với các ngươi, nương tử là của chúng ta!"
"Chúng ta!"
"Chúng ta!"
Mộc Tiểu Hoa nhìn hai người đấu khẩu, xô đẩy càng ngày càng kịch liệt, hoàn toàn há hốc miệng mồm, còn ngại chưa đủ loạn, lúc này tiểu nam hài ôm chặeo Mộc Tiểu Hoa, dùng giọng nói non nớbiểu thị công khai chủ quyền: "Nương tử là của chúng ta."
Mi Thượng Chí
TXT 19/19
705 Theo dõi 0
Mùa Hoa Mộc Tê Nở
TXT 20/??
672 Theo dõi 0
Sau Trọng Sinh, Thái Tử Phi Chỉ Muốn Làm Cá Muối
TXT 149/149
671 Theo dõi 0
Nuôi Dưỡng Người Chiến Thắng Cung Đấu
AUX 15/15
777 Theo dõi 0
Thần Y Cùng Vương Gia
TXT 21/21
583 Theo dõi 0
Tư Sủng Âm Dương Phi
VGA 46/??
1501 Theo dõi 0Từ khóa: giải trí giải trí tổng hợp link tối cổ nghe gì Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng vlxx vtvgo tv xem gì
giải trí tổng hợp truyenngontinh phim79 Mayuki Ito radiotruyen Tâm An Min Do-yoon Thu Huệ Cô Úc Nguyễn Hoa xem gì giải trí Yui Hatano Đình Soạn Đình Soạn Yu Shinoda nghe gì Suzu Honjo Đình Duy Đình Huy Minami Aizawa Bảo Linh Viết Linh Momo Sakura Nguyễn Huy Thanh Mai vlxx Anh Sa Tú Quỳnh Kim Thanh Hồng Nhung link tối cổ Tuấn Anh Ai Sayama Quàng A Tũn Karen Yuzuriha vtvgo tv Kana Momonogi Đang cập nhật iptv m3u8 vl79 Nguyễn Thành Yua Mikami Miu Shiromine Hà Thu truyen79.xyz
phim79.com