Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư

Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư: Chương 1

Bạn đang đọc truyện Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư của tác giả Hoà Cửu Cửu. Những người làm trong ngành môi giới bất động sản cười thầm, nói Lục Chỉ nhận một căn nhà không ra gì, đoan chắc sẽ bán không được.

Nhưng họ nào biết, Lục Chỉ thật ra là một cậu ấm nhà giàu nứt vách, tiền cậu không thiếu. Chưa kể một thân phận khác là thiên sư và phong thủy sư thiên tài, có hơn ba ngàn tín đồ.

Quỷ ốc, hung trạch, nơi ở không lành,….? Chuyện nhỏ. Vung tay một cái, phong thủy sửa lại, từ mảnh đất không ai ngó ngàng, lại thành nơi quý giá, vô số hào môn thương gia muốn cướp lấy.

Cậu còn ở trong gameshow, chỉ điểm vài vấn đề về phong thủy, vô tình trở thành tin hot, vô số danh nhân đều tìm kiếm cậu, mong được cậu chỉ điểm.

Không nghĩ tới, ngay cả Nam Thừa Phong – nhà giàu số một trẻ tuổi nhất – kẻ luôn làm người sợ hãi không thôi, lại là một kẻ manh khống (yêu thích những vật dễ thương), đã ngã quỵ trong tay cục cưng Lục Chỉ.

Nam Thừa Phong: Ta muốn kết hôn với một võng hồng.

Gia đình nhà giàu số 1: Người như vậy không xứng bước vào nhà chúng ta.

Nam Thừa Phong: là Lục Chỉ

Gia đình nhà giàu số 1: Mau cưới về nhà cung phụng, nhanh lên!





Cuối thu mámẻ, người đến người đi trên con đường chuyên môi giới bấđộng sản, bỗng một tiếng hô lớn kinh động toàn bộ người trên phố.

"Lăn ra đây! Thiếu nợ trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, không ra tạsơn nhà người!"
Mộtên đàn ông thân thể rắn chắc, xăm mình tục tằng, đang hung ác gõ cửa cuốn nhà mộngười môi giới bấđộng sản.

Hàng xóm xung quanh cùng người qua đường thấy thế hoảng sợ ngó tới ngó lui, nhà ai lại chọc phải vay nặng lãi đây?!
"Cái kia......." Khách hàng của người môi giới bấđộng sản ngay bên cạnh bị doạ sợ chạy mất, chủ tiệm khóc không ra nước mắt, lấy hếcan đảm đi ra nhắc nhỏ người đàn ông xăm mình.

"Chủ cửa hàng này biến mấthậlâu....."
Hắn nhìn tên xăm mình cánh tay còn to hơn cẳng chân của mình, xăm 2 con thần long bái vĩ, liền nuốnuốnước miếng.

"Chạy?!" Tên xăm mình mở to 2 mắt nhìn, mọi người nhìn lên, thì ra lúc trước không nhắm mắlại a.

(đoạn này nghĩ là do mắnhỏ quá)
"Bà nó! Lại chạy! Gia hỏa này, mịa nó, là con thỏ đi!" Tên xăm mình miệng mắng, nhưng vẫn ngồi xuống tại chỗ.

"Nima, hiện tại thiếu tiền mới là đại gia.

Thời buổi này cho vay nặng lãi thật là một bụng chua xóbiếhướng ai mà kể khổ đây! Nếu không đền tiền, ta không thể nuôi nổi con a!?
Khiến mọi người kinh ngạc chính là, tên xăm mình to cao cường tráng thế nhưng lại khóc toáng lên.

Nhìn xem, ngay cả xã hội đen cũng không tránh được áp lực cơm áo gạo tiền a.

Trong lòng mọi người nghĩ vậy nhưng vẫn bảo trì khoảng cách an toàn với hắn ta, không dám bước tới gần.

"Ân ân, thậđáng thương."
Pháhiện bên cạnh có người, tên xăm mình ngẩng đầu lên, liền ngẩn người.

Thiếu niên này lớn lên cũng thậđáng yêu!
"Muốn tình một quẻ sao?" Thiếu niên ôm ly trà sửa, mộngụm rồi lại mộngụm, nhìn chằm chằm hắn.


Tên xăm mình lấy lại tinh thần.

Đoán mệnh?
Hắn nhìn mắthiếu niên liền xua xua tay, mặbuồn bã, "Đừng nói giỡn."
Nếu không phải cậu cười rộ lên thậngọt ngào, hắn lại không đành lòng hù doạ cậu, đổi thành người khác ở thời điểm hắn khóc mà quấy rầy hắn, cùng hắn nói giỡn, hắn sẽ hung hăng vén tay đánh cho kẻ đó mộtrận rồi.

"Không phải nói giỡn, ta đoán mệnh rấđúng nha!" Thiếu niên cưởi tủm tỉm.

Mọi người vây xem đều khẩn trương nắm tay.

Tên xăm mình này hung thần ását, nếu nổi giận lên đem cậu thiếu niên xách lên, sợ là dư sức ném cậu bay từ đầu phố này đến đầu phố kia mất.

Thấy thiếu niên xinh đẹp lại đáng yêu, nam thanh niên chủ tiệm lúc trước nhắc nhở tên xăm mình, to gan lên lôi kéo thiếu niên, "Hắn tâm tình đang không tốt, ngươi đừng nên chọc hắn thì tốhơn a."
"Nhưng hắn ngồi chỗ này, ta không thể vào tiệm ta a." Thiếu niên chớp chớp mắt, chỉ chỉ vào tên xăm mình đang ngồi bên cạnh cửa hàng.

Mọi người nhìn theo thì thấy bên cạnh chỗ tên xăm mình ngồi cũng có mộcửa tiệm, vì hắn ta mà lại bị một đám người vây xem che kín mít.

Cửa kính tiệm thậsạch sẽ, không giống những tiệm khác dán đầy bảng giá các loại phòng ốc.

Nếu không phải trên cửa cửa tiệm viế"Môi giới bấđộng sản", chắc chẳng ai biếcửa tiệm này kinh doanh cái gì.

Mọi người chỉ nghĩ cậu là con trai ông chủ cửa tiệm, thấy cậu lớn lên thậđẹp, nhịn không được liền thiên vị cậu, bèn nói với tên xăm mình, "Đứa nhỏ này có ý tốt, hay ngươi cứ để hắn tính một quẻ đi."
Nói là như vậy nhưng ai sẽ tin thiếu niên hiểu được đoán mệnh chứ.

Chỉ là đối với mộkhuôn mặnhư vậy, ai có thể nhẫn tâm cự tuyệchứ, nói gì cũng đều đáp ứng hếa.

Tên xăm mình ểu oải ngồi xuống liền khiến người vây xem đứng giãn ra một vòng.

Hắn lau lau nước mắnói: "Ta không chậm trễ các ngươi buôn bán, nhưng đây là chỗ cuối cùng ta biết; tìm không thấy tên hỗn đãn này, ta cũng muốn đóng cửa."
"Ngươi ném một quẻ."

Hắn liền thấy thiếu niên đưa qua mấy đồng tiền xu lưu thông hằng ngày, lại không thể nổi giận, nhìn cậu rồi bắđắc dĩ ném đồng xu xuống.

Haizzz, đứa trẻ này nhỏ tuổi, đầu óc thế nào lại không được tốlắm a, trông cũng không khác gì lắm so với con gái mình.

"Ném rồi." Hắn tuỳ tiện ném có lệ cho thiếu niên.

"Thăng quẻ sáu năm, không tồi, quẻ tốt." Thiếu niên cười tủm tỉm thu hồi tiền xu.

"Ba ngày sau, giờ Thìn, phía đông nam, tâm tưởng sự thành."
Thấy cậu nói thậchắc chắn, hắn liền ngẩn người, nhưng nghĩ lại vẫn cảm thấy chỉ là thiếu niên thuận miệng nói bậy.

"Kia cảm ơn người." Hắn nói cảm ơn, nhưng hiển nhiên là không đem lời thiếu niên để trong lòng; lại rút ra 2 tờ 100 đưa thiếu niên, "Thúc thúc chỉ có nhiêu đây."
"Ta xem bói chỉ nói tâm tình, không thu tiền.

Thúc thúc nếu tin ta thì đem tiền này quyên làm từ thiện đi, cũng là vì mình tích phúc." Thiếu niên cười tủm tỉm, "Ta chính là mộthanh niên đầy hứa hẹn, coi tiền tài như cặn bã."
Tên xăm mình lắc lắc đầu, đầu óc kiểu này thậuổng cho mộkhuôn mặthậxinh đẹp.

Thiếu niên cầm trà sữa lên lại húthêm mộngụm, "Thúc thúc, tuy rằng cuộc sống thậnhiều phiền não, vẫn là nên uống írượu đi, không chỉ làm chậm trễ công việc mà còn hại gan hại thân."
"A?" Tên xăm mình sửng sốt.

Cậu thế nào lại biết mình thích uống rượu?
"Đêm nay về nhà sớm mộchúăn cơm với con gái chú đi.

Dù là không có tiền, con chú vẫn thậthương chú a." Thiếu niên nhìn cung con cái ở dưới mắhắn rồi nói.

Hắn bỗng nhíu nhíu mày, trong lòng có chúkinh ngạc.

Đứa nhỏ này sao biếhắn có đứa con gái chứ?!
Hắn liền cả kinh lộp bộp trong lòng, chẳng lẽ cậu biếđoán mệnh thật?
Không đợi hắn phản ứng lại, thiếu niên đã thừa dịp đám người lơi lỏng, lủi nhanh vào tiệm của mình, để lại bên ngoài mọi người xôn xao thảo luận cậu như thế nào đáng yêu, như thế nào khiến người yêu thích.


Buổi tối, tên xăm mình theo thường lệ muốn đi uống vài ly với huynh đệ.

Khi gần đến quán ăn khuya, thấy mộcặp cha con đang đi tới, bỗng nghĩ đến lời thiếu niên, nhíu nhíu mày, gọi điện cho huynh đệ, rồi xoay người trở về nhà.

Hắn vừa về đến nhà liền cảm giác được trong nhà không thích hợp.

Tuy rằng không có âm thanh nhưng phòng khách rõ ràng có dấu vếđánh nhau.

Trong lòng lộp bộp, nghĩ đến con gái, bay mấhồn vía, hắn vội chạy vào phòng ngủ thì thấy con gái mình đang bị một gã đàn ông xa lạ ấn ở trên giường, che miệng lại.

Hắn tức khắc máu vọlên não, nắm đầu gã đàn ông đánh cho mộtrận.

Hắn thực không dám tưởng tượng, nếu mình không đột nhiên muốn về nhà thì sẽ phát sinh chuyện gì nữa, có phải hay không sẽ nhặxác con mình?!
Báo cảnh sáxong, tên xăm mình vẫn kinh hồn khiếp đản, khư khư ôm con; lại nghĩ đến vì con gọi giao cơm hộp nên mới dẫn đến tên quấy rối.

Nếu mình ở nhà nấu cơm, như thế nào con lại gặp loại chuyện này chứ, tức khắc tự trách muốn chết.

"Đêm nay về sớm mộchúăn cơm với con gái đi." Hắn đột nhiên nhớ đến lời thiếu niên liền phálạnh cả người, sau đó không nói 2 lời, lên mạng quyên góp 500 đồng.

Ba ngày sau hắn lái xe theo hướng thiếu niên chỉ, thế nhưng lại thật sự bắđược kẻ thiếu nợ.

"U là trời, thiếu niên này thế nhưng thật là thần toán a!" Hắn tim đập thậnhanh, mặt đỏ bừng.

Tên thiếu nợ thấy hắn híthở không xong, sợ hãi ngồi xổm xuống ôm lấy đầu, "Đại ca, ta cũng không biếđem ngươi tức thành như vậy, xin đừng đánh ta, xin tha cho ta mộmạng! Ta hôm nay nhấđịnh trả tiền!"
Tên xăm mình đập đầu hắn một cái, hưng phấn nhảy dựng lên, "Lão tử gặp được tiểu thần tiên!"
Lục Chỉ ôm trà sữa trở lại trong tiệm.

Mấy chủ tiệm văn phòng môi giới bấđộng sản lân cận còn chưa đi, nhìn vào cánh cửa thuỷ tinh đã đóng lại.

"Ta đây lần đầu tiên nhìn thấy mộtiểu hài tử đáng yêu như vậy, chỉ là cuộc sống như vầy khó khăn, đứa nhỏ này có thể bán ra được phòng nào không đây?"
"Ai biết được.

Nhìn đứa nhỏ này được dưỡng tốnhư vậy, hẳn không phú cũng quý."
"Nhưng không phú cũng quý thì sao lại ở chỗ tồi tàn thế này.


Trong tiệm trống rỗng chỉ có mỗi cái bàn, nhìn đâu giống kẻ có tiền."
Mấy người nghị luận còn chưa dứtiếng, trước mặtiền xuấhiện mộtoa ăn của mộkhách sạn cao cấp 5 sao.

Mọi người trợn mắhá mồm, liền thấy mộnhóm người ăn mặc trang phục đầu bếp cao cấp, người thì bưng mâm đồ ăn đi vào cửa tiệm.

"Khách sạn này cũng không phải có tiền là có thể vào a, còn phải có thân phận nữa, chủ cửa hàng này rốcục có địa vị gì a?
"Ngươi xem! Lại có một chiếc xe vận tải chở đồ nội thấđến.

Ta ở trên mạng đã thấy cái sô pha này, hàng đặlàm riêng, mấy chục vạn một chiếc đâu!"
Bọn họ mới vừa cảm thấy cửa hàng này thậđơn sơ, cho rằng chủ tiệm sớm muộn gì cũng đóng cửa; lúc này thấy cửa tiệm kim bích huy hoàng, phásáng lấp lánh cùng cao quý, thật là một đẳng cấp khác so với con phố này.

Mà trong lòng bọn họ, thiếu niên đáng yêu kia bỗng được khoác lên một lớp áo thần bí cùng tôn quý, khiến người tò mò nhưng lại không dám thấkính.

Lục Chỉ ngồi ở ghế trên tầng 2, lạnh mặnhìn chằm chằm người mặc tây trang đang đổ mồ hôi trán ròng ròng.

Cậu trời sinh có khuôn miệng cười, vừa giận thì mặsẽ phồng lên, môi cũng kéo lên theo, ở trong mắhắn, trông không khác gì chú mèo con không được ăn cá khô, giận giận lẫy lẫy không nhận người.

Nếu không phải không dám đắc tội khách hàng, hắn liền sẽ đi lên vuốlông, dỗ dỗ mộphen.

"Ta nơi này chỉ lớn như vậy, nhiều đồ như thế thì để chỗ nào?"
Người mặtây trang vừa nghe, thiếu chút nữa phụmáu mũi; càng tức giận lại càng đáng yêu!
Lục Chỉ lấy di động ra gọi điện.

"Đô......!Đô......" Điện thoại vẫn chỉ đổ chuông.

"Không nghe điện thoại của ta?" Lục Chỉ không cần nghĩ cũng biết, liền gửi mộtin nhắn: Không nghe điện thoại về sau đều không cần gọi cho đệ nữa.

Không đến một giây sau liền có người gọi lại.

"Chỉ Chỉ, đệ tìm sư huynh có việc? Sao có thể không nghe điện thoại của đệ được chứ.

Sư huynh vừa rồi đang họp nên mới không thấy mà." Đối diện vang lên một giọng nam trầm thấp mà ôn nhu, đặc biệlời nói đầy ý sủng nịch, dỗ người dỗ đến tâm mềm.

Nhưng mà lại nhìn người mặc tây trang cao quý đang đứng ở bàn làm việc bằng gỗ tử đàn, liếc mắliền biếhắn đang chộdạ; nhớ đến bộ dáng lạnh lùng hàng ngày của hắn, bí thư trán đầy (> |||.



-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 517

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Linh Dị, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 158/??

nghe gì Hà Thu radiotruyen Tuấn Anh vtvgo tv Nguyễn Huy phim79 Tú Quỳnh xem gì Nguyễn Thành Đang cập nhật Momo Sakura Thu Huệ Đình Soạn Ai Sayama Trần Vân Viết Linh Kana Momonogi Đình Duy Min Do-yoon Karen Yuzuriha vlxx Kim Thanh Yui Hatano Quàng A Tũn iptv m3u8 Hồng Nhung Anh Sa Yu Shinoda Bảo Linh Mayuki Ito Thanh Mai Cô Úc Yua Mikami vl79 Nguyễn Hoa Minami Aizawa link tối cổ giải trí tổng hợp Tâm An truyenngontinh Đình Soạn Đình Huy Suzu Honjo giải trí truyen79.xyz phim79.com