Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của Nhau

Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của Nhau: Chương 1

Tác giả: Có Một Chiếc Thuyền Nhỏ

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Truyện Sủng, Mạt Thế

Giới thiệu:

Có người từng hỏi Danh Yển, có một người chồng cực kì mạnh mạnh đến phi thường, sẽ có cảm giác thế nào?

Danh Yển cũng chân thật kể ra

“Ừm, cũng hay lắm đó. Anh ấy có thể dùng một tay nhấc bổng tôi lên. Tôi còn có thể tùy ý ngồi trên tay anh ấy nữa. Anh luôn có thể bảo vệ tôi mọi thời khắc, cảm giác rất an toàn!”

Mọi người còn chưa kịp xuýt xoa hâm mộ thì Danh Yển lại bổ sung thêm

“Nhưng anh ấy cũng rất đáng ghét! Bởi vì tôi không bao giờ đánh thắng được anh ấy.

Tần Thương: “Ngoan. Nếu em hôn anh một lần thì anh để em đánh một lần!”





Chương đầu tiên đến đây~
____________
Không khí ở trên núi luôn mámẻ, mang mộcảm giác dịu dàng và nhẹ nhàng khó tả.

Danh Yển ngồi bên cửa sổ sáđất, trên chân đắp một tấm chăn mỏng trông vô cùng ấm áp.

Vốn là mộthiếu niên hoạbátràn đầy sức sống nhưng bây giờ trông cơ thể cậu lại vô cùng gầy yếu, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng.

Trước năm 20 tuổi, Danh Yển vốn là mộthiếu niên hạnh phúc được người người hâm mộ.

Gia đình giàu có, cha mẹ cậu là tình đầu của nhau sống bên nhau đã hơn 20 năm đến bây giờ vẫn mặn mà thắm thiếkhông thua lúc trẻ mộchúnào, cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc.

Nhưng năm cậu 20 tuổi, cậu được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư dạ dày quái ác.

Năm năm trôi qua, cơ thể khoẻ mạnh bây giờ đã gầy đến chỉ còn da và xương.

Những lần hoá trị và xạ trị diễn ra không ngừng làm cho tinh thần Danh Yển dần trở nên mệt mỏi.

Cậu có thể cảm nhận được cơ thể của mình không thể cầm cự được lâu.

Tháng trước, Danh Yển thuyếphục ba mẹ đưa cậu đến căn nhà trên núi để tịnh dưỡng.

Cậu muốn híthở không khí thiên nhiên, không muốn trước khi mình chếlại phải ở trong bệnh viện ngộngạđầy mùi nước sátrùng.


Hôm nay là một ngày nắng ấm, Danh Yển buông quyển tiểu thuyếtrên tay xuống, cậu nhìn chằm chằm bụi hoa hướng dương đã nở rực rỡ đang đung đưa trước gió, cánh hoa bị làn gió phấqua làm rơi lả tả xung quanh.

Rấđẹp, rấđẹp, cậu muốn ngắm nhìn nhiều hơn nữa nhưng cơn buồn ngủ đã dần bao trùm, đôi mắthiếu niên chậm chậm nhắm lại nhưng trên đôi môi tái nhợvẫn còn nở mộnụ cười nhẹ nhàng.
_____________
Danh Yển bị tiếng va đập ở cửa ồn ào đánh thức.

Cơ thể cảm thấy rấđói nên chẳng có sức lực gì.

Danh Yển mở mắnhìm xung quanh, rõ ràng trước khi ngủ cậu vẫn đang ở ngôi nhà trên núi mà ba mẹ chuẩn bị, bài trí trong nhà của cậu vốn rấđơn giản nhẹ nhàng.

Nhưng không biết tại sao, sau khi tỉnh dậy đập vào mắcậu là mộcăn phòng vô cùng sa hoa, vô cùng rộng rãi giống như cách bài trí của các phòng vip trong khách sạn 5 sao.

Danh Yển hoài nghi trong lòng, tiếng đập cửa vẫn không ngừng lại.

Cậu lồm cồm đỡ vách tường đứng dậy đi lại phía cửa.

Danh Yển lê tấm thân mệt mỏi, hé mắt nhìn vào mắmèo trên cửa.

(Truyện được đăng tải duy nhấtại wattpad co1thuyennho, những nơi khác đều là nơi đăng lậu, chưa được sự cho phép của tác giả, xin hãy đọc ở trang chính chủ)
Bên ngoài là một bóng lưng rấkỳ lạ, dáng đi kì dị, quần áo dính máu lại còn bị rách vài nơi.

Trái tim của Danh Yển đập liên hồi vì sợ, bấchợngười bên ngoài quay mặlại phía cánh cửa của phòng cậu mà nhào tới.

Lúc này, Danh Yển mới nhìn rõ khuôn mặcủa người đó.

Người trước mắcó lẽ cũng không còn là con người nữa rồi, hai tròng mắchỉ còn thấy tròng trắng của nó trợn to như sắp rơi ra khỏi hốc mắt, làn da xanh tím nổi đầy gân máu, miệng còn chảy ra thứ dịch vàng làm vương vãi khắp nơi trên hành lang khách sạn.
Danh Yển sợ hãi và giậmình, cậu lui về phía sau vài bước, vươn tay đỡ tường mới có thể đứng vững.

Bộ dạng của thứ ở ngoài cửa giống hệnhư mấy con zombie cậu từng xem trong phim tận thế viễn tưởng.
Con zombie ngoài cửa vẫn không ngừng đập vào cửa, cánh cửa bằng sắrắn chắc của khách sạn vang lên tiếng bịch bịch không ngừng.

Nếu không phải tại vì cánh cửa vô cùng chắc chắn, thì con zombie ngoài cửa đã đập nácửa xong vào xé xác cậu từ lâu.

Danh Yển nín thở im lặng, sau một lúc lâu, cậu nghe tiếng đập cửa ngày mộnhỏ dần cùng với tiếng bước chân nặng nề cách càng xa phòng của cậu.

Thấy con zombie đã đi, Danh Yển lê bước chân chậm chạp về phía cái giường lớn trong phòng.

Ngồi xuống giường không nhịn được thở dốc liên hồi vì mệvà sợ.


Danh Yển không biếchuyện gì đã xảy ra, cậu chỉ mê mang thiếp đi một giấc mà mọi thứ xung quanh dường như đều thay đổi.

Danh Yển xoè bàn tay của mình ra trước mặt, càng thêm mơ hồ.

Rõ ràng đây không phải tay của cậu.

Lúc trước do bị ung thư dạ dày, Danh Yển không thể ăn nhiều, thường xuyên bị nôn, nhiều khi còn bị nôn ra máu nên cơ thể của cậu rấốm, phải nói là vô cùng gầy, làn da cũng tái sạm thiếu sức sống.

Nhưng đôi bàn tay hiện giờ lại trắng nõn, thon dài, vừa nhìn là biếquanh năm không dính nước xuân, điển hình của đôi tay được cưng chiều không phải làm bất cứ việc gì.

Da tay vừa trắng, vừa hồng lại căng đầy sức sống.

Trước giường, trên vách tường có treo một chiếc tivi rất lớn.

Danh Yển hoang mang nhìn vào màn hình tivi bóng loáng, cậu nhìn thấy một bóng hình.

Tuy mờ mờ ảo ảo không nhìn rõ ràng được, nhưng Danh Yển có thể từ bóng hình mơ hồ phản xạ trên màn hình tivi biết được, đây rõ ràng không phải cậu!!!
Lúc trước, cậu là mộthiếu niên hoạbákhoẻ mạnh, cho dù bị bệnh thì trên khuôn mặvẫn có thể nhìn ra được vẻ anh tuấn của mộcậu chàng 20 tuổi.
Nhưng bây giờ, khuôn mặcậu mới nhìn thấy vừa xinh đẹp, vừa đáng yêu, làng da thì trắng nõn, chiếc mũi nhỏ nhắn cao cao, đôi môi châu hơi tái, cho dù không cười thì bên má vẫn có thể thấy thấp thoáng hai lúm đồng tiền nho nhỏ.

Cơ thể này chỉ khoảng 18-19 tuổi, còn rấtrẻ.
Danh Yển ngơ ngác, mộý nghĩ vụqua trong đầu.

Hình như cậu xuyên không rồi, kếhợp với con zombie trước cửa lúc nãy thì có thể không những cậu xuyên không, mà còn xuyên qua thời kì mạthế zombie hoành hành.

Cơ thể cậu hiện giờ vừa đói vừa khát, trên tủ đầu giường có một bình nước và một bịch bách quy.

Danh Yển vội lấy bánh cho vào miệng, uống một ngụm nước, cơ thể mới cảm thấy ổn hơn mộchút.


Trong phòng hơi tối vì không được mở đèn, Danh Yển bậcông tắc của đèn ngủ đặcạnh giường nhưng đèn vẫn không sáng.

Cậu đứng dậy mở rèm cửa phía ban công để ánh sáng chiếu vào.

Do cơ thể này ở trong bóng tối quá lâu, khi thấy ánh sáng, Danh Yển phải đưa tay lên che mắdo quá chói.

Khi đôi mắđã thích nghi với ánh sáng, cậu nhìn ra bên ngoài, khung cảnh hoang tàn đổ nábên dưới càng làm cho cậu chắc chắn thêm suy đoán của mình.

Phòng của cậu ở trên cao, khi phóng tầm mắxuống dưới sẽ nhìn thấy được rõ ràng khung cảnh xung quanh.

Danh Yển nhìn thấy toà nhà cao tần đối diện rấnhiều cửa kính đã bị vỡ, phía dưới mặt đấxe ô tô đâm loạn xạ vào nhau, có chiếc còn đang bốc cháy bừng bừng nhưng không có người đến để dập lửa.

Trên đường rấnhiều zombie đang lê bước loạn xạ không mục đích.

Có con chỉ còn nửa thân trên cũng ngọ nguậy bò về phía trước, nó để lại một vết máu đen xì thậdài phía sau.
Nhìn thấy cảnh này, Danh Yển muốn nôn luôn chiếc bánh mới vừa ăn lúc nãy, nhưng cậu cố nén nhịn xuống.

Khép rèm cửa lại chỉ chừa mộkhe hở nho nhỏ để ánh sáng lọt vào, bấy giờ Danh Yển có thể xác định cậu thật sự xuyên qua tận thế, mộthế giới nguy hiểm vô cùng.

Danh Yển tự an ủi mình, tận thế cũng không sao, cậu chỉ muốn được sống, khávọng sống của cậu vô cùng mãnh liệt.

Dù thế giới này có nguy hiểm thế nào cậu cũng phải nỗ lực sống tiếp..



-Chương 1+

Lượt xem: 889

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 42/??

Nguyễn Huy xem gì Tâm An Viết Linh link tối cổ Suzu Honjo giải trí tổng hợp Đình Soạn Đình Duy Mayuki Ito Minami Aizawa vtvgo tv Yua Mikami nghe gì Thu Huệ Karen Yuzuriha Thanh Mai Đình Huy vl79 Bảo Linh Min Do-yoon giải trí Đình Soạn iptv m3u8 phim79 Yui Hatano truyenngontinh Yu Shinoda Ai Sayama Quàng A Tũn Đang cập nhật Miu Shiromine Nguyễn Thành Nguyễn Hoa Hà Thu Kim Thanh Cô Úc Tú Quỳnh Momo Sakura radiotruyen Tuấn Anh vlxx Anh Sa Hồng Nhung Kana Momonogi truyen79.xyz phim79.com