
Trái Bầu Sinh Con (Tú Tài Ma P3)
AUX Full
554 Theo dõi 0
Dosanko Gyaru Is Mega Cute
VGA 105/??
1395 Theo dõi 0Thế Giới Của Anh Tình Yêu Của Em: Chương 1
Nam chính: Lục Mạc Khiên>< Nữ chính: Từ Tuyết Lộ
Lục Mạc Khiên cứ tưởng rằng thế giới của mình luôn là showbit, là ánh hào quang rực rỡ trên sân khấu, suốt bao năm anh vẫn luôn miệt mài theo đuổi thứ ánh sáng viển vông ấy, nhưng, kể từ sau khi gặp Từ Tuyết Lộ, anh mới dần ngộ ra, ánh sáng của cuộc đời mình là cô, thế giới của cuộc sống mà anh cần cũng là cô.
Từ Tuyết Lộ như luồng sáng nhiều màu sắc chiếu giọi đến bên đời Lục Mạc Khiên, cho anh hiểu thế nào là yêu, là sống, là hi sinh?
Giữa Lục Mạc Khiên và Từ Tuyết Lộ luôn tồn tại sợi dây vô hình ngăn cách, đó chính là giới hạn của hai thế giới song song đối lập. Anh thuộc về sân khấu, thuộc về sự toả sáng, còn cô, thuộc về thế giới bình yên, một cuộc sống lặng thầm.
Tình yêu là thứ khiến cô vượt lên giới hạn của bản thân, để từng bước thu hẹp khoảng cách với anh, cùng anh sánh vai trên chính thế giới của mình. Tuy trên con đường ấy gập ghềnh và tràn ngập sự chông chênh nhưng họ chưa từng nghĩ tới việc sẽ buông tay nhau, trái tim vẫn luôn chung một nhịp đập, cùng khóc, cùng cười, cùng buồn, cùng vui, cùng nắm tay nhau bước tới đỉnh vinh quang.
Truyện này do Tiêu Tiêu Sara cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
Sẩm tối, tại khách sạn Wony diễn ra một buổi meeting fan và thần tượng.
Trên sân khấu rực rỡ ánh đèn xanh đỏ, Lục Mạc Khiên bước ra từ sau cánh gà, khiến khán đài vốn đã nóng lại càng thêm rực lửa, chung quanh tứ phía liên tục vang lên tiếng hò hévang dội. “Lục Mạc Khiên… Lục Mạc Khiên… Em yêu anh!”
Lục Mạc Khiên mặc bộ TSM màu xanh biếc, dáng người thon dài, hai gò má sáng ngời. Mặmày rõ nét, sống mũi cao ngất, bấgiác nở nụ cười càng tôn lên vẻ trầm ổn ý nhị qua năm tháng. Anh giương cao cánh tay vẫy chào, niềm nở đáp lại fan hâm mộ.
Người ta nói, người đàn ông này anh tuấn lại có tài, bấkể là lĩnh vực diễn viên ca sĩ hay MC người mẫu, anh đều có thể hếmực toả sáng, cứ ví như sân khấu thuộc về riêng anh, thoả sức cháy bỏng vì đam mê.
Cũng có lời đồn, anh là người đàn ông phong lưu bậc nhấnhì trong giới, có không ítiểu thư tài phiệt, hay sao nữ hạng A ngỏ ý muốn làm bạn gái, thậm chí là người tình bí mật, còn anh, chỉ vờ nghe thấy nhưng không hiểu, không quá tuyệtình nhưng tuyệt đối không hề dễ dãi.
Lại có lời đồn, anh đối với bất cứ cô gái nào cũng có giới hạn, bấkể là bạn diễn hay đồng nghiệp nữ, luôn không quá thân cận, cũng sẽ không quá cự tuyệt.
Người ta còn nói…
Có vô số lời đồn về anh, nhưng chung quy lại cũng có không ílời tiếng tốđẹp, nào là Lục Mạc Khiên phóng khoáng ôn nhu, lại hếmực kính trên nhường dưới, nào là Lục Mạc Khiên hoà nhã, thân thiện, dễ gần…
“Thành thực cảm ơn mọi người đã tham gia bữa tiệc tối nay, cũng chân thành cảm ơn những ủng hộ của các bạn suốthời gian qua. Sau đây tôi xin hálive mộca khúc trong ibum mới ra của mình, để bày tỏ lòng, thay lời muốn nói. Đó chính là bài “để gió tới bên em”.”
Trong bầu không khí xô bồ, hò hét, bấchợvang lên thanh âm sâu lắng như rượu ngon thượng đẳng, khiến người ta chỉ muốn tận hưởng thế giới mỹ vị nhân gian, tuyệnhiên không muốn bị thức tỉnh.
Âm sắc của anh rấtốt, cao không chói, thấp không trầm, nhanh không vấp, chậm cũng không ngân, tạo nên một giọng hángọnhư mậnhư đường.
Kếthúc bản nhạc là mộtràng pháo tay vang dội, nghe qua đĩa đã cảm thấy mê say, nay được trực tiếp nghe giọng anh ngoài đời thật, quả thực không một ai giấu nổi cảm xúc phấn khởi, lòng mừng rộ như nở hoa.
“Lục Mạc Khiên, bao giờ chúng em mới được lên sân khấu giao lưu cùng anh đây?”
Không rõ giọng héđó vang ra từ nơi nào, chỉ biếnó như khuấy đảo hội trường, khiến bầu không khí vốn đã hỗn loạn nay lại càng thêm điên cuồng, kéo theo sức nóng đạtới đỉnh điểm. Có lẽ ai trong vô số người có mặở đây, đều muốn được bước chân lên bục sân khấu sáng rực kia, để được đứng cạnh thần tượng của mình trong vòng ba giây ngắn ngủi, như thế có chếcũng cảm thấy cam lòng.
Lục Mạc Khiên cong môi như vừa cười, chầm chậm đưa micro lên sámiệng, trong khi anh ngập ngừng chưa biếchọn ai thì bấngờ cánh cửa hội trường rộng mở, mang theo ánh sáng chói loé giọi vào, ngược lại với ánh sáng, bóng người mờ ảo như bức tranh thuỷ mặc nước sông, phía sau lưng cô là mộkhoảng trời mênh mông và đình viện.
“Cô ấy đi.” Cánh tay Lục Mạc Khiên hướng tới phía hai cô gái mới tới, nhưng có phần hơi lệch hướng bên trái nhiều hơn.
Bầu không khí đột nhiên im lặng đến đáng sợ, hàng nghìn con mắtheo bản năng nhìn về phía hai cô gái mới tới, cảm giác như chứa đầy sákhí, như muốn ăn sống nuốtươi người ta vậy.
Từ TuyếLộ ngây người đến độ người bên cạnh hévào tai cũng không thể nghe thấy, ánh mắcô quỷ dị nhìn đôi bàn tay mượmà của người đàn ông trên sân khấu, vô thức mà nuốực nước bọxuống, cảm giác như bản thân đang phiêu diêu trong mộng.
“Gọi chị đó. Cơ hội được đứng cạnh thần tượng kìa. Mau lên đi.” Từ Hi Du đứng cạnh hí hửng thúc giục, cảm thấy vui mừng vì ước nguyện được gặp mặLục Mạc Khiên của chị gái không những đã thành hiện thực mà giờ đây còn có cơ hội được đứng cạnh anh. “Chị còn ngây người ra nữa là mấcơ hội đó.”
Không kịp suy nghĩ, cũng không thể suy nghĩ, đầu óc Từ TuyếLộ hiện tại như một tờ giấy trắng tinh, phản ứng cứ theo kiểu bản năng, không hề có chúlô-gic nào cả. Vốn dĩ, để tới được buổi họp fan của Lục Mạc Khiên đã là một cơ duyên khó tìm, mà kiếp trước cô đã phải tích đức mòn mỏi mới có được, giờ đây lại được anh gọi tên, thì phải nói là phúc phần ba đời nhà cô góp lại.
Hoá ra đứng cạnh nam thần là kiểu cảm giác vừa mừng vừa hồi hộp thế này.
Đó là suy nghĩ đầu tiên loé ra trong đầu Từ TuyếLộ.
Lục Mạc Khiên ngoài đời thậđẹp trai!
Đây là ý nghĩ thứ hai, vô vàn mạch máu và lỗ chân lông đều thélên trong im lặng.
Từ TuyếLộ cố gắng tỉnh táo, để suy nghĩ nên làm gì kế tiếp đây?
Nên giữ phép lịch sự chào hỏi trước, hay là chờ tới lúc anh mở lời rồi cô mới đáp lại.
Nhưng nếu cứ im lặng thế này có khi nào Lục Mạc Khiên sẽ nghĩ cô thiếu lễ phép không nhỉ?
Nếu mở lời thì nên bắt đầu từ đâu? Anh Lục, ngài Lục, Lục tiên sinh…
Thậlà mệt mỏi!
Trong lòng Từ TuyếLộ trăm mối tơ vò…
Cũng may, bấngờ Lục Mạc Khiên phácho cô mộcàng cây để leo xuống.
“Sao thế? Sợ tôi à?”
Thanh âm tí tách như tiếng nước chảy, ngọt ngào đi vào lòng Từ TuyếLộ, khiến cô có chúmơ hồ khó tả.
“Không, không có, chỉ là em mừng quá nên quên mấnhững gì mình muốn nói rồi.” MặTừ TuyếLộ nhăn thành mộnhúm, giọng nói có chúcà lăm.
“Ồ… Có phải tôi gọi cô quá độngộrồi không?” Lục Mạc Khiên không mấy để ý tới trạng thái của Từ TuyếLộ, ban nãy chỉ đơn giản là anh không biếnên gọi tên ai, vô tình lại bị ánh sáng mà cô mang tới thu hút, cho nên chỉ chọn bừa, ai dè cô gái này lại căng thẳng tới mức nói năng cũng lộn xộn hếcả lên.
“Lục tiên sinh à, thực ra em hâm mộ anh đã rất lâu rồi, hôm nay em tới đây là muốn xin chữ kí và chụp chung với anh một bức hình thôi!” Trong mắTừ TuyếLộ thoáng qua ánh sáng giảo hoạt, đôi mắkia còn mang vài phần âu lo, chớp chớp nhìn người đàn ông bên cạnh.
“Chỉ vậy thôi sao?” Lục Mạc Khiên từ tốn hỏi lại, sâu trong đáy mắt anh ngưng tụ mộmảng âm trầm.
“Ừm…” Mím chặmôi siếchặcảm xúc, Từ TuyếLộ khó nhọc gật đầu, lồng ngực căng cứng, nhịp tim như có một bàn tay vô hình vỗ đập, như nai con chạy loạn, đến mức như muốn nổ tung ra.
“Kí vào đâu?” Dáng vẻ Lục Mạc Khiên thản nhiên không hề gấp gáp, giống như hái cúc ngày đông, đào nguyên tự tại.
Phải rồi, nên kí vào đâu bây giờ?
Từ TuyếLộ sực giậmình, cô tới đây chỉ mang theo tâm nguyện là gặp mặthần tượng từ xa, chứ chưa từng nghĩ qua việc được mời lên sân khấu, được anh trực tiếp kí tên, cho nên hoàn toàn không có sự chuẩn bị nào cả.
Trong khi cô còn bối rối không biếphải làm sao thì Lục Mạc Khiên đã nhận lấy bútừ tay trợ lý, cũng đã mở ngòi xong xuôi, chỉ chờ tới việc kí tên nữa.
Nhắm bặhai mắlại, Từ TuyếLộ làm liều xoay lưng, cắn răng cắn lợi thốlên: “Kí lên áo em đi.”
Tình thế này hơi khó, nhưng Lục Mạc Khiên vẫn bình tĩnh vẽ nên chữ kí rồng bay phượng múa trên tấm áo trắng tinh của cô.
Theo bản năng Từ TuyếLộ quắmắt nhìn lên, tuy chỉ nhìn thấy sườn bên mặtrái, nhưng cũng đủ để máu dồn ào ạtrên đỉnh đầu, ngập trong tim, trông dáng vẻ Lục Mạc Khiên hiện tại, rấdịu dàng và cởi mở.
“Cẩn thận.”
Độnhiên đôi mắTừ TuyếLộ sáng rực, cô như thiêu thân xoay người, không ai rõ là có chuyện gì xảy ra, nhưng khi Lục Mạc Khiên phản ứng lại được thì cô đã ngã nhoài ra giữa sàn, bên sườn trái rơm rớm màu máu đỏ, khiến người ta chói mắt.