Sổ Tay Người Vợ Có Chồng 7 Năm Ngứa

Sổ Tay Người Vợ Có Chồng 7 Năm Ngứa: Chương 1

Cô gái trẻ nhờ cơ duyên trùng hợp mới lấy được người đàn ông cô thầm thương trộm nhớ nhiều năm.

Bảy năm sau, vào đêm kỷ niệm ngày cưới của họ, một tin nhắn gửi đến điện thoại anh vào lúc mười hai giờ khuya, chỉ một chữ: "Nhớ!"

Chồng của cô mắc bệnh "bảy năm ngứa " rồi?

*(chú thích: "bảy năm ngứa ngáy" (thất niên chi dương) là cách ví von về những trục trặc trong hôn nhân xuất phát từ vợ hoặc chồng sau khoảng thời gian dài chung sống cùng nhau)

Truyện này do lan dinh cho phép vl79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của vl79.xyz



Trời tháng bảy mưa phùn rả rích. Quãng đường từ siêu thị về nhà không hề ngắn, gió buốlạnh từng cơn không ngừng. Hàn Lâm so đôi vai đẩy cửa xe ra, luồng khí lạnh ập vào mặlàm cô phải rùng mình.

May là từ bãi đỗ xe của khu chung cư lên nhà cô cũng chỉ có đoạn này là không có mái che. Quémã thang máy, xách túi nhỏ túi lớn về tới cửa nhà cũng khiến thân thể cô ấm lên đôi chút.

Với điều kiện kinh tế của nhà cô, thậra có thể thuê người giúp việc đỡ đần sinh hoạt, chồng cô cũng nhiều lần nhẹ nhàng đề cập nhưng cô từ chối. Cô bảo rằng mình ngại sự bấtiện khi có người lạ ở chung nhà, anh cũng chiều ý cô nhưng kiên quyếphải thuê giúp việc đến theo giờ mỗi tuần hai lần để làm những công việc dọn dẹp nặng nhọc, cô đành phải đồng ý

Thậra nguyên nhân chính chỉ là vì cô không muốn lượng công việc íỏi có thể tiêu ma thời gian rảnh rỗi của mình cũng bị lấy mất. Hơn thế nữa, cô muốn tự tay vun vén cho gia đình của chính mình.

Hôm nay là kỷ niệm bảy năm ngày cưới của họ. Vào dịp này mỗi năm, anh đều đặn mua hoa và quà tặng cho cô, đưa cô ra nhà hàng rồi đi xem nhạc kịch.

Hàn Lâm thật sự muốn nói với anh, cô rấbuồn ngủ khi ngồi hàng giờ nghe những giai điệu đó, thà cho cô một hộp bắp rang bơ mà xem Tom and Jerry còn hứng thú hơn. Nhưng cô không nói, vì nghĩ mộnăm chỉ một lần này, ngẫu nhiên nuông chiều anh mộchúcũng chẳng ảnh hưởng gì lớn.

Nhưng năm nay, cô muốn tổ chức ở nhà vì có chuyện riêng tư muốn bàn bạc với anh. Với lại hôm nay là ngày Cố Đình Lập trở về sau chuyến đi công tác, thư ký riêng của anh bảo là sẽ đáp chuyến bay giữa đêm trở về, bữa tối sẽ muộn mộchút. Cô cũng muốn tự tay chuẩn bị một lễ kỷ niệm cho ra hồn, cho nên bảo anh là sẽ tự mình sắp xếp.

Mua một chiếc bánh kem anh đào nho nhỏ, ghé vào cửa hàng chọn cho anh bộ cúc áo và kẹp cài áo, nấu 2 món ăn đơn giản, những việc này cô có thể tự làm. Chỉ là bình thường trước mặanh thì cô luôn ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp của anh, để tránh những tranh cãi không đáng có giữa hai người.

Hơn mười một giờ, cánh cửa nhà mở ra, Cố Đình Lập đã trở lại. Khuôn mặtuấn tú có đôi chúmệt mỏi vì đường xa, nhưng đôi mắt nhìn cô thì vẫn sáng ngời chăm chú.

- Anh về rồi à? Cũng đâu trễ lắm, thế mà Thoại Sơn bảo với em có lẽ chuyến bay sẽ trễ.

Cô luống cuống kéo khóa chiếc váy lên, nhưng có vẻ càng vội lại càng vụng về. Anh thở dài, đôi chân hai ba bước băng qua cửa đến bên cô, xoay cô lại, vừa kéo khóa vừa trả lời từ tốn:

- Bên khách hàng có việc vội nên muốn đẩy nhanh tiến độ. Bọn anh đã làm việc xuyên đêm nên vừa mới kếthúc công việc vào buổi chiều muộn, đúng dịp còn vé chuyến bay sớm nên tranh thủ về trước.

- Anh có đói không? Tắm rửa rồi ăn tối nhé?

Anh cúi đầu, mái tóc rủ xuống che đi đôi mắt, bàn tay đang kéo khóa lên ngừng lại giữa đường.

- Anh dùng mộchútrên máy bay rồi, nhưng trước dùng mộchúmón khai vị vẫn là ý kiến hay đấy.

Đôi tay săn chắc mạnh mẽ bế bổng cô lên, tiến về phía phòng ngủ. Chuông báo động vang lên trong đầu Hàn Lâm, bình thường thì anh không đáng sợ, chỉ khi ở trên giường mới "hóa sói" mà thôi.

- A, không được, bánh của em...ưm.

Nửa câu nói cuối cùng của cô chìm trong đôi môi anh, chỉ nghe anh khẽ khàng quánhẹ:

- Trậtự nào!

Trậtự sao được, "món khai vị" này của anh có thể kéo dài thành điểm tâm sáng mai đó chứ. Cô uấức nghĩ thầm. Mình còn chưa bàn với anh về chuyện đó nữa.

- Em chuyên tâm mộchút, nếu không.. tự gánh hậu quả đó.

Đôi môi mỏng múnhẹ lấy miệng cô, âm thanh trầm ấm phára từ đó có chúmê người.

Cô giậmình, bản năng nghĩ đến "hậu quả" mà anh nói, không khỏi nóng vội quàng tay ôm cổ anh để hối lộ. Quân tử không nề hà thiệthòi trước mắt. Bài học lần trước cô còn nhớ kỹ, rấrấkỹ.

Cố Đình Lập mang cô đặlên giường, chiếc khóa kéo lúc nãy vừa giúp cô kéo lên nửa chừng bây giờ quay về vị trí cũ. Bàn tay với những ngón tay thon dài của anh lướnhẹ trên mặcô, ngón cái phấqua khuôn miệng còn ướát, cúi xuống thì thầm vào tai cô:

- Nhớ anh không?

Vừa nói, nụ hôn đã như chuồn chuồn lướnước, nhẹ nhàng mơn man hõm tai Hàn Lâm.

Hàn Lâm thở gấp nhưng vẫn còn mạnh miệng:

- Ưm... không nhớ!

Anh bậcười, hơi thở lướt qua chiếc cổ thon mảnh của cô như để lại một đường lửa cháy.

- A, không nhớ? Thế thì phải trừng phạem mới được.

Nụ hôn anh mạnh mẽ trúxuống, bàn tay cũng không để yên mà chu du khắp vùng núi đồi mềm mại.

Hàn Lâm cong người có chút không thở nổi, thế nhưng vẫn mạnh miệng không phára âm thanh nào, chỉ có bàn tay bám chặlên nệm giường tố cáo rằng cô đang mấkiểm soát.

Cố Đình Lập nhướng mắtrông thấy, hài lòng nở nụ cười, tiếp tục tiến công đến vùng đấmới.

Căn phòng chìm trong những âm thanh khiến người khác mơ màng, chỉ còn lại tiếng thở gấp yêu kiều của cô sau đó là tiếng y phục anh rơi xuống đất. Rấlâu sau vẫn là tiếng rên rỉ yêu kiều quấn lấy tiếng thở gấp trầm đục.

Trận yêu đương sau bao ngày xa cách cuốn Hàn Lâm vào trong sự mệt mỏi rã rời, cô gối đầu lên tay anh thiếp đi, chẳng biếmơ hay tỉnh mà loáng thoáng nghe được tiếng anh thì thào bên tai:

- Ngày kỷ niệm kết hôn vui vẻ, bà xã!

Hàn Lâm tỉnh dậy khi trời gần sáng, vì tiếng báo tin nhắn vang lên trong điện thoại. Cố Đình Lập đã ngủ say, cô vươn vai ngồi dậy mở đèn, vô tình liếc qua màn hình, chỉ thấy mộchữ "Nhớ..."

Trong thoáng chốc, cô cảm thấy máu trong người mình đông lại, ngừng thở nhìn kỹ màn hình vì sợ là mình nhìn nhầm. Nhưng không, tin nhắn vẫn còn trên màn hình chờ như cố tình trêu ngươi cô.

Quay đầu nhìn sang người đàn ông ngủ say bên cạnh, bản năng phụ nữ thôi thúc khiến cô muốn dựng ngay anh dậy để hỏi cho ra lẽ, nhưng lý trí kịp thời kéo cô lại, nói với chính cô rằng:

"Mình không có lập trường để hỏi".

Mỉa mai làm sao, cô là vợ nhưng sẽ không có quyền chấvấn về những mối quan hệ khác của chồng mình. Nói đúng hơn là giữa họ có mộthỏa thuận, dù cô có cố tình quên cách nào thì nó vẫn như bức tường cao vợi ngăn giữa cuộc hôn nhân này.

Anh và cô từng thỏa thuận với nhau, cuộc hôn nhân có thể kếthúc nếu mộtrong hai người tìm được người trong lòng, đến trong vui vẻ đi trong hài lòng.

Bởi vì...

Đây là năm thứ bảy của cuộc hôn nhân giữa hai người. Vốn dĩ nó bắt đầu cũng không phải là vì yêu.

Họ kết hôn vì giao ước của người lớn trong nhà.

-Chương 1+

Lượt xem: 378

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 83/??

link tối cổ Quàng A Tũn Tuấn Anh giải trí Viết Linh Đình Soạn Thanh Mai Đang cập nhật giải trí tổng hợp Hà Thu Suzu Honjo Ai Sayama radiotruyen nghe gì Cô Úc Yui Hatano Thu Huệ Minami Aizawa vl79 phim79 Bảo Linh truyenngontinh Đình Soạn Trần Vân Nguyễn Hoa vlxx Nguyễn Huy Hồng Nhung Yu Shinoda Yua Mikami Mayuki Ito vtvgo tv iptv m3u8 Đình Duy Min Do-yoon Tú Quỳnh Tâm An Nguyễn Thành Momo Sakura Karen Yuzuriha Đình Huy xem gì Anh Sa Kim Thanh Kana Momonogi truyen79.xyz phim79.com