
Khi Em Mỉm Cười
TXT 191/191 511 Theo dõi 0
Sơn Vương Inosuke
VGA Oneshot 440 Theo dõi 0
Thập Tam Sát Thủ
TXT 6/6 708 Theo dõi 0
Tiểu Thư Nhà Ta Trọng Sinh
TXT 90/?? 931 Theo dõi 0Phong Nhứ: Tập 1
Vào truyện audio phun chấm com để nghe phun nhanh và nhiều nhất nhé. Ninh Nhứ nằm co chân dưới thân thể nam nhân cơ bắp cường tráng, miệng nàng nhỏ giọng rên ɾỉ, toàn thân ửng hồng xinh đẹp, vùng bụng phẳng lì đang co giật, hiển nhiên là dáng vẻ quyến rũ của thiếu nữ đang chìm trong từng đợt sóng tình. Sau nhiều lần mây mưa, đôi mắt nàng cũng dần dần trấn tĩnh. Lúc ngọc hộ lại lần nữa ngậm chặt hung khí cứng như sắt của nam nhân, mười ngón tay Ninh Nhứ run rẩy ôm vai chàng, hơi thở nàng hỗn loạn, thì thầm “Ta muốn gặp huynh ấy…” Đang trong lúc kích tình say mê, nàng cũng đã cao trào mấy lần, giọng nói mềm mại dinh dính, đáng lẽ là âm thanh vàng ngọc khiến chàng sôi sục khí huyết, nhưng lời nói ra lại khiến chàng hừng hực lửa giận. Dạ Chỉ không đáp, chỉ cúi đầu cạy mở răng nàng, đưa lưỡi vào khéo léo tấn công từng ngõ ngách, cuốn lấy chiếc lưỡi hồng hồng thơm ngát của nàng, hổn hển gặm hôn cánh môi hé mở, nhất định không để nàng lại nói những lời khiến chàng khó chịụ Chàng không ngừng không nghỉ đưa đẩy thứ thô nóng dưới thân vào trong huyệt đạo trơn trượt của nàng, môi say mê di chuyển từ đôi môi đỏ mọng đến bộ ngực trắng tuyết mềm mại, mút cắn tạo thành những cánh hoa kiều diễm. Chàng vươn tay vuốt ve gò má nàng, ánh mắt cũng nhìn theo thì phát hiện cả khuôn mặt nhỏ của nàng đã nhăn lại, biểu cảm không rõ là sung sướng hay đau khổ. Phải rồi, từ khi gả cho chàng, nàng để chàng sờ nàng, hôn nàng, thâm nhập vào cơ thể nàng. Nàng cũng sẽ hổn hển rên ɾỉ trong thủy triều du͙c vọng, cực hạn quyến rũ trong lúc vui sướng tràn trề, nhưng chung quy nàng vẫn không vui, càng chưa từng chủ động tiếp cận chàng. “Hướng Cảnh Niên tốt lắm sao? Khiến nàng ghét bỏ ta như vậy…” Chàng dùng từ ngữ chất vấn nàng nhưng phần nhiều là để cảm khái tâm trạng vô lực của mình, thậm chí chàng cũng không cần nàng hồi đáp. Khi nàng nghe được cái tên đó, quả nhiên sắc mặt đột nhiên thay đổi, bối rối và luống cuống. Tức giận vì người đó luôn có thể khiến tâm tình nàng biến hóa, Dạ Chỉ mạnh bạo đem vật thô cứng nổi đầy gân thọc sâu vào cửa huyệt nàng. “Ưm a…” Mặt Ninh Nhứ càng nhăn nhó, đôi chân thon dài run rẩy không ngừng, trong ngọc huyệt ngứa ngáy đến độ như muốn nuốt chửng thần hồn của nàng. Nam nhân nhấp liên tục làm nàng nước bọt ròng ròng, đôi mắt trống rỗng, toàn thân run rẩy, nhưng chàng vẫn chưa hài lòng, tiếp tục hung hăng đâm vào mật huyệt như thể cố tình để nàng phải chịu đaụ “Ưm… Khó chịụ..” Ninh Nhứ bị chàng đè lên eo thon húc vào trong, đôi chân đang căng ra vừa mỏi vừa tê, huyệt đạo chặt chẽ bị va chạm mãnh liệt đã đỏ bừng sưng đau, phải cố hết sức mới có thể nuốt vào nhả ra. Không biết từ lúc nào mắt Ninh Nhứ đã ầng ậng nước, khi Dạ Chỉ thẳng lưng đi vào sâu hơn thì thấy một giọt nước mắt trong suốt từ khóe mắt nàng trượt xuống. Chàng vươn tay giúp nàng lau đi, tưởng rằng đó là bằng chứng cho thấy nàng quá thoải mái nên không chịu nổi, nhưng ngay sau đó chàng chợt nhận ra cả khuôn mặt nàng đã đầm đìa nước mắt. Thì ra là trong lòng không nguyện ý… Chàng giận điên người, cũng đau lòng chết đi được, còn nàng thì tránh tránh né né, nhưng chàng vẫn nhẫn nại hôn lên nước mắt của nàng, nhìn chăm chú vào đôi mắt đỏ hoe, cố nén cơn sóng dữ trong lòng, trầm giọng nói “Ngày mai đến tìm A Nguyệt, cô ấy sẽ dẫn nàng đi gặp hắn.” Ninh Nhứ vừa mừng vừa sợ, nàng định cất lời nhưng Dạ Chỉ vẫn nhấp mạnh vào khiến nàng muốn hồn bay phách lạc, không khỏi mím môi nhíu mày, níu lấy hai cánh tay rắn chắc của chàng, tiếng rên ɾỉ vừa nghẹn ngào, vừa yếu ớt như mèo con. Âm đa͙o dưới thân tiết ra chất nhờn trắng đục, bị chàng nghiền thành từng bọt nước nhỏ giống như những sợi tơ dính vào nhau tại bộ phận kết hợp của hai người, tiếng nước dâm du͙c không ngừng vang lên. Dạ Chỉ đã nhân nhượng hết mức có thể, chàng e sợ Ninh Nhứ vẫn còn có yêu cầu khác rồi lại dùng hai hàng nước mắt long lanh để hủy diệt lý trí của chàng, buộc chàng phải nghe theo. Vì vậy chàng chỉ có thể dùng dương vật cương cứng ra sức thâm nhập ngọc hộ của nàng, khiến nàng nói không nên lời, càng không thể suy nghĩ bất kỳ điều gì. “Nhẹ… nhẹ chút… Hưm ưm…” Ninh Nhứ há miệng thở dốc, chỉ cảm thấy chàng quá lỗ mãng, dương vật kích cỡ vốn đã dọa người đang cứng rắn vô cùng, khuấy động từng tầng nếp gấp trong huyệt đạo mỏng manh, tưởng chừng như muốn xẻ đôi cả người nàng. Dạ Chỉ cũng sắp bị huyệt đạo chật hẹp đẩy đến đường cùng, chàng ôm đôi chân mềm mại, rút dương vật bóng loáng vì dính huyệt dịch của nàng ra. Trước khi nàng kịp thở, chàng lại bắt đầu nhấp mạnh vào hoa huyệt khiến chàng mê mẩn không thôi, vừa đẩy vừa nghiền, hô hấp chàng dần dần rối loạn. Khi Ninh Nhứ cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng hổi tràn vào cơ thể mình, Dạ Chỉ đã xoay người lại, cẩn thận từng li từng tí ôm cơ thể đang nửa trần trụi của nàng. Bàn tay to của nam nhân mò đến bộ ngực đầy đặn, đang muốn cởi yếm thì mỹ nhân thơm mềm trong lòng lại xoay người, đưa tấm lưng hoàn hảo trơn bóng về phía chàng. “Ngủ sớm đi.” Ninh Nhứ nói xong cũng không động đậy nữa. Dạ Chỉ rất nhanh đã nghe được nhịp thở đều đều của nàng, biết nàng đã ngủ say. Chàng vén mái tóc đen của nàng, kề sát môi hôn lên, một lúc lâu sau mới thở dài “Nhứ Nhi… Nàng muốn ta phải làm gì với nàng đây?” Rõ ràng trong lòng từ lâu đã lập lời thề, sẽ không để nàng gặp lại Hướng Cảnh Niên, nhưng chỉ vì một giọt nước mắt đã khiến chàng thất thủ mà đáp ứng thỉnh cầu của nàng.