Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Kết Hôn Với Giang Tổng: Chương 1
Sau khi phát hiện bị chồng sắp cưới và chị trên danh nghĩa cắm một cái sừng vừa to vừa dài trên đầu, Lâm Tuyết Hạ quyết định kết hôn chớp nhoáng cùng tổng giám đốc tập đoàn giải trí Hoàng Hải là Giang Thần Duệ.
Cuộc hôn nhân tưởng chừng sẽ nhạt nhẽo, thân ai nấy lo cuộc sống ai nấy sống. Thì ngược lại, người chồng vô tình nhặt được về nhà này lại hết mực yêu thương, ủng hộ cô số 2 thì không ai dám số 1. Thế là một cuộc hôn nhân tràn ngập hạnh phúc, lãng mạn và đầy cơm tró bắt đầu.
Nhưng, rốt cuộc đó có phải là tất cả?
Đứa con nuôi của Lâm gia này rốt cuộc có mang đều bí ẩn gì phía sau không?
Liệu Giang Thần Duệ dễ dàng kết hôn với Lâm Tuyết Hạ chỉ vì muốn ngăn cản sự trói buộc hôn nhân từ ba mình hay còn lý do nào khác?
Ngoài Giang Thần Duệ ra, còn có người khác đang âm thầm giúp đỡ Lâm Tuyết Hạ, người đó là ai?
—-
Những bí ẩn sẽ dần dần được hé lộ. Mong mọi người sẽ ủng hộ.
Truyện này do Vương Hải Nguyệt cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang.
Lâm TuyếHạ mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiếtrong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm thấy cả người rélạnh thấu xương.
Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy.
Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệđáp lại anh ta vừa liếc nhìn Lâm TuyếHạ qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc.
Lâm TuyếHạ đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới lại chính là chị họ của mình.
Nước mắtrào ra, Lâm TuyếHạ cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận.
Cô thậkhờ!
Năm phútrước, Lục Thiếu Kiệgửi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rấnôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chúnghĩ ngợi liền chạy xuống lầu chờ anh ta. Nhưng hiện tại, chiếc áo cưới trên người cô đã trở thành trò cười lớn nhất.
Ngay lập tức, Lâm TuyếHạ liền hiểu rõ tin nhắn kia là do Quân Ninh gửi cho cô, muốn cô nhìn thấy cảnh tượng này để ra oai.
Người phụ nữ kia và mẹ của cô ta cướp ba cô đi còn chưa đủ bây giờ đến cả chồng sắp cưới của cô, họ cũng không tha.
Nhưng chuyện khiến Lâm TuyếHạ thấvọng nhấchính là Lục Thiếu Kiệlại phản bội cô.
Anh ta biếrõ cô cực kỳ ghéQuân Ninh nhưng lại bắtay với cô ta đâm sau lưng cô một dao.
Lâm TuyếHạ cảm thấy bản thân đang mơ một cơn ác mộng, sợ bản thân sẽ không thể khống chế được mà làm ra chuyện mấlý trí cho nên cô đành nhanh chóng rời khỏi nơi đó trong tâm trạng rối bời trước khi Lục Thiếu Kiệphát hiện ra mình.
Không lâu sau Lâm TuyếHạ gọi điện thoại tới, giọng nói tràn ngập sự khoái trá và khiêu khích: "Em gái thân yêu của chị, em đã thấy hếrồi chứ? Người mà Lục Thiếu Kiệyêu luôn là chị vì thế anh ấy sẽ không kết hôn với em đâu. Hơn nữa chị cũng không thể nào để cho anh ấy kết hôn với em, anh ấy là của chị, em hãy ngừng hy vọng đi!"
Suốcả buổi chiều Lâm TuyếHạ đi trên đường như kẻ mấhồn. Cô kéo lê chiếc áo cưới, nước mắnhạnhòa, hoàn toàn dửng dưng với ánh mắt của những người qua đường đang đổ dồn về phía mình.
Lúc đi ngang qua một câu lạc bộ, cô bước vào trong gọi rấnhiều rượu, vừa uống vừa khóc lóc thảm thiết, muốn mượn rượu để làm đầu óc tê dại.
Đêm đó Lâm TuyếHạ uống đến say khướt, nằm bò lên sofa trong phòng bao ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cô mơ mơ màng màng nhận điện thoại, chưa kịp mở miệng đã nghe được giọng nói giận dữ của Lục Thiếu Kiện truyền tới: "Lâm TuyếHạ em đang ở đâu? Em có biếhôm qua anh đã đợi em ở tiệm áo cưới hếcả buổi chiều không? Nếu em đã không xem trọng chuyện này thì anh thấy cuộc hôn nhân này không cần nữa đâu!"
Lâm TuyếHạ đột nhiên bừng tỉnh, trong lòng vừa thấy xóxa vừa thấy mỉa mai.
Từ hôm qua… cô đã không còn cần cuộc hôn nhân này nữa rồi.
Lâm TuyếHạ tắmáy, đi vào phòng vệ sinh rửa mặsau đó rời khỏi phòng bao chuẩn bị tính tiền.
Khi cô đi tới hành lang thì bắt gặp một bóng dáng cao lớn đang tiến tới.
Lâm TuyếHạ vốn cũng không chú ý tới đối phương, mãi đến khi người đàn ông kia lại gần thì cô nghe được trợ lý phía sau anh ta cung kính nói: "Tổng giám đốc, chủ tịch đã dặn, lịch trình chính của anh trong hôm nay là đến ủy ban nhân dân đăng ký kết hôn với cô Lạc và ăn bữa cơm chúc mừng với cô ấy."
"Không rảnh." Người đàn ông hơi hé miệng, giọng nói lạnh như băng.
"Nhưng mà... Chủ tịch nói, cuộc hôn nhân này kiểu gì cũng phải thành. Nếu chỉ vì anh không vừa ý người này thì ông ấy có thể chọn cô gái khác cho anh, chọn cho đến khi nào hài lòng mới thôi."
Trợ lý toámồ hôi lạnh khi truyền đạlại lời nói của chủ tịch, giọng điệu cũng hơi dè dặt.
"Hừ, đúng là ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định! Cậu đi tìm đại một người phụ nữ trong đám thiên kim tiểu thư đến đây, chỉ cần không phải là người mà ông ấy khăng khăng đưa tới đều được, tôi muốn ông ấy triệđể chặđứsuy nghĩ này."
Người đàn ông “hừ” lạnh một tiếng, tác phong làm việc cực kỳ dứkhoát, cương quyết.
Trợ lý trợn mắhá mồm: "Tổng giám đốc... Anh không nói đùa đấy chứ?"
Người đàn ông liếc anh ta với ánh mắlạnh băng: "Trông tôi giống nói đùa lắm à?"
Không giống!
Nhưng... Nói gì đi nữa đây cũng là chuyện lớn cả đời, tổng giám đốc làm như vậy có phải quá qua loa rồi không?
Trợ lý muốn nói lại thôi. Anh ta rấmuốn khuyên vài câu nhưng thấy dáng vẻ chắc như đinh đóng cộcủa cấp trên thì không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn im lặng.
Cho đến lúc này Lâm TuyếHạ mới bấgiác liếc mắt nhìn sang người đàn ông ấy.
Đó là một người đàn ông cực kỳ xuấsắc, từng đường nétrên khuôn mặchẳng khác nào mộtác phẩm nghệ thuậđược chính tay Thượng đế chạm khắc, nénào ra nénấy, môi mỏng, sống mũi cao, lông mày rậm sắc lẹm, đôi mắsâu thẳm khó lường.
Bộ đồ vesđược thiếkế riêng càng làm nổi bậdáng người cao ráo phong độ của anh.
Khí chấcủa anh lạnh lùng, cao ngạo, giống như một vương giả không thể xâm phạm. Toàn thân anh vừa toálên sự lạnh lùng vừa tỏa ra khí tức cấm dục khiến người khác khó tiếp cận, khí thế mạnh mẽ đến độ khiến người ta sợ hãi.
Lâm TuyếHạ nhận ra người đàn ông này. Anh ta chính là Giang Thần Duệ, tổng giám đốc của tập đoàn giải trí Hoàng Hải, là ông hoàng được giới giải trí công nhận. Bình thường tác phong làm việc vô cùng khiêm tốn, rấíkhi xuấhiện trước mặcông chúng. Trước đây khi Lâm TuyếHạ còn là phóng viên thực tập đã có may mắn gặp được anh một lần.
Không ngờ hôm nay cô lại được gặp anh ở đây.
Trong lúc suy tư cô và Giang Thần Duệ đi lướt qua nhau khiến tim cô bỗng rung động.
Giang Thần Duệ muốn tìm người kết hôn còn cô cũng vừa mới bị người chồng chưa cưới của mình phản bội, giữa hai người cũng không có ràng buộc về tình cảm nên hà cớ gì không cùng nhau bắtay kết hôn.
Quan trọng nhất là cô muốn cho Quân Ninh biếLâm TuyếHạ cô cho dù không có Lục Thiếu Kiệthì vẫn có thể tìm được người đàn ông xuấsắc hơn như thường và cô còn muốn khiến cho Lục Thiếu Kiệphải hối hận!
Ý nghĩ vừa trỗi dậy Lâm TuyếHạ đã lập tức mở miệng: "Tổng giám đốc Giang, xin dừng bước."
Cô độngộlên tiếng, Giang Thần Duệ và trợ lý đều ngẩn ra, không hẹn mà cùng quay đầu lại