93
489 Theo dõi 0
TXT 17/17
1030 Theo dõi 0
VGA 22/??
655 Theo dõi 1
TXT 10/??
598 Theo dõi 0
TXT 21/21
1036 Theo dõi 0
TXT 62/62
702 Theo dõi 0
TXT 123/123
956 Theo dõi 0
TXT 27/??
432 Theo dõi 0
TXT 31/31
690 Theo dõi 0
TXT 16/16
960 Theo dõi 0
Kana Momonogi link tối cổ Anh Sa Thanh Mai Tâm An Min Do-yoon Yua Mikami vl79 Tuấn Anh Đình Soạn Suzu Honjo radiotruyen Cô Úc Kim Thanh Yu Shinoda Karen Yuzuriha Yui Hatano Bảo Linh vtvgo tv Minami Aizawa Đình Soạn Ai Sayama giải trí tổng hợp Nguyễn Huy truyenngontinh Đình Duy giải trí Quàng A Tũn Mayuki Ito phim79 Hồng Nhung Thu Huệ iptv m3u8 nghe gì xem gì Đình Huy Momo Sakura Đang cập nhật Trần Vân vlxx Nguyễn Thành Tú Quỳnh Nguyễn Hoa Hà Thu Viết Linh audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com

Những Cô Gái Si Tình
93
489 Theo dõi 0
Triều Thấp
TXT 17/17
1030 Theo dõi 0
En Passant
VGA 22/??
655 Theo dõi 1
Cưới Chồng Điên
TXT 10/??
598 Theo dõi 0Người Điên: Chương 1
Thể loại: Niên hạ, ngược luyến tình thâm,thần bí tâm cơ bệnh kiều công X lòng dạ ác độc thẳng nam thụ, công sủng thụ, hắc ám, hồi hộp.
Edit:Đậu.
Nhân vật chính:Diệp Tử, Thỏ
Nhân vật phụ: Giang Duy, Nhiếp Hải Hà, Khương Văn,..
Không cẩn thận anh liền cùng kẻ điên giao dịch một thỏa thuận trao đổi giết người.
Anh thực hối hận, không muốn làm chuyện đó, buộc lòng phải chạy trốn.
Thích, nghiện, yêu.
Tan vỡ, sụp đổ.
Điên rồi.
Diên rồi.
Điên rồi.
Giữa hè, tại khu nhà trọ.
Quạthổi phần phật, Diệp Tử giống như thường ngày, ngồi vắchân trước máy tính chơi game, dạo quanh diễn đàn, tụ tập tán nhảm. Bởi vì mộcơ hội ngẫu nhiên, anh hưng phấn bừng bừng mà tranh luận xôm tụ, lướxem thử mấy đoạn tán gẫu phía trên.
Sau đó, anh nhìn thấy một dòng chữ màu đỏ, đứquãng viếthành ba hàng giống nhau. Con mắDiệp Tử trong nháy mắmở to.
“Ta muốn giếả ta.”
“Ta muốn giếả ta.”
“Ta muốn giếả ta.”
Bấluận là nhóm chanói gì, cái người tên “Thỏ” này đều chỉ viết ra năm chữ giống y nhau như vậy.
Hay là do mình cả nghĩ quá? Có khi chỉ là mộnữ sinh cấp hai nào đó đang đùa mà thôi? Hoặc là cô ấy mô phỏng theo lời thoại châm biếm trong truyện nào đó? Tuy Diệp Tử nghĩ như vậy, nhưng vẫn không kìm được mà nuốnước miếng, đi add người bạn này.
Lập tức được chấp nhận, Diệp Tử mở trang cá nhân người đó ra. Nền đen, không có trang trí gì, tường cũng chỉ đăng có hơn hai mươi bài viết. Người này tựa hồ rấthích làm chuyện trái phép, phương diện ngôn từ và cách hành văn đều thấm đẫm mùi máu, những hình ảnh đăng tải cũng hàm chứa cảm giác rợn người. Nhậký mới nhấchỉ có một câu:
“Ngươi tuyệđối đừng từ bỏ. Chân bị cào rách cũng được, té ngã đến tàn phế cũng không sao, hãy phấn chấn lên mà truy đuổi ta.”
Đây là cái quái gì vậy?
Nhưng xem ra người này vẫn còn rất lạc quan yêu đời?
Đương nhiên chờ đến sau khi Diệp Tử nhìn cách người này ghi status thì liền thay đổi hoàn toàn suy nghĩ. Bởi vì cái trang cá nhân này giống như là được tạo nên bởi những lời nguyền rủa.
“Đồ đê tiện.”
“Con ả này sao còn chưa chếhả?”
“Đồ đàn bà đáng chết.”
“Nếu như thế giới này bị diệvong thì tốbiếmấy.”
…
Hình như còn bị mắc phải bệnh đa nhân cách.
Khi Diệp Tử còn đang chìm trong suy tư, thì góc phải màn hình biểu tượng chim cánh cụsáng lên, hiện lên avatar là con thỏ.
Thỏ: Hi.
Predator (Diệp Tử): Hi.
Diệp Tử cân nhắc mộchúrồi tiếp tục ghi.
Predator: Tôi thấy bạn ở trên tường ghi “Tôi muốn giếả ta”, bạn thật muốn vậy hả?
Thỏ: Ừ. Là thật.
Predator: Cô ấy, thực tế là người thế nào?
Thỏ: Cô ta là do cha tôi vì muốn có con mà đi tìm tân hoan khác. Cô ta nhân lúc tôi không có mặmà dùng móc áo đánh mẹ tôi, mẹ tôi sợ tôi lo lắng, nên vẫn giấu kín, sau này tôi mới nhìn thấy lưng mẹ tôi cùng cánh tay bà ấy đầy vếbầm tím.
Predator: Thậquá đáng.
Thỏ: Cho dù tôi có nói với cha tôi cũng vô dụng, ông ta không tin tôi. Như vậy thì thôi đi. Thế mà cô ta còn vọng tưởng muốn bò lên giường tôi, quả thậquá mắc ói. Tôi hận không thể chém ả thành trăm ngàn mảnh. Bạn có hiểu cái cảm giác này không?
Predator: Tôi hiểu.
Bị nữ nhân câu dẫn, xem ra, người tên “Thỏ” này hơn phân nửa là nam. Do dự một hồi, Diệp Tử mới tiếp tục gõ.
Predator: Bởi vì tôi cũng có mộngười hận không thể giếchết.
Thỏ: Ai?
Predator: Đồng nghiệp cũ của mẹ tôi, cũng vì hắn mà mẹ tôi mỗi đêm đều mấngủ, hiện tại tuy đang cố gắng sống thậtốt, nhưng vẫn cảm thấy rấấm ức đè nén.
Thỏ: …
Vốn dĩ cũng không muốn tiếlộ quá nhiều với người lạ, nhưng có thể do quá lâu rồi chưa có tâm sự với ai, nên Diệp Tử rất nhanh đã ghi ra một đoạn dài.
Predator: Sau khi ly hôn thì tôi theo mẹ, sinh hoạtrở nên bấp bênh. Có hôm về nhà muộn, bị tên súc sinh kia ám hại, mấy thằng chó giở trò… Khi đó tôi mới mười hai tuổi, căn bản không có năng lực giáo huấn những thằng đấy. Chứng kiến thân thể bà run run quần áo xốc xếch, còn ngăn tôi báo cảnh sát, tôi tức đến muốn tắthở… Chuyện này trở thành bóng đen của mẹ với tôi. Rốcục mộnăm trước, bà tái hôn, cũng coi như tạm ổn, nghe nói còn muốn sinh thêm một đứa nữa cơ. Thế nhưng, cái thằng súc sinh kia lại dám uy hiếp mẹ tôi, nói nếu như không cho nó tiền, nó sẽ đem mấy bức hình kia cho dượng xem.
Thỏ: Nó muốn bao nhiêu?
Predator: 10.000.000. Lúc đầu nó đến chỉ đòi có 5.000.000, chúng tôi đưa cho nó. Rồi nó thấy có vẻ thuận lợi, nên lần sau tăng lên 10.000.000. Cha tôi có cho mộít tiền, nhưng số tiền này đã dùng để mua căn nhà mới, bây giờ còn đang trong thời kỳ cấp bách, kiếm được 5.000.000 đã đủ khó, làm sao có thể rúđâu ra 10.000.000 nữa, dượng chắc chắn sẽ nghi ngờ. Chúng tôi có nghĩ đến việc báo cảnh sát, nhưng lúc ấy chuyện mẹ tôi từng bị làm nhục cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng, dượng vẫn sẽ biết được, mẹ tôi cũng không còn mặmũi nào ở cùng dượng nữa. Khoảng thời gian này mẹ tôi hay khóc mộmình, bà cảm thấy cuộc hôn nhân này sẽ sớm kếthúc một lần nữa… Vì vậy, tôi luôn nghĩ, nếu tên súc sinh kia chếthì tốquá.
Thỏ: Bạn muốn giếhắn?
Prdator: Muốn chứ, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy.
Ước chừng qua hai ba phút, chân dung con thỏ lần thứ hai lấp lóe.
Thỏ: Tôi sẽ giếhắn giúp bạn.
Diệp Tử nhìn chằm chằm vào dòng chữ hiện rõ ràng trên màn hình, cảm thấy người này tuyệđối là đang nói đùa.
Predator: Đùa gì thế hả, chúng ta còn chưa nhận thức đối phương.
Thỏ: Trao đổi giếngười, bạn có nghe qua chưa?
Predator: Có nghe nói, nhưng không rành.
Thỏ: Chính là kiểu hai người giếcừu hận lẫn nhau của đối phương, để cảnh sákhông điều tra được động cơ gây án, làm như vậy có thể giúp bản thân chúng ta càng thêm an toàn.
Predator: Nói rõ hơn chúđi.
Thỏ: Ví dụ, bây giờ tôi thay bạn giếchếngười đồng nghiệp cũ kia của mẹ bạn. Tôi cùng người đàn ông kia vốn chẳng biếnhau, chỉ cần tôi không lưu lại lông tóc hay vếmáu chứng cứ gì, cảnh sáchắn chắn không tìm được tôi. Đương nhiên, nếu như quả thậcó lưu lại lông tóc hay vếmáu, cũng khó mà tìm ra tôi, có khi còn quấy nhiễu đến phán đoán của bọn họ; mà cho dù bạn có bị đưa vào diện tình nghi, thì cũng không tra ra được động cơ của bạn, người vốn không phải do bạn giết, bạn cũng có chứng cứ ngoại phạm. Loại án mạng này đối với cảnh sámà nói khá là khó phân định.
Predator: Nhưng mà, chúng ta cũng không nhận thức lẫn nhau. Ngay cả bạn tên gì, học ở đâu, trường gì, là nam hay nữ tôi còn không biết.
Thỏ: Không quen biếlại càng tốhơn, gặp nhau rồi trái lại càng khiến cho người ta hoài nghi.
Predator: Có thể chúng ta ở khác thành phố, cách nhau rấxa, không tiện thực hiện.
Thỏ: Chúng ta cùng thành phố.
Predator: Hả?
Thỏ: Ban nãy tôi có xem thông tin của bạn, chúng ta đều ở thành phố X.
Nói thật, Diệp Tử dần dần bị người bạn này thuyếphục. Cái người nick tên Thỏ này, ban đầu Diệp Tử cảm thấy đối phương là một học sinh trung học bị đa nhân cách, mà hiện tại, anh cảm thấy, đối phương có khả năng là mộngười rấcó logic, đầu óc cùng tính can đảm.
Diệp Tử ngày càng trở nên hưng phấn, hô hấp dần gấp gáp lên, rốcục nói ra vấn đề anh quan tâm nhất.
Predator: Được rồi, bỏ cái này qua một bên đi. Thế nhưng, chỉ nói suông như vậy thì loại đại sự này có chúkhông phù hợp? Làm sao để tôi tin bạn?
Thỏ: Như vậy đi.
Thỏ: Trước tiên tôi giúp bạn giết. Chờ sau khi mọi chuyện thành công, thì bạn động thủ, thế nào?
Diệp Tử nhìn thấy câu nói này trên màn hình mà có chúkhông dám tin.
Người này, cứ như thế tin mình sao?
Nếu như hắn giếngười trước, rồi sau đó mình đổi ý thì sao?
Hoặc, nếu hắn thấbại, bị tóm thì làm sao bây giờ?
Hiện tại bấluận nhìn thế nào, đều là hắn gặp bấlợi. Giếngười là chuyện của hắn, nếu hắn thấbại, cảnh sábắhắn; hắn thành công, đối với mình càng có lợi, dĩ nhiên không cần bản thân ra tay, người mình hận nhấtự biến mấkhỏi thế gian này. Sau khi mọi chuyện thành công nên lựa chọn tiếp theo sẽ như thế nào, đến đấy lại nói!
Tim Diệp Tử đập bịch bịch, giống như sắp thắng mộtrò chơi nào đó, nên khá hưng phấn.
Predator: Được.
Thỏ: *icon mặcười* Vậy quyếđịnh vậy đi. Đem thông tin người kia đưa cho tôi. Mặkhác, có thể trao đổi số điện thoại không? Cái này là để phòng ngừa bấngờ, bình thường tôi sẽ không quấy rầy bạn đâu.
Predator: Ừ. Tôi tên Diệp Tử, xưng hô với bạn thế nào đây?
Thỏ: Cứ gọi tôi là Thỏ.
Tấcả bắt đầu, dường như mọi thứ khởi đầu từ lúc này.
Mục đích đơn giản như vậy, đơn thuần như vậy.
Sự khởi đầu này giống như mộmạng nhện tinh tế, dụ dỗ người ta theo lưới mà chui vào, nhưng lại không hề nhận thức được, ở đầu khác của mạng nhện, là vực sâu không đáy.
-Chương 1+
Quạthổi phần phật, Diệp Tử giống như thường ngày, ngồi vắchân trước máy tính chơi game, dạo quanh diễn đàn, tụ tập tán nhảm. Bởi vì mộcơ hội ngẫu nhiên, anh hưng phấn bừng bừng mà tranh luận xôm tụ, lướxem thử mấy đoạn tán gẫu phía trên.
Sau đó, anh nhìn thấy một dòng chữ màu đỏ, đứquãng viếthành ba hàng giống nhau. Con mắDiệp Tử trong nháy mắmở to.
“Ta muốn giếả ta.”
“Ta muốn giếả ta.”
“Ta muốn giếả ta.”
Bấluận là nhóm chanói gì, cái người tên “Thỏ” này đều chỉ viết ra năm chữ giống y nhau như vậy.
Hay là do mình cả nghĩ quá? Có khi chỉ là mộnữ sinh cấp hai nào đó đang đùa mà thôi? Hoặc là cô ấy mô phỏng theo lời thoại châm biếm trong truyện nào đó? Tuy Diệp Tử nghĩ như vậy, nhưng vẫn không kìm được mà nuốnước miếng, đi add người bạn này.
Lập tức được chấp nhận, Diệp Tử mở trang cá nhân người đó ra. Nền đen, không có trang trí gì, tường cũng chỉ đăng có hơn hai mươi bài viết. Người này tựa hồ rấthích làm chuyện trái phép, phương diện ngôn từ và cách hành văn đều thấm đẫm mùi máu, những hình ảnh đăng tải cũng hàm chứa cảm giác rợn người. Nhậký mới nhấchỉ có một câu:
“Ngươi tuyệđối đừng từ bỏ. Chân bị cào rách cũng được, té ngã đến tàn phế cũng không sao, hãy phấn chấn lên mà truy đuổi ta.”
Đây là cái quái gì vậy?
Nhưng xem ra người này vẫn còn rất lạc quan yêu đời?
Đương nhiên chờ đến sau khi Diệp Tử nhìn cách người này ghi status thì liền thay đổi hoàn toàn suy nghĩ. Bởi vì cái trang cá nhân này giống như là được tạo nên bởi những lời nguyền rủa.
“Đồ đê tiện.”
“Con ả này sao còn chưa chếhả?”
“Đồ đàn bà đáng chết.”
“Nếu như thế giới này bị diệvong thì tốbiếmấy.”
…
Hình như còn bị mắc phải bệnh đa nhân cách.
Khi Diệp Tử còn đang chìm trong suy tư, thì góc phải màn hình biểu tượng chim cánh cụsáng lên, hiện lên avatar là con thỏ.
Thỏ: Hi.
Predator (Diệp Tử): Hi.
Diệp Tử cân nhắc mộchúrồi tiếp tục ghi.
Predator: Tôi thấy bạn ở trên tường ghi “Tôi muốn giếả ta”, bạn thật muốn vậy hả?
Thỏ: Ừ. Là thật.
Predator: Cô ấy, thực tế là người thế nào?
Thỏ: Cô ta là do cha tôi vì muốn có con mà đi tìm tân hoan khác. Cô ta nhân lúc tôi không có mặmà dùng móc áo đánh mẹ tôi, mẹ tôi sợ tôi lo lắng, nên vẫn giấu kín, sau này tôi mới nhìn thấy lưng mẹ tôi cùng cánh tay bà ấy đầy vếbầm tím.
Predator: Thậquá đáng.
Thỏ: Cho dù tôi có nói với cha tôi cũng vô dụng, ông ta không tin tôi. Như vậy thì thôi đi. Thế mà cô ta còn vọng tưởng muốn bò lên giường tôi, quả thậquá mắc ói. Tôi hận không thể chém ả thành trăm ngàn mảnh. Bạn có hiểu cái cảm giác này không?
Predator: Tôi hiểu.
Bị nữ nhân câu dẫn, xem ra, người tên “Thỏ” này hơn phân nửa là nam. Do dự một hồi, Diệp Tử mới tiếp tục gõ.
Predator: Bởi vì tôi cũng có mộngười hận không thể giếchết.
Thỏ: Ai?
Predator: Đồng nghiệp cũ của mẹ tôi, cũng vì hắn mà mẹ tôi mỗi đêm đều mấngủ, hiện tại tuy đang cố gắng sống thậtốt, nhưng vẫn cảm thấy rấấm ức đè nén.
Thỏ: …
Vốn dĩ cũng không muốn tiếlộ quá nhiều với người lạ, nhưng có thể do quá lâu rồi chưa có tâm sự với ai, nên Diệp Tử rất nhanh đã ghi ra một đoạn dài.
Predator: Sau khi ly hôn thì tôi theo mẹ, sinh hoạtrở nên bấp bênh. Có hôm về nhà muộn, bị tên súc sinh kia ám hại, mấy thằng chó giở trò… Khi đó tôi mới mười hai tuổi, căn bản không có năng lực giáo huấn những thằng đấy. Chứng kiến thân thể bà run run quần áo xốc xếch, còn ngăn tôi báo cảnh sát, tôi tức đến muốn tắthở… Chuyện này trở thành bóng đen của mẹ với tôi. Rốcục mộnăm trước, bà tái hôn, cũng coi như tạm ổn, nghe nói còn muốn sinh thêm một đứa nữa cơ. Thế nhưng, cái thằng súc sinh kia lại dám uy hiếp mẹ tôi, nói nếu như không cho nó tiền, nó sẽ đem mấy bức hình kia cho dượng xem.
Thỏ: Nó muốn bao nhiêu?
Predator: 10.000.000. Lúc đầu nó đến chỉ đòi có 5.000.000, chúng tôi đưa cho nó. Rồi nó thấy có vẻ thuận lợi, nên lần sau tăng lên 10.000.000. Cha tôi có cho mộít tiền, nhưng số tiền này đã dùng để mua căn nhà mới, bây giờ còn đang trong thời kỳ cấp bách, kiếm được 5.000.000 đã đủ khó, làm sao có thể rúđâu ra 10.000.000 nữa, dượng chắc chắn sẽ nghi ngờ. Chúng tôi có nghĩ đến việc báo cảnh sát, nhưng lúc ấy chuyện mẹ tôi từng bị làm nhục cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng, dượng vẫn sẽ biết được, mẹ tôi cũng không còn mặmũi nào ở cùng dượng nữa. Khoảng thời gian này mẹ tôi hay khóc mộmình, bà cảm thấy cuộc hôn nhân này sẽ sớm kếthúc một lần nữa… Vì vậy, tôi luôn nghĩ, nếu tên súc sinh kia chếthì tốquá.
Thỏ: Bạn muốn giếhắn?
Prdator: Muốn chứ, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy.
Ước chừng qua hai ba phút, chân dung con thỏ lần thứ hai lấp lóe.
Thỏ: Tôi sẽ giếhắn giúp bạn.
Diệp Tử nhìn chằm chằm vào dòng chữ hiện rõ ràng trên màn hình, cảm thấy người này tuyệđối là đang nói đùa.
Predator: Đùa gì thế hả, chúng ta còn chưa nhận thức đối phương.
Thỏ: Trao đổi giếngười, bạn có nghe qua chưa?
Predator: Có nghe nói, nhưng không rành.
Thỏ: Chính là kiểu hai người giếcừu hận lẫn nhau của đối phương, để cảnh sákhông điều tra được động cơ gây án, làm như vậy có thể giúp bản thân chúng ta càng thêm an toàn.
Predator: Nói rõ hơn chúđi.
Thỏ: Ví dụ, bây giờ tôi thay bạn giếchếngười đồng nghiệp cũ kia của mẹ bạn. Tôi cùng người đàn ông kia vốn chẳng biếnhau, chỉ cần tôi không lưu lại lông tóc hay vếmáu chứng cứ gì, cảnh sáchắn chắn không tìm được tôi. Đương nhiên, nếu như quả thậcó lưu lại lông tóc hay vếmáu, cũng khó mà tìm ra tôi, có khi còn quấy nhiễu đến phán đoán của bọn họ; mà cho dù bạn có bị đưa vào diện tình nghi, thì cũng không tra ra được động cơ của bạn, người vốn không phải do bạn giết, bạn cũng có chứng cứ ngoại phạm. Loại án mạng này đối với cảnh sámà nói khá là khó phân định.
Predator: Nhưng mà, chúng ta cũng không nhận thức lẫn nhau. Ngay cả bạn tên gì, học ở đâu, trường gì, là nam hay nữ tôi còn không biết.
Thỏ: Không quen biếlại càng tốhơn, gặp nhau rồi trái lại càng khiến cho người ta hoài nghi.
Predator: Có thể chúng ta ở khác thành phố, cách nhau rấxa, không tiện thực hiện.
Thỏ: Chúng ta cùng thành phố.
Predator: Hả?
Thỏ: Ban nãy tôi có xem thông tin của bạn, chúng ta đều ở thành phố X.
Nói thật, Diệp Tử dần dần bị người bạn này thuyếphục. Cái người nick tên Thỏ này, ban đầu Diệp Tử cảm thấy đối phương là một học sinh trung học bị đa nhân cách, mà hiện tại, anh cảm thấy, đối phương có khả năng là mộngười rấcó logic, đầu óc cùng tính can đảm.
Diệp Tử ngày càng trở nên hưng phấn, hô hấp dần gấp gáp lên, rốcục nói ra vấn đề anh quan tâm nhất.
Predator: Được rồi, bỏ cái này qua một bên đi. Thế nhưng, chỉ nói suông như vậy thì loại đại sự này có chúkhông phù hợp? Làm sao để tôi tin bạn?
Thỏ: Như vậy đi.
Thỏ: Trước tiên tôi giúp bạn giết. Chờ sau khi mọi chuyện thành công, thì bạn động thủ, thế nào?
Diệp Tử nhìn thấy câu nói này trên màn hình mà có chúkhông dám tin.
Người này, cứ như thế tin mình sao?
Nếu như hắn giếngười trước, rồi sau đó mình đổi ý thì sao?
Hoặc, nếu hắn thấbại, bị tóm thì làm sao bây giờ?
Hiện tại bấluận nhìn thế nào, đều là hắn gặp bấlợi. Giếngười là chuyện của hắn, nếu hắn thấbại, cảnh sábắhắn; hắn thành công, đối với mình càng có lợi, dĩ nhiên không cần bản thân ra tay, người mình hận nhấtự biến mấkhỏi thế gian này. Sau khi mọi chuyện thành công nên lựa chọn tiếp theo sẽ như thế nào, đến đấy lại nói!
Tim Diệp Tử đập bịch bịch, giống như sắp thắng mộtrò chơi nào đó, nên khá hưng phấn.
Predator: Được.
Thỏ: *icon mặcười* Vậy quyếđịnh vậy đi. Đem thông tin người kia đưa cho tôi. Mặkhác, có thể trao đổi số điện thoại không? Cái này là để phòng ngừa bấngờ, bình thường tôi sẽ không quấy rầy bạn đâu.
Predator: Ừ. Tôi tên Diệp Tử, xưng hô với bạn thế nào đây?
Thỏ: Cứ gọi tôi là Thỏ.
Tấcả bắt đầu, dường như mọi thứ khởi đầu từ lúc này.
Mục đích đơn giản như vậy, đơn thuần như vậy.
Sự khởi đầu này giống như mộmạng nhện tinh tế, dụ dỗ người ta theo lưới mà chui vào, nhưng lại không hề nhận thức được, ở đầu khác của mạng nhện, là vực sâu không đáy.