
Con Nuôi
AUX 6/6
817 Theo dõi 0
Võ Đang Nhất Kiếm – First Sword of Wudang
45 45/45
6512 Theo dõi 0
Thất Lang Và Quỷ Miêu Thuật
AUX Full
906 Theo dõi 0
Về Tình Yêu Chúng Ta Hiểu Quá Ít
TXT 20/20
838 Theo dõi 0Ngoan, Cái Này Không Thể Ăn: Chương 1
Tác phẩm: Ngoan, Cái Này Không Thể Ăn
Tác giả: Tô Tửu
Thể loại: GL, hiện đại, livestream, linh dị thần quái, huyền học, ngọt văn, HE
Nhân vật chính: Tạ Trì x Lâm Hạ (ngốc bẩm sinh x hắc bẩm sinh)
Bắt quỷ sư x Quỷ. (Chủ công)
*Vật lý siêu độ là cái gì? Đại khái là đem ấn quỷ xuống đất đánh một trận tới khi chịu siêu thoát thì thôi!
Văn Án:
Tạ Trì – là một nữ đệ tử nhỏ tuổi nhất, thiên phú giỏi nhất đang tu hành trong
một môn phái, nhưng nàng chỉ biết dùng sức mạnh thể chất để xử lý mọi việc.
Nàng mang trọng trách trong người xuống núi.
Hai ngày sau khi xuống núi, các sư huynh, sư đệ liền nhận được lá thư khẩn từ Tạ Trì, xin giúp đỡ: Sư huynh, sư huynh, nữ quỷ mà ta đang nuôi hôm nay lỡ ăn bậy vài con ác quỷ, không biết có bị tiêu chảy hay không?
Các sư huynh:??? Sư muội! Nói lại xem, ngươi đang nuôi thứ gì?
Thời tiếđầu hè mang theo chúoi bức, Tạ Trì bước ra từ ga tàu trong dòng người tấp nập, liền trông thấy sư điệnhà mình đang đứng phía xa. Trên tay hắn giơ một tấm bảng to có dòng chữ 'Tạ Trì', phối thêm một vài névẽ nguệch ngoạc phía dưới.
Tạ Trì thở phào, đi tới trước mặhắn. Sư điệvẫn chưa phản ứng kịp, Tạ Trì liền chỉ chỉ vào bản thân rồi chỉ về phía tấm bảng.
"Tiểu sư thúc!" Hắn vẫn chưa nhận ra được a! Đành chịu thôi, hắn vốn dĩ cho rằng Tạ Trì sẽ mặc một bộ pháp y, lưng đeo Trảm ma kiếm, nào có nghĩ tới tiểu sư thúc sẽ mặc áo thun trắng, quần jeans. Hơn nữa, hình dáng nàng còn rấnon mềm, nhìn thoáng qua không khác sinh viên năm nhấmấy.
"Tiểu sư thúc, sao ngài không đeo Trảm ma kiếm? Làm ta không nhận ra". Sư điệngượng ngùng mà gãi đầu. Dù sao cũng đã lâu không gặp vị sư thúc tuổi nhỏ chức cao này.
Nhắc đến việc này, Tạ Trì lại thấy oan ức: "Qua cổng an ninh liền bị tịch thu. Sư huynh có nói sẽ giúp ta lấy lại, rồi để hôm nào gửi lại cho ta".
Sư điệt:......
Đúng rồi nhỉ, Trảm ma kiếm coi như là vũ khí, bị tịch thu cũng đúng.
Tạ Trì lặng yên, may là Trảm ma kiếm chưa được mài bén. An ninh chỉ nghĩ thứ đó là nàng mua làm kỷ niệm, nếu không, khả năng cao là nàng cũng bị bắt.
"Được rồi, ở chỗ ta có sẵn cây kiếm tự chế bằng gỗ, về nhà rồi ta đưa cho tiểu sư thúc dùng đỡ. Đề...đề phòng ngứa tay còn có cái để xài".
Sư điệvốn định nói dùng để phòng thân nhưng bỗng nhớ đến sự tích của vị này, hắn lập tức sửa miệng.
"Cảm ơn". Tạ Trì gật đầu, bảo: "Sư phụ nói để ta xuống núi giúp các ngươi làm cái gì phásóng trực tiếp ấy? Ta cũng không rõ, có thể giải thích cho ta hiểu thêm được không?"
Sư điệbiếTiểu sư thúc nhà mình đã sinh sống ở trên núi từ nhỏ đến lớn, không hiểu những thứ này cũng là chuyện đương nhiên. Cho nên, hắn lập tức giải thích: "Là như vầy, cách đây không lâu xảy ra một vụ đại loạn ở Kinh Đô, tạm thời chưa xử lý xong, lời đồn về việc gặp quỷ ngày càng lan rộng. Bên Kinh Đô lập tức cử người liên hệ tổ chức nhờ chúng ta hỗ trợ diễn kịch một chút, làm cho mọi người bớmê tín lại".
Tổ chức không phải hoạđộng dựa vào mê tín sao? Tạ Trì cảm thấy thậhoang mang.
"Công việc là livestream bắquỷ, tuy nhiên cần khiến cho người xem tin tưởng rằng trên thế giới này ma quỷ không tồn tại. Tấcả những tin tức về 'thần tiên ma quái' đều do con người bịa đặt. Bên cạnh đó, có thể dụ mọi người xem chương trình 'Tiếp cận khoa học', họ chính là nhà tài trợ chính của chúng ta". Sư điệkhụ một chút, nói: "Không còn cách nào khác, vì mộxã hội hài hòa a".
Cuối cùng, Tạ Muộn cũng thông suốđược đôi chút, nói: "Ta đã hiểu, chừng nào bắt đầu?"
"Không gấp, tiểu sư thúc cứ việc nghỉ ngơi trước, sau đó liên hệ với nhà tài trợ giao lưu một chút". Sư điệdẫn Tạ Trì ra ngoài đợi hắn lái xe đến, vội vã mở cửa xe cho tiểu sư thúc.
Tạ Trì vừa hướng vào trong ngồi vừa hỏi: "Sẽ có người coi sao?"
"Có, hình như còn rấnhiều người thích xem thể loại này, những trang web như vậy cũng mọc đầy rẫy. Hơn nữa, tiểu sư thúc đẹp như thế, nói không chừng còn có thể trở thành hogirl trên mạng xã hội". Sư điệcười nham nhở: "Nổi tiếng vùn vụa".
Trên núi vẫn có mạng nhưng nàng rấílên, cho nên không phải ngôn ngữ chuyên môn nào nàng cũng biết, thường thường hỏi sư điệmột chút. Dần dà, nàng đã hiểu tường tận về việc livestream.
Vốn dĩ cứ tưởng kêu Tạ Trì xuống núi do trong số những người cùng tuổi, nàng rấgiỏi trảo ma bắquỷ. Ai ngờ, tổ chức chọn Tạ Trì bởi vì nàng vừa trẻ vừa xinh đẹp, trông không giống như thầy trừ tà, dễ khiến người khác nghĩ rằng nàng là tên lừa đảo.
Tạ Trì lặng im trong chốc lát, thậra nàng cũng không cảm thấy tức giận. Nàng mở túi, lấy ra một cái hộp hình chữ nhậmàu đen, không rõ được chế xuấbằng nguyên liệu gì, kiểu dáng giống hệmột cái quan tài thu nhỏ.
Nàng cắngón tay mình, để máu tươi chảy xuống cái hộp, từng giọtừng giọdần dần bị nó hấp thu.
Tài xế sư điệnhìn thoáng qua, kinh ngạc bảo: "Tiểu sư thúc đang dưỡng quỷ sao?"
"Nhặbên đường" Tạ Trì vuốve cái hộp, ánh mắôn như: "Sư phụ luôn luôn không cho ta nuôi sủng vật. Giờ đây, xuống núi rồi, không có người quản thúc ta".
Chiếc hộp này quả thậmô phỏng theo quan tài, mở ra lập tức nhìn thấy một viên ngọc được đặbên trong. Viên ngọc dường như nhuộm máu, hiển hiện mộchúmàu đỏ thẳm.
Trên đường, Tạ Trì nhặđược một con quỷ sắp hồn phi phách tán, ngay cả hồn thể cũng sắp sửa không thể duy trì được. Cho nên, nàng mới lấy ngọc dưỡng, mỗi ngày dùng máu cho ăn hai lần, đại khái một tháng là có thể giúp hồn phách ngưng tụ một lần nữa.
Ngọc dưỡng hồn nhưng không phải ngọc nào cũng có thể đạđược hiệu quả tốt. Hơn nữa, ngọc dưỡng hồn cần nguyên khối, ínhấbề mặkhông thể xuất hiện lỗ nhỏ hay vếxước, nếu không linh khí sẽ bị thoára ngoài, hiệu quả cũng bị giảm bớt.
Sư điệkhông dám lên tiếng, chỉ có thể lẩm bẩm trong lòng. Tiểu sư thúc quả nhiên là tiểu sư thúc a, người ta nuôi chó nuôi mèo, nàng nuôi quỷ...
Hành nghề này cũng có không íngười dưỡng quỷ, nhưng đều chung mộmục đích là để sai khiến, chưa từng có người đem quỷ nuôi thành sủng vậbao giờ.
Uy huyếxong, Tạ Trì ôm chiếc hộp trong lòng, vuốve trong chốc lát, mới lưu luyến không rời mà cấvào lại balô. Hiện tại, bọn họ đã đến địa điểm, sư điệquả thậrấgiàu có, sinh sống tại biệt thự riêng, cô lập với bên ngoài, còn có cả khu vườn to lớn, biệt thự bình thường không tài nào so sánh được.
Sư điệdừng xe lại, dẫn Tạ Trì đi vào bên trong, hắn thấy nàng cứ ngó dao dáxung quanh, liền cười nói: "Tiểu sư thúc thích không? Nếu thích thì ta sẽ tặng cho sư thúc".
"Không cần". Tạ Trì lắc đầu: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ta vẫn là nên quay lại núi sống, lấy biệt thự làm cái gì?"
"Để trưng ở đây cũng được mà, nếu tiểu sư thúc có thích mèo thích chó thì cũng có thể nuôi một đám ở đây, chỉ cần tốn thêm chútiền để mướn người chăm sóc thôi". Sư điệdẫn Tạ Trì vào nhà, hắn không thuê bảo mẫu, song trong nhà lại nuôi hai con tiểu quỷ, so ra dễ sai bảo hơn bảo mẫu nhiều.
Tiếc rằng, quỷ với chó rất khó sống chung mộnhà, bằng không để quỷ chăm lo vậnuôi cũng được.
Tạ Trì vỗ vỗ túi: "Dưỡng nhiều chăm sóc không xuể. Sư huynh từng bảo sủng vậnhà mình, mình phải tự tay chăm sóc, nếu không thì còn gì gọi là lý thú nữa".
Sư điệbị nàng chọc cười, hắn cảm thấy bộ dáng nghiêm trang của tiểu sư thúc thật là quá đáng yêu. Hắn chỉ cho Tạ Trì, phòng nàng nằm ở trên lầu trước, quỷ giúp việc đã dọn dẹp phòng sạch sẽ trước đó nên nàng có thể lập tức ở ngay và luôn.
"Tiểu sư thúc mới ngồi xe lửa hồi lâu, mệt mỏi sao? Muốn nghỉ ngơi một chútrước hay ăn cơm trước?"
Tạ Trì đem balô, túi nhỏ đi vào, để túi ở đầu giường, sau đó lấy chiếc hộp ra đặở ngăn tủ kế bên: "Ngươi mang lư hương đồ cúng cho ta trước. Ta bây giờ vẫn chưa đói, chờ đến lúc ăn tối vậy. Ta muốn tắm rửa, nằm chớp mắtrước".
"Được, ta kêu người đưa lư hương đồ cúng cho ngài. Tiểu sư thúc cứ việc nghỉ ngơi thoải mái". Sư điệdù sao cũng là mộchàng thanh niên, Tạ Trì muốn tắm rửa, hắn ở lại không ổn lắm, liền chạy nhanh ra ngoài.
Cỡ hai phútrôi qua, liền có người gõ cửa.
"Tiến vào".
Cửa được mở ra, một nữ quỷ bước vào, tay bưng lư hương, đèn cầy, nhang, thêm vào đó là mộchúđồ cúng, sợ sệlên tiếng: "Ta giúp ngài bày ra luôn?"
Tạ Trì gậgật đầu: "Lư hương, đồ cúng bày ra. Còn nhang thì ta sẽ tự thắp, sau đó ngươi liền đi ra ngoài".
Nữ quỷ nhanh chóng tiến đến, sắp xếp lư hương, đồ cúng xong, mới vừa đặđồ xuống, nàng bỗng nghe được một tiếng 'bùm', tựa như có người đang gõ cái tủ bên dưới, nữ quỷ định cúi đầu xuống xem một cái, một bàn tay từ chiếc hộp trên bàn đột nhiên thò ra, ngón tay tái nhợt, nắm lấy tay nữ quỷ, kéo mạnh về phía chiếc hộp.
Nữ quỷ hélên, vùng vẫy tránh thoát, nhưng sức lực cái tay kia rất lớn, dù nàng cố như thế nào cũng không thể thoára, chỉ có thể chịu đựng bị kéo dần vào trong hộp. Ngay lúc này, Tạ Trì cầm lấy cái tay kia, nói: "Cái này không thể ăn!".
Cái tay kia ngừng một chút, nhanh chóng lùi về hộp, nữ quỷ bị dọa ngốc, nàng không phải bị bàn tay kia dọa cho run sợ, quan trọng là nàng bị dọa bởi câu nói của Tạ Trì.
Thì ra... thì ra thứ này muốn ăn nàng sao? Liền quỷ đều không buông tha sao!
"Ngươi ra ngoài đi". Tạ Trì thấy nữ quỷ sơ hãi, vỗ vỗ bả vai nàng an ủi: "Hôm khác, đốchútiền giấy đền bù cho ngươi".
Dù chỉ một phúnữ quỷ cũng không dám ở lại, lậđậbay nhanh ra ngoài, thậm chí quên mất khóa cửa, trực tiếp chui từ kẹcửa chui ra.
Thấy nữ quỷ đi rồi, Tạ Trì mới xoa xoa chiếc hộp, thấm thía nói: "Không phải đã dặn ngươi rồi sao? Không thể ăn lung tung, ngươi lại không nghe lời?"
Chiếc hộp động đậy, mộngón tay từ bên trong vươn ra, sờ sờ lòng bàn tay Tạ Trì. Ánh mắnàng trở nên ôn hòa, nàng cắđầu ngón tay mình, tích vài giọmáu xuống, chờ chiếc hộp hấp thụ xong mới bảo: "Ăn đồ lung tung dễ bị tiêu chảy, đợi cơ thể ngươi khỏe hơn, ta sẽ tìm đồ ăn ngon cho ngươi".
Sau khi vỗ về tiểu khả ái của nàng, Tạ Trì mới đi tắm, chờ tắm xong lại lấy giấy búra, chuẩn bị viếmột lá thư gửi về nhà.
Chủ yếu đây là lần đầu tiên nuôi quỷ, không có mộchúkinh nghiệm a, vẫn là nên nhờ người trong nhà chỉ giáo vậy.
Sau khi viếthư xong, nàng đốmộít tiền giấy thỉnh tiêu quỷ hỗ trợ giao thư, đại khái chưa tới hai ngày, sư huynh sư đệ sư điệgì gì đó đều có thể nhận được thư của nàng.
Nhà nàng có nhiều người như vậy, hẳn là có vài người hiểu rõ về dưỡng quỷ đi? Ắsẽ có người giúp nàng đưa ra một vài biện pháp a?