
Yêu Quái Luyến Ái Bar
VGA 5/??
924 Theo dõi 0
Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới
TXT 50/??
336 Theo dõi 0
Cô Học Trò Lăng Nhăng
TXT 28/28
1091 Theo dõi 0
Các Nguyên Soái Đồng Loạt Đòi Ly Hôn
TXT 114/114
961 Theo dõi 0Nàng Quản Gia Của Tôi: Chương 1
Truyện xoay quanh câu chuyện tình yêu thanh xuân vườn trường giữa một cô gái bình thường với năm chàng trai là người của giới quyền quý. Họ vốn không cùng thế giới nhưng khi ở bên nhau họ lại có một mối gắn bó bền chặt. Giữa họ không chỉ có tình yêu mà còn có tình bạn. Mối lương duyên ấy duy trì từ những năm học cấp ba cho tới khi họ ra trường. Tất cả đều trưởng thành, đều có cuộc sống và công việc riêng. Tuy họ lựa chọn bước đi trên những con đường khác nhau nhưng những tình cảm thuần khiết nhất ở tuổi thanh xuân của họ vẫn vẹn nguyên.
Truyện này do Ai Huynh cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
An Vy mệt mỏi đóng tập hợp đồng cuối cùng lại, uể oải ngã người ra sau. Tay của cô kí mấy cái hợp đồng cả ngày muốn tê liệcả rồi.
Cô nhắm nghiền đôi mắt, từng cơn đau buốcứ tấn công vào đầu cô. Khi cơn đau lên tới đỉnh cô mới lờ mờ tìm lấy lọ thuốc uống vội vài viên. Uống xong cơn đau cũng nhanh chóng dịu xuống, cô lại thư thái nhắm mắnghỉ ngơi nhưng không lâu sau lại có thêm việc cho cô làm.
Bên ngoài sắc trời dần chuyển tối, An Vy vươn vai một cái, cuối cùng cũng xong chuyện, nhưng tinh thần thoải mái chưa được bao lâu cô đã nhận ra giờ mà về thì còn quá sớm.
Do dự một hồi, cô quyếđịnh mở cuốn tài liệu mà mình đã vứsang một bên kia ra xem. Cuốn tài liệu về Ngũ đại gia tộc mà cô chẳng muốn xem mộchúnào. Mở đầu không ngoài dự đoán là phần tổng quan về các gia tộc:
"Năm gia tộc đứng đầu và nắm giữ vị trí quan trọng trong nền kinh tế nước A được gọi là Ngũ đại gia tộc. Đây là năm gia tộc quyền lực nhất, có đóng góp vô cùng to lớn trong quá trình phátriển thị trường kinh tế nước nhà. Được xem là những nền móng cho sự phátriển thịnh vượng của đấnước. Dựa theo mức độ ảnh hưởng và số tài sản mỗi gia tộc có được, mọi người lần lượsắp xếp từ thấp đến cao: Bách, Hải, Bảo, Hoàng và gia tộc đứng đầu chính là Lâm. Mỗi gia tộc làm chuyên về mộphân ngành khác nhau nhưng có vai trò vô cùng quan trọng.
Bách gia phátriển công nghệ thông tin, đảm bảo an toàn cho mạng lưới an ninh điện tử của đấnước, đưa nền khoa học kĩ thuậcủa nước ngày càng phátriển mạnh mẽ.
Hải gia làm chuyên ngành thời trang, phân phối trang phục, vải lụa, đồ tư nhân cho hầu hếcả nước, đưa phong cách may mặc và các sản phẩm thời trang của đấnước tiến bước ra thế giới.
Bảo gia duy trì truyền thống y học, không chỉ giúp đào tạo nhiều thế hệ trẻ làm y dược sĩ, bác sĩ mà còn đóng góp vô cùng to lớn vào nền y học đấnước, giúp đỡ cứu chữa cho rấnhiều bệnh nhân.
Hoàng gia bảo đảm về mặan ninh quốc phòng, nhiều thế hệ gia tộc đều gia nhập vào quân đội, cống hiến cho đấnước, đã góp phần to lớn bảo vệ lãnh thổ đấnước từ nhiều đời.
Lâm gia kinh doanh cổ phiếu, chứng khoán, rấnhiều công ty lớn của đấnước khi lên sàn chứng khoán đều nhờ vào Lâm gia, những công ty có khả năng ra tầm thế giới cũng nhờ cả vào sàn chứng khoán lớn mạnh của gia tộc."
An Vy nhởn nhơ đọc những nội dung cũ rích mà hầu như ai cũng biếnày, có phần cảm thấy nhàm chán và vô vị. Nhưng sự nhàm chán ấy chỉ trong chốc láđã tan biến khi cô lậsang trang tiếp theo. Tờ giấy đề dòng chữ "Tư liệu về các người thừa kế"
Cô thầm nghĩ, người xuấhiện đầu tiên chắc chắn là cậu. Chỉ vậy thôi cũng đủ khiến tim cô đập rộn ràng. Cảm thấy có phần không ổn, cô quyếđịnh úp tập tài liệu lại, xem từ dưới lên.
Những trang cuối là hình ảnh và mộsố thông tin về Bách gia. Khi cô lậtới trang lí lịch, nhìn chàng trai trên hình, trong lòng có chúmuộn phiền. Nhớ lại những chuyện năm đó, người thay đổi nhấchính là cậu. Trên hình, cậu vẫn gương mặấy, mái tóc ấy nhưng nụ cười đã không còn như xưa. Bên cạnh là một loạthông tin:
"Bách Tùng, người thừa kế Bách gia, là người nhỏ tuổi nhấnên cũng chính là em úcủa nhóm. Sở thích là chơi game, tính tình hòa đồng, vui vẻ và rấtrẻ con." An Vy khẽ cười một cái, nhớ lại năm đó, cậu là người đầu tiên thân thiếvới cô dù chỉ mới quen chưa lâu. Trong tất cả, cậu chính là người quan trọng thứ hai đối với cô, cậu giống như em trai của cô vậy. Chính vì thế khi nghĩ đến cậu của năm đó, lòng cô không khỏi đau đớn.
Những trang tiếp theo là thành tích không nhỏ của Hải gia gần đây. Ở phần lí lịch, cô không mấy ngạc nhiên khi nhìn ảnh cậu trên giấy. Mộngười đào hoa như cậu ngày càng đẹp trai thì không có gì là lạ. Mái tóc dài lãng tử ngày nào giờ đây đã được cắtỉa gọn gàng:
"Hải Nam, người thừa kế Hải gia, lớn hơn Bách Tùng mộtuổi, được coi là anh tư của nhóm. Sở thích vui chơi ở các quán bar, vũ trường, chạy xe moto. Tính tình nóng nảy, kiêu căng, có phần đào hoa và rấságái." Còn nhớ năm đó vì cậu mà cô đã gặp không íphiền phức, nói là lớn hơn nhưng tính khí thì chả trưởng thành hơn Bách Tùng là mấy. Hai người họ cứ hễ sáp vào là lại làm ra mộtrận rùm beng. Nhưng nhờ vậy, bầu không khí giữa họ lúc nào cũng thoải mái và tràn ngập tiếng cười.
Tiếp theo chính là Bảo gia. Những năm gần đây ngành y trong nước đã tiến bộ vượbậc, đây là một điều rấđáng tự hào. Chàng trai anh tuấn với mái tóc nâu đỏ, gương mặsáng sủa trông vô cùng cuốn hútrong bộ blouse trắng:
"Bảo Huy, người thừa kế Bảo gia, lớn hơn Hải Nam mộtuổi, được coi là anh ba của nhóm. Sở thích là tìm tòi học hỏi, đọc sách. Tính tình lạnh lùng, khó gần, ínói nhưng rấquan tâm mọi người. Tuy nhiên tâm tư lại hơi khó đoán." Đọc tới đây An Vy trề môi, rõ ràng có người còn khó đoán hơn, lạnh lùng hơn nhiều. Nhưng kể ra, năm đó cậu là người cuối cùng cô bắchuyện, có phần hơi ngượng mỗi khi trò chuyện với nhau.
Kế Bảo gia khỏi nói cũng biếđó là Hoàng gia. Những trang giấy kế tiếp đề cập đến những chiến tích gần đây của thiếu gia nhà họ. Các quân hàm, huân chương cậu giành được đều có đầy đủ ở đây. Chàng trai từng được ví như bạch mã hoàng tử ấm áp năm nào bây giờ như lộxác. Trên tấm hình, cậu nghiêm nghị trong màu áo quân nhân, mái tóc ngắn ba phân tôn lên gương mặt điển trai:
"Hoàng Sơn, người thừa kế của Hoàng gia, bằng tuổi với Bảo Huy, là anh hai của nhóm. Sở thích tập luyện võ thuật, rèn luyện thân thể. Tính tình ôn hòa, nhã nhặn và dịu dàng, mang đậm néthư sinh." Cậu chính là chàng trai năm đó khiến bao người phải nhớ nhung và thầm thương trộm nhớ.
An Vy cười vui vẻ, có thể ôn lại kỷ niệm như thế này cũng hay. Nhưng niềm vui ấy còn chưa kéo dài được bao lâu, ở trang giấy kế tiếp, nụ cười trên môi cô dần hóa cứng và biến mất.
Chàng trai mấy năm qua cô vẫn luôn thầm nhớ. Những thành tựu cậu đã làm được mấy năm qua đều được người trong giới tung hô và kính nể. Ngón tay An Vy đặlên hình ảnh chàng trai ấy, nhẹ nhàng vuốqua mái tóc ngắn, đôi mắvô hồn, sóng mũi cao, đôi môi mỏng:
"Lâm Phúc, người thừa kế Lâm gia, bằng tuổi Hoàng Sơn, là anh cả của nhóm. Sở thích của cậu là chơi bóng rổ. Tính tình lạnh lùng, kiêu ngạo, mắc bệnh sạch sẽ và rấghénữ nhân." An Vy cười khổ vì bốn chữ cuối cùng ấy. Đúng rồi, cậu rấghénữ nhân, nhưng bây giờ, người đầu tiên lập gia đình lại là cậu. Hai mắAn Vy nhòe đi, một giọnước rơi trên hàng chữ "Đã kết hôn".
Cứ nghĩ đã bao năm trôi qua, thứ tình cảm ấy sẽ bị phai mờ theo thời gian, vậy mà bây giờ đây, khi nhìn thấy cậu, trái tim cô vẫn rung động như ngày nào.
Sáu năm trước nghe tin cậu kết hôn, cả bầu trời của cô như sụp đổ, trái tim đau đớn như có hàng ngàn vếdao đâm vào. Cho là đã quen với điều đó, vậy mà giờ đây nhìn thấy dòng chữ ấy cô vẫn không ngăn được cơn đau từ từ rỉ máu kia.
Nhìn tấm ảnh chụp cậu ở trong một hội nghị, bóng hình ấy khiến người xem phải xóxa. Chàng trai phong độ, anh tuấn, rấnhiều người vây quanh nhưng trong ánh mắlại rấđơn côi. Năm đó là cậu bỏ rơi cô, là cậu lựa chọn người phụ nữ khác, lí ra cậu phải hạnh phúc vì có vợ đẹp, con ngoan, vậy tại sao bây giờ trông cậu còn cô độc hơn năm đó!?
An Vy không hiểu và cũng không muốn hiểu. Cô đóng cuốn hồ sơ ngăn cho sự bi thương đang dần thoára ngoài của mình nhưng quá muộn rồi. Dòng ký ức kia đang dần ùa về, nó đang bao bọc lấy cô, những hình ảnh của năm đó cô vẫn mãi không thể quên được. Cô vẫn nhớ, có những người từng là gia đình của cô.