
Kỵ Sĩ, Ác Long Lại Bắt Công Chúa Rồi
TXT 13/13
817 Theo dõi 0
Nghề Làm Vợ
AUX 7/7
1275 Theo dõi 0
Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng
TXT 10/10
779 Theo dõi 0
Cao Thủ “Đổi Đen Thay Trắng”
TXT 214/214
988 Theo dõi 0Mèo Trắng Omega Cùng Hắc Báo Alpha: Chương 1
Văn án:
Giang Sơ Tinh được ca ngợi là Beta đẹp nhất trường, không gần người lại trầm mặc ít nói. Có tin đồn rằng tất cả Alpha đến để tỏ tình, ngày hôm sau không phải nằm viện thì chính là thôi học. Vì vậy, cả trường đã ngầm gọi anh là “King Kong Barbie Beta với khuôn mặt thiên thần”.
Nhưng anh lại là một đệ đệ khống, chuyên đi cưng chiều em trai nhà bên.
Học bổng đầu tiên để mua kẹo cho em trai nhà bên.
Đi học ngoại trú về chỉ vì em trai nhà bên nói muốn uống sữa bò nóng.
Mùa đông leo qua cửa sổ làm ấm chân cho em trai nhà bên.
Giữ trong lòng bàn tay, đặt ở đầu quả tim, tiêu chuẩn kép.
—-
Vào ngày thứ hai sau khi Hạ Hoài phân hóa thành Alpha, người ca ca yêu thương cậu rốt cuộc không để ý đến cậu nữa.
Cho đến một ngày, khi Giang Sơ Tinh một lần nữa bước vào thời kỳ phân hóa, Hạ Hoài đã ngửi thấy một mùi tin tức tố thơm ngọt khắp nhà. Đều là họ mèo nên cậu nhận ra ngay đây là một bé mèo trắng Omega đặc biệt.
Hắc báo Alpha lộ ra đôi tai báo, phía sau mọc ra một cái đuôi ngăm đen, nhẹ nhàng chạm vào đôi tai mèo trắng như tuyết của Omega.
Hai cái đuôi một trắng một đen quấn quít trên không trung.
Hạ Hoài tiết ra tin tức tố trấn an, thương tâm dùng đôi tai báo đen tuyền cọ cọ cái cổ nóng bỏng của Giang Sơ Tinh.
“Ca ca, đừng không để ý đến em nữa được không?”
–
Vì sự phân hóa quá muộn nên Giang Sơ Tinh bị mắc chứng ỷ lại vào Hạ Hoài.
Một ngày nọ, Giang Sơ Tinh đến kỳ động dục chỉ vào cổ của chính mình, khuôn mặt đỏ ửng cầu xin: “A Hoài, cắn ở đây đi.”
Hạ Hoài nắm lấy eo anh dễ dàng nắn bóp: “Giao phối mới cắn.”
Giang Sơ Tinh quyết đoán dùng đuôi mèo cuốn lấy đuôi báo.
Hạ Hoài cười tủm tỉm, “Ca ca, giao phối không phải như thế này.”
Hạ Hoài ghé vào lỗ tai anh: “Em dạy anh.”
Ba giờ sau đó.
Giang Sơ Tinh: Này, có vẻ không phải là “giao phối” như anh hiểu.
“Nghe nói Hạ Hoài của lớp thực nghiệm sẽ chuyển sang lớp 13 đấy.”
“Đó không phải là lớp tồi tệ nhất ở Hoàn Xuân à? Cậu ta nghĩ gì vậy?”
“Nghe nói là vì cậu ta chia tay với Giang Sơ Tinh, nên thành tích mới giảm xuống nghiêm trọng như thế.”
Trên phố Hoàn Xuân rất nhiều xe cộ đang qua lại, có một dãy các quán ăn cho học sinh và các lớp dạy thêm bên kia đường, ở giữa là mấy quán cà phê Internet cạnh nhau cùng một cửa hàng bánh ngọt tên “Tinh Quang” bị kẹp ở giữa.
Một vài nam sinh hamster Beta mặc đồng phục học sinh của trường trung học số 1 Hoàn Xuân đang ngồi trong cửa hàng bánh ngọt “Tinh Quang”, miệng khe khẽ thì thầm với nhau tin bát quái mới nhất.
“Phanh” một tiếng.
Một đĩa bánh kem xanh ngọc được đặt trước mặt mấy năm sinh này, bởi vì động tác đặt xuống quá lớn, lớp kem hình bông hoa trên cùng của chiếc bánh bị sụp luôn, treo trên mép bánh lung lay như muốn rớt.
“Bánh kem của mấy cậu.” Giang Sơ Tinh đặt khay lên bàn, trên mặt mỉm cười: “Còn có cà phê của mấy cậu đây.”
Nghe được âm thanh, lỗ tai hamster của mấy nam sinh đều dựng thẳng nhìn về phía anh ta.
Giang Sơ Tinh thân hình mảnh khảnh, các đường nét ngũ quan trên khuôn mặt hoàn toàn khác với các Beta khác, một đôi thụy phụng nhãn, đuôi mắt vừa dài lại sâu khiến anh trông rất thanh tú và quý phái. Màu đồng tử là màu hổ phách cực kỳ hiếm, đáy mắt lại cất giấu vài phần sắc bén, nhưng khi khóe miệng cười rộ lên trông thực sự lại giống như một thiên thần.
( 瑞凤眼-thụy phụng nhãn-mắt phụng ngủ: Ánh mắt long lanh, như lưu ánh sáng mà không lưu chuyển, mê người mà đầy mị lực, tánh cách ôn nhu dịu dàng, tràn ngập ôn nhu lương thiện, chẳng qua là lòng hiếu kỳ cao, dễ dàng đơn giản tin tưởng người khác, như nếu đi đúng hướng chánh đạo, tiền đồ quang minh sáng lạn, chỉ sợ đi nhầm một bước, tương lai đều không để ý tới, cuối cùng sẽ thành đứa trẻ hư.)

Đám thiếu niên đều đang trong giai đoạn yêu đương tình đầu, mấy nam sinh hamster Beta nhìn thấy anh, đến mặt cũng không tự giác đỏ hồng.
“Không chia tay.” Giang Sơ Tinh tươi cười ôn hòa, nhưng giọng nói lạnh lùng lại khiến sống lưng người ta lạnh toát: “Đừng bịa đặt.”
Cũng không biết là ai truyền ra cái tin bát quái như vậy, bọn họ căn bản không ở bên nhau, thì lấy đâu ra để mà chia tay chứ.
Giang Sơ Tinh quét mắt liếc bọn họ một cái, mấy nam sinh vội vã cúi đầu.
Rắm cũng không dám đánh một cái.
Có một nam sinh lớn mật trộm liếc mắt ngắm Giang Sơ Tinh một chút. Ở trong lòng cảm khái, không hổ là Beta đẹp nhất được cả trường công nhận, e rằng Omega cũng có phần thua kém anh.
Cơ mà một Beta sinh ra trông ôn hòa, vô hại như vậy, thế mà lại có tiếng thô bạo, Alpha nào đến tỏ tình với anh, ngày hôm sau đều không phải nằm viện thì chính là thôi học, không một lần ngoại lệ.
Do đó, tất cả các học sinh của Hoàn Xuân đều ngầm gọi Giang Sơ Tinh là “King Kong Barbie Beta với khuôn mặt thiên thần”.
Bỗng nhiên, cửa cửa hàng đột nhiên bị người đẩy ra.
Một thân ảnh mảnh khảnh tiến vào, khắp nơi nhìn quanh, cuối cùng khóa chặt trên người Giang Sơ Tinh.
Bởi vì chạy quá nhanh, sừng hươu của Cố An bị lộ ra, hắn thở đến là hổn hển.
“Không ổn rồi Sơ Tinh ca, Hạ Hoài đang đánh nhau với người ta kìa!”
Giang Sơ Tinh sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Ở đâu?”
“Trong sân vận động.” Cố An lo lắng nói: “Một chọi năm, đối phương đều là học sinh thể thao.”
Giang Sơ Tinh tặc lưỡi một tiếng, rồi trực tiếp xông ra ngoài.
Cố An ngơ ngác mà nhìn về phía cửa giây lát mới í ới chạy theo: “Ai ai ai, Sơ Tinh ca, chờ em với!”
Mấy nam sinh mắt nhìn hai người kia đi mất, hai mặt nhìn nhau.
“Nóng lòng như vậy, xem ra thật sự là không có chia tay đâu.”
“Chà, có lẽ chỉ là giận hờn vu vơ thôi.”
“Dũng khí này, Hạ Hoài cũng thật con mẹ nó đẹp trai vl.”
Trên sân vận động.
“Che chở cậu ta như vậy?” Nam sinh cao lớn mặc một cây đồ đen, lộ ra đôi tai sói khiêu khích, phô trương khí thế của mình, “Tao nói tao theo đuổi cậu ta thì có làm sao? Cậu ta cũng không phải vợ mày, mày đây là chính mình ăn không được, còn không cho người khác ngửi chút à?”
Hạ Hoài nhàn nhạt giương mắt liếc hắn một cái, giữa mày tràn đầy lệ khí.
Nam sinh cao lớn sững sờ một giây khi nhìn thấy biểu hiện của cậu, liếm liếm nanh sói của chính mình, vẻ mặt hài hước: “Như vậy đi, chúng ta không dùng tin tức tố……”
Hạ Hoài không đợi hắn nói xong, đã trực tiếp dùng nắm đấm đánh vào mũi hắn.
Nam sinh cao lớn “gào” lên một tiếng.
Kể từ khi vào cấp ba, chiều cao của Hạ Hoài đã phát triển gần như bằng tốc độ mắt thường, hiện tại cậu thậm chí còn cao hơn mấy cm so với những thành viên đội bóng rổ này.
Từ lúc nào, sân vận động đã thỉnh thoảng lại vang lên thanh âm đánh nhau, cùng tiếng da thịt bị đập mạnh nghiêm trọng.
Đối thủ đẳng cấp quá thấp, cơ thể Hạ Hoài chưa tiếp xúc được mấy chiêu, mà cả đám kia đã gục.
Hạ Hoài cúi xuống nhặt chiếc áo khoác trên đất, lông mi dày rũ xuống, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống vài nam sinh đang thở hổn hển kêu đau trên mặt đất.
Thực lực chênh lệch quá lớn, cộng thêm vừa mới đánh một trận, hiện tại còn phải chịu ánh mắt đạm bạc của Hạ Hoài, lỗ tai của mấy nam sinh lạnh run không tự giác mà rụt lại, thu người về phía sau.