Ma Tôn Cùng Thần Tôn Vợ Chồng Diễn Kịch Hằng Ngày

Nguyên Tôn Nguyên Tôn

VGA 1093/?? 9767 Theo dõi 0

Ma Tôn Cùng Thần Tôn Vợ Chồng Diễn Kịch Hằng Ngày: Chương 1

Thể loại: Tiên hiệp tu chân, tình hữu độc chung, thần tiên ma quái
Edit: Nguyệt Lạc, Diệp Nhược Giai
Số chương: 98 chương
Bìa: lolemcalas​

Việc mà Ma tôn đại nhân phải suy nghĩ mỗi ngày chính là việc thống nhất tam giới và hôm nay phải dùng kiểu gì để trêu ghẹo phu quân yêu dấu nhà mình.

Mỗi ngày trôi qua việc quan trọng nhất đối với Thần tôn đại nhân ngoại việc thu phục ma giới thì chính là phải giải thích với nương tử lý do cả ngày mình vắng nhà.

[nữ chính lưu manh; nam chính ngọt ngốc, đơn thuần (???)]

Đây là một câu chuyện xưa kể về hai vị có thân phận cực kỳ lợi hại lại đi giấu diếm thân phận của mình, giả vờ là người bình thường, cùng nhau bàn chuyện yêu đương.

1. Nữ chính hơn nam chính vạn tuổi.

2. Truyện chỉ dựa theo trí tưởng tượng! Tưởng tượng! Có chỗ nào không hợp lý thì đều là bởi vì đó chỉ là tưởng tượng! 


Mây đen ùn ùn kéo đến, gió lạnh ào ào, thổi quétoàn bộ đỉnh núi.

Ngày ấy, thời tiếkhông quá tốt, nhưng xưa nay thời tiếở Ma giới vẫn luôn như thế, mọi người đều đã quen.

Những tảng đá xám rạn nứtrải đầy trên vách núi, đại quân Ma giới đứng khắp đỉnh, trùng trùng điệp điệp, người người đều mang trên mình bộ chiến giáp tối màu, giữa sắc trời âm hàn này lại càng thêm phần áp lực. Mà trong đám người, chỉ có duy nhấđỉnh núi là phára chúánh sáng, giữa quang cảnh này lại càng thêm rực rỡ.

Lăng Yên mặc mộthân quần áo màu vàng nhạt, mái tóc dài đen tuyền khẽ phấphơ theo gió, hàng mi cong vút, đôi mắnhư sao sa, đăm đắm nhìn về phía chân trời mênh mông ở đằng trước.

Nhìn nàng không giống như người trong Ma giới.

Không có mộma nào lại thích mặc các loại quần áo sắc màu rực rỡ, cũng không cóma nào đầy vẻ chính trực ngay thẳng như vậy.

Thân là Ma tôn, Lăng Yên chính là sự tồn tại mạnh mẽ nhấtrong toàn bộ Ma giới, làm việc quả quyết, mạnh mẽ vang dội như sấm rền gió cuốn,không thể kháng cự, thậm chí có khi còn có vẻ ngang ngược lớn lối. Nhưng một người như vậy, không biếvì sao trên người lại luôn tồn tại mộcỗ khí thế nghiêm nghị không thể xúc phạm, lúc đánh nhau cũng là vẻ mặchính khí,lúc giếngườicũng là vẻ mặchính khí,thậm chí khi chèn ép thuộc hạ, miệng văng đầy lời tục tĩu, cũng là vẻ mặchính khí.

Điều này khiến toàn bộ người Ma giới đều vừa kính vừa sợ nàng.

Hiện tại, Lăng Yên đang mang vẻ mặchính khí đứng đợi người.

Nàng đợi rấrất lâu, đại khái là đã có hơn một vạn năm rồi nàng không tốn nhiều thời gian vào loại chuyện đứng đợi người khác như bây giờ.

Mộlúc lâu sau, Lăng Yên thu hồi Danh Lưu đao vào trong vỏ, quay đầu hỏi:“Tin tức của ngươi có đúng không đấy?”

Ma tướng Thanh Minh đổ mồ hôi đầy đầu, cũng không biếlà sợ đợi được người kia đến, hay là sợ không đợi được người kia đến. Hắn ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, lại chỉ thấy trên đầu đầy mây đen, giọng hắn vì thế cũng nhỏ đi, ẩn giấu chúkinh sợ, “Khởi bẩm Ma tôn, tin tức không sai được. Đông Thiên các của Thần giới xảy ra chuyện, họ sẽ nghĩ là do Ma giới chúng ta bắđám tiểu tiên kia, lúc này hẳn là đang chạy tới muốn tìm chúng ta lý luận đấy.”

“Ồ.” Đợi nửa ngày, trên áo cũng bám một lớp bụi mỏng, Lăng Yên nâng tay phủi một cái, cười lạnh nói,“Đông Thiên các là cái quái gì, bên trong toàn là đám tiểu tiên chả có tí tu vi nào, bắvề để xem bọn chúng khóc lóc ỉ ôi à?”

Nàng nói xong lời này, lại nghĩ đến mộchuyện: “Thần giới đưa ai đến?”

“Cái này......” Thanh Minh muốn nói lại thôi, Lăng Yên nhướng mày ý bảo hắn nói tiếp, hắn thấy vậy mới đáp lời: “Lần này là...... Thần tôn tự mình đến.”

“Thần tôn?” Lăng Yên nghe thấy lời này, ý cười trào phúng hiếm thấy vừa thoáng hiện ra trên mặliền bị thu hồi, trầm giọng nói, “Thanh Quang đã chếthậrồi à?”

Thanh Quang chính là tên của vị Thần tôntiền nhiệm.

Thân là Ma tôn của Ma giới, Lăng Yên đã đối kháng với Thần giới ínhất cũng phải được tầm hai vạn năm, giao thủ với Thần tôn Thanh Quang không nghìn lần thì cũng phải trăm lần, hai người ai cũng không làm gì được ai, hai vạn năm trôi qua cũng chưa từng phân thắng bại.Nhưng vừa mới cách đây không lâu, trong mộtrận đại chiến với Yêu vương, Thanh Quang bị thương nặng, vì bảo vệ chúng sinh mà hao hếthần lực, cuối cùng hồn phi phách tán.

Thần giới vì thế mà đại loạn, cuộc tranh đấu giữa hai giới mới thoáng yên tĩnh chút.

Mọi người vốn tưởng rằng Ma giới sẽ nhân cơ hội này tiến công Thần giới, nhưng đối với Lăng Yên mà nói, loại chuyện này chẳng đáng để nàng làm.

Cho nên suốcả mộnăm qua, Lăng Yên ở yên tại Ma giới, ăn no uống say, ngẫu nhiên xử lý vài trận đánh lộn đánh lạo trong Ma giới, chẳng có vấn đề gì to tát.

Chẳng một ai ngờ rằng, mộchúlòng tốhiếm hoi của Lăng Yên nàng, lại bị Thần giới coi là có tính toán khác.

Nay Đông Thiên các của Thần giới gặp công kích, Thần giới không chúsuy nghĩ liền lập tức chắc chắn việc này là do Ma giới làm, Lăng Yên vừa bực mình vừa buồn cười, nên mới có cảnh nàng đứng canh giữ ở đây, cốt yếu là muốn nhìn xem lần này Thần giới có thểngụy biện kiểu gì.

Ai ngờ lần đợi này lại đợi được vị Thần tôn tân nhiệm.

“Thần quân tân nhiệm là người thế nào?” Rảnh đến pháchán, Lăng Yên lại hỏi thêm một câu.

Tốxấu gì cũng là đối thủ sẽ giao chiến với mình, nàng cũng nên biếrõ chi tiếvề đối phương.

Thanh Minh thở dài một hơi, thầm nghĩ đã đổi Thần tôn được non nửa năm rồi, mà đến bây giờ Ma tôn đại nhân nhà mình mới nhớ tới để hỏi, “Thần tôn tân nhiệm Trầm Ngọc cũng giống với Thần tôn tiền nhiệm, chân thân chính là phượng hoàng trên núi Thiên Ngô.”

Ngô đồng thiên hỏa ở núi Thiên Ngô, phải qua ba vạn năm mới có thể sinh ra một con phượng hoàng. Con phượng hoàng này, từ nhỏ đã tôn quý, có được thần lực tối thượng, rấnhiều người đảm nhiệm vị trí Thần tôn trước kia đều xuấthân từ nơi đây.

Nghe đến đó, Lăng Yên không khỏi phì cười.

“Thanh Quang chếsớm, đừng nói là con phượng hoàng nhỏ kia vừa mới sinh ra đã bị tha đi làm Thần tôn đấy chứ?”

Thanh Minh vùi đầu, cười khổ tính tính ngày rồi ngẩng đầu nói:“Bây giờ hắn cũng phải được...... gần 900 tuổi.”

Lăng Yên bậcười: “Gần 900 tuổi cơ à?” Mấy vị thần thần ma ma này, cứ hở tí là trên mấy ngàn năm vạn năm tuổi, trong mắmọi người thì 900 tuổi quả thực chỉ giống như một đứa bé con.

“Chân thân có cao được đến cỡ này không?” Nàng đưa tay khua khua trên đỉnh đầu mình mộphen, sau đó cảm thấy không thú vị lắc lắc tay, “Con phượng hoàng nhỏ kia, e là đến bay cũng bay không nổi, khó trách tới chậm dữ vậy.”

Thanh Minh nghĩ một hồi vẫn không biếtrả lời mấy câu này thế nào, nhưng may mà hắn không cần phải nghĩ ngợi thêm nữa, trên bầu trời đã truyền đến một tiếng phượng kêu, rốt cuộc vị Thần tôn tân nhiệm kia cũng đã đến.

Trên vách đá, Lăng Yên Thanh Minh cùng ngửa đầu lên nhìn.

Bầu trời vốn đang u ám vào thời khắc này dường như sáng hẳn lên, tầng tầng lớp lớp mây giăng tứ phía bị một luồng sáng chói mắxuyên qua, màu đỏ rực như đang bùng cháy. Khi nhìn lại, chỉ thấy một con phượng hoàng đang ngẩng đầu xòe cánh, dáng vẻ ngạo nghễ, lông vũ toàn thân hiện màu rực rỡ, mỗi một chiếc lông dường như cũng toálên vẻ tôn quý tự có. Hắn từ trên cao nhìn xuống, đôi mắnghiêm nghị nhìn về phía Lăng Yên, sau lưng hắn là mấy trăm thiên thầnđứng cương trực trang nghiêm, chờ Thần tôn mở miệng.

Không hổ là điệu bộ của thiên thần, cũng không thẹn là Thần giới chí tôn, khí thế quả nhiên vô cùng thích hợp.

Chỉ đáng tiếc mộchỗ, con phượng hoàng này quả thực hơi nhỏ tí.

Lăng Yên thật sự không nín được, nhìncon phượng hoàng nhỏ cao bằng nửa người trước mắt, bậcười ra tiếng.

Tiếng kêu to trong suốcủa phượng hoàng lại từ trên đỉnh đầu truyền đếnlần nữa, biểu đạsự bấmãn của mình.

Vị Thần tôn này không giận tự uy, toàn thân đều phiếm vẻ chính trực ngay thẳng, nhưng bởi vì cơ thể thật sự quá mức nhỏ xinh, vì vậy hình tượng của hắn trong mắLăng Yên lập tức giảm giá trầm trọng.

“Ngươi chính là Ma tôn Lăng Yên?”

Trong tiếng cười của Lăng Yên, con phượng hoàng nhỏ trước mắrốt cuộc cũng mở miệng, giọng nói như của mộthanh niên, málạnh nghiêm túc, khác hẳn với tưởng tượng của Lăng Yên.

Rốcuộc Lăng Yên cũng nghiêm túc hơn mộchút, cắm Danh Lưu đao lên mặt đất, ung dung đáp:“Thì sao?”Dù sao hắn cũng là đối thủ sẽ chiến đấu với mình trong vài năm tới, dù gì cũng nên làm quen mộchút.

Tuy không nhìn ra được động tĩnh gì từ Thần tôn Trầm Ngọc, nhưng Lăng Yên cảm thấy tên kia nhấđịnh là đang nhíu mày. Mộlásau, hắn nói:“Hôm nay bản tôn đến đây, là vì Đông Thiên các......”

Quả nhiên là vì chuyện đó.

Lăng Yên híp mắlại, cường ngạnh cắngang lời của đối phương: “Chuyện ở Đông Thiên các cũng đâu phải do Ma giới gây ra, nếu ngươi đến vì việc này, thì bây giờ về được rồi đó. Cơ hội cho chúng ta giao thủ sẽ rất nhiều, hiện tại ta cũng không gấp.”

Con phượng hoàng nhỏ trước mắđang nói chuyện lại bị cắngang, xem ra có chút không vui, nhưng khiến cho Lăng Yên thoáng kinh ngạc là,tuổi của con phượng hoàng nhỏ này không lớn lắm, thế mà tính tình lại không quá tệ, trầm mặc một lámới đáp: “Những dấu vếđánh nhau còn lưu lại trong Đông Thiên các đều là do thuậpháp của Ma giới các ngươi gây nên, ngươi cần gì phải......”

Đáng tiếc lần này hắn vẫn không thể nói cho hếlời, Lăng Yên thoáng chốc trầm mặt, giọng nói cũng lạnh đi: “Trước nay Ma giới làm việc luôn quang minh chính đại, phải là phải, không phải chính là không phải. Phượng hoàng nhỏ, nếu ngươi còn đứng đây dây dưa không ngừng, ta sẽ đích thânđộng thủ, đưa ngươi trở về Thần giới.”

Thanh Minh đứng một bên che mặt, chỉ thầm nói, trận ác chiến hôm nay e là khó tránh khỏi rồi.

Lời này Lăng Yên nói ra rấcó khí phách, vốn tưởng rằng như vậy là đã đủ để cho người Thần giới nghe hiểu được, nhưng mà cái vị tiểu Thần tôn thoạnhìn tính tình trầm ổn ấy, không biếlàdo có lòng muốn chống đối lại ba chữ“Phượng Hoàng Nhỏ” kia, hay là do liên tiếp bị cắlời mà thẹn quá hóa giận, ngay sau khi nàng vừa dứlời, một luồng ánh sáng lung linh đột nhiên đánh úp lại, đợi đến khi Lăng Yên hoàn hồn, mới phát hiện ra đó là do con phượng hoàng nhỏ kia đang không muốn sống mà vọtới.

Cánh phượng hoàng mang theo ngọn lửa sáng rực đập vào mặt, Lăng Yên cười lạnh rúDanh Lưu đao ra, vung đao chém xuống. Hai người đều ra tay cực nhanh, không ai nhìn thấy rõ bóng dáng của ai, chỉ thấy sắc trời trong mộkhắc đó bấchợthay đổi, ma tức cuồng loạn cùng thần khíbắt đầu khởi động vô cùng hỗn loạn, chấn động đến mức nhân mã hai bên đều phải liên tục lui về phía sau.

Giữa những quang ảnh hỗn độn ấy, mộmảnh lông chim đỏ đậm lướt qua rơi xuống đất, còn Lăng Yên lại thu đao vào vỏ, trên cánh tay bị con phượng hoàng nhỏ kia mổ ra một cái lỗ be bé.

Lăng Yên cúi đầu nhìn vếthương nho nhỏ trên cánh tay, nhấthời giận quá hóa cười: “Thần tôn quả thật là khá vô cùng, ta còn nghĩ hiện tại con phượng hoàng nhỏ ngươi mới chỉ biếuống rượu quỳnh tiên lộ,không ngờ ngươi còn biếmổ người nữa cơ đấy.”

Cũng giống con nínhân giới uống sữa để lớn, nhóm tiểu thần tiểu tiên mới sinh ở Thần giới đều uống rượu quỳnh tiên lộ lớn lên, hương vị trong veo ngon miệng, được cho là thứ mà nhóm tiểu tiên thích nhất.

Lăng Yên nói như vậy, rõ ràng là đang trào phúng Thần tôn. Nàng nắm đao trong tay, chờ phượng hoàng nhỏ tức giận phản kích rồi sẽ giáo huấn đối phương mộphen cho thậtốt. Ai ngờ đợi một lúc mà con phượng hoàng nhỏ kia lại chỉ thu hồi đám lông phượng đang xù ra của mình, mắlạnh nhìn nàng.

Lăng Yên nhìn ra đằng sau hắn mới phát hiện, ra là có người đang khuyên vị Thần tôn này.

Đôi mắhẹp dài của phượng hoàng nhỏ hơi nheo lại, trầm giọng nói: “Ngươi có thể chứng minh, chuyện này thật sự không phải do Ma giới làm không?”

Lăng Yên cười nhạo một tiếng. Theo nàng thấy, việc này vốn không phải là do Ma giới làm, nàng vốn không cần phải chứng minh cái quái gì cả. Nhưng nghĩ lại, trong Đông Thiên các còn có dấu vếcủa thuậpháp Ma giới để lại, cảm thấy việc này khá là kỳ quái. Suy nghĩ của nàng chợt đổi, ngoài dự kiến của mọi người, gật đầu đáp: “Trong vòng ba tháng, ta sẽ điều tra rõ chân tướng rồi nói cho ngươi.”

Thần tôn trầm mặc một lát, gật đầu đáp ứng.

Thanh Minh đứng bên cạnh thấy Thần tôn đại nhân mang theo đám thiên thần phía sau quay đầu rời đi, vẫn còn hơi không tin rằng trận chiến này vậy mà lại không đánh nữa.

“Nghĩ gì mà nghĩ, nếu nên đánh thì ta sẽ không nương tay, nhưng trận hôm nay không cần thiếphải đánh.” Lăng Yên cười khẽ một tiếng, thu hồi tầm mắt, ngược lại mắng, “Nhưng mà tính khí của con phượng hoàng nhỏ kia lại không nhỏ, ta lớn từng này tuổi rồi, đây vẫn là lần đầu tiên bị phượng hoàng mổ cho đấy.” Nàng vừa nói vừa nhíu mày nhìn vếthương trên tay, may mà bị thương không nặng.

Thanh Minh liên tục vâng dạ. Ở Ma giới này, ai mà dám bảo lời Ma tôn có chỗ nào không đúng chứ.

Lăng Yên trầm ngâm một lát, thu lại tươi cười, vỗ vai Thanh Minh nói: “Ta có chúviệc, muốn đi đến mộnơi. Ngươi về trước đi.”

“Ma tôn đại nhân.” Mắthấy Lăng Yên lướt qua người mình bỏ đi, Thanh Minh vội vàng quay đầu hỏi,“Ngài đi đến An Nhạc trấn sao?”

Lăng Yên quay đầu, tóc dài bị gió thổi tung, nụ cười nơi khóe mắtoára chúấm áp: “Đúng vậy.”
-Chương 1+

Lượt xem: 953

Thể loại: Cổ Đại, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 78/??

Nguyễn Hoa Mayuki Ito Đình Soạn Anh Sa Tuấn Anh Yu Shinoda Đình Soạn Cô Úc vl79 Đình Duy Hà Thu Thanh Mai xem gì Đang cập nhật Bảo Linh Suzu Honjo Đình Huy Hồng Nhung iptv m3u8 Miu Shiromine Kim Thanh vtvgo tv Kana Momonogi Tâm An giải trí tổng hợp giải trí Yua Mikami nghe gì link tối cổ Ai Sayama Quàng A Tũn truyenngontinh Nguyễn Thành phim79 Min Do-yoon Viết Linh Karen Yuzuriha Nguyễn Huy vlxx radiotruyen Tú Quỳnh Yui Hatano Minami Aizawa Thu Huệ Momo Sakura truyen79.xyz phim79.com