
TXT 72/72 491 Theo dõi 0
TXT 148/149 370 Theo dõi 0
23/23 844 Theo dõi 0
TXT 380/?? 173 Theo dõi 0
TXT 114/114 873 Theo dõi 0
TXT 129/129 621 Theo dõi 0
VGA 148/?? 778 Theo dõi 0
TXT 74/74 489 Theo dõi 0
TXT 28/28 610 Theo dõi 0
Cô Úc link tối cổ Bảo Linh Đình Duy iptv m3u8 vlxx Hồng Nhung vl79 truyenngontinh Viết Linh Minami Aizawa Nguyễn Hoa Thu Huệ Yui Hatano Trần Vân Nguyễn Huy giải trí Min Do-yoon Tuấn Anh Ai Sayama Tú Quỳnh Mayuki Ito giải trí tổng hợp nghe gì Kana Momonogi Yu Shinoda Miu Shiromine Đình Soạn xem gì Quàng A Tũn Karen Yuzuriha Đình Soạn Kim Thanh Anh Sa Thanh Mai vtvgo tv Momo Sakura Tâm An Nguyễn Thành radiotruyen Yua Mikami phim79 Đang cập nhật Hà Thu Đình Huy audio79.xyz tv79.xyz phim79.com phim79.xyz vl79.xyz

Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh
TXT 72/72 491 Theo dõi 0
Mẫu Thân Xấu Xa Là Thần Y
TXT 148/149 370 Theo dõi 0
Vụ Án Bí Ẩn – The Truth Seekers
23/23 844 Theo dõi 0
Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ
TXT 380/?? 173 Theo dõi 0Kế Thê: Chương 1
Số chương: 365
Nguồn: tangthuvien
Editor: Bộ Yến Tử + Trương Phi Yên
Thường Nhuận Chi tỉnh lại, đập vào mắt cô là khung cảnh cổ đại. Cô như lọt vào sương mù, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Những người này là ai? Cổ nhân sao?
Vì cái gì mà cô thấy khung cảnh vô cùng xa lạ này lại nhen nhóm một sự thân thuộc như vậy?
Khi cô vẫn chưa kịp hiểu gì thì một phần trí nhớ ùa vào óc cô khiến cô đau đớn mà ngất lịm.
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180181182183184185186187188189190191192193194195196197198199200201202203204205206207208209210211212213214215216217218219220221222223224225226227228229230231232233234235236237238239240241242243244245246247248249250251252253254255256257258259260261262263264265266267268269270271272273274275276277278279280281282283284285286287288289290291292293294295296297298299300301302303304305306307308309310311312313314315316317318319320321322323324325326327328329330331332333334335336337338339340341342343344345346347348349350351352353354355356357358359360361362363364365366
Edit: Bộ Yến Tử
Khi Thường Nhuận Chi vừa tỉnh lại, xa xa mặt trời đã lặn về phía tây, ngoài phòng tuyết đang rơi.
Trong phòng, mấy nha hoàn tay chân nhanh nhẹn đang bày cơm, đại nha hoàn Diêu Hoàng đứng bên cạnh nghe được động tĩnh, xoa xoa tay vén rèm giường lên, thấy Thường Nhuận Chi ngồi dậy, vội vàng nhẹ giọng nói:
"Cô nương tỉnh? Nô tì đang định gọi cô nương dậy, nên dùng cơm rồi."
Diêu Hoàng đưa tay đỡ Thường Nhuận Chi như lọt vào trong sương mù xuống giường, phủ thêm bên ngoài cho nàng chiếc áo lông cừu.
Năm nay mùa đông đặc biệt lạnh hơn mấy năm trước, nghe nói ở Yến Bắc đã chết cóng hơn mười người .
Mới từ trong ổ chăn ấm áp đi ra, Thường Nhuận Chi bị đông lạnh nhịn không được run run.
Diêu Hoàng đau lòng nói: "Cô nương thân thể không tốt, mùa đông năm nay đã trở bệnh vài lần. Thứ cho nô tì lắm miệng, cô nương sau này đừng vì việc này mà tức giận, chọc tức thân thể của mình, không đáng giá đâu."
Thường Nhuận Chi cảm thấy đau đầu, cảm giác có một đoạn trí nhớ “ba ba” đụng chạm như muốn nhập vào trong đầu nàng, nghe xong lời này của Diêu Hoàng, nhất thời cảm thấy trong lồng ngực tràn vào một cỗ bi phẫn dũng mãnh, một cái tên người nào đó trùng trùng rơi vào trong lòng nàng.
Phương Sóc Chương.
Một đại nha hoàn khác gọi Ngụy Tử đang từ ngoài phòng tiến vào, nghe thấy Thường Nhuận Chi đứng dậy, Ngụy Tử tính tình vội vàng xao động hơn so với Diêu Hoàng nhất thời reo lên:
"Cô nương đã tỉnh lại, Mi di nương bên kia nói người không thoải mái, hôm nay cô gia đi đến phòng Mi di nương. Cô nương chúng ta lại bị bệnh nặng, hôm nay vẫn là lần đầu, cô gia vốn là nên đến chỗ này của cô nương mới đúng. Cô nương có muốn gọi người mời cô gia trở về hay không ?"
"Mời cái gì, hắn buổi tối muốn nghỉ ở chỗ nào, là chuyện của hắn." Thường Nhuận Chi cơ hồ là phản xạ định đem lời này nói ra, nhất thời cảm thấy một trận quái dị.
Nàng đây là xảy ra chuyện gì nhỉ?
Đây là chỗ nào vậy? Tại sao nhìn bốn phía giống như là hoàn cảnh cổ đại?
Những người này lại là người gì? Cổ nhân hả?
Vì cái gì nàng vừa cảm thấy xa lạ, lại vừa cảm thấy quen thuộc?
Còn không đợi nàng hiểu được, trong đầu truyền đến một trận đau nhức, Thường Nhuận Chi lại hôn mê bất tỉnh.
Chung quanh nhất thời một mảnh kinh hô.
Trong mê man, cuối cùng Thường Nhuận Chi cũng sắp xếp rõ ràng hết "Thân phận" của mình hiện tại.
-Chương 1+Khi Thường Nhuận Chi vừa tỉnh lại, xa xa mặt trời đã lặn về phía tây, ngoài phòng tuyết đang rơi.
Trong phòng, mấy nha hoàn tay chân nhanh nhẹn đang bày cơm, đại nha hoàn Diêu Hoàng đứng bên cạnh nghe được động tĩnh, xoa xoa tay vén rèm giường lên, thấy Thường Nhuận Chi ngồi dậy, vội vàng nhẹ giọng nói:
"Cô nương tỉnh? Nô tì đang định gọi cô nương dậy, nên dùng cơm rồi."
Diêu Hoàng đưa tay đỡ Thường Nhuận Chi như lọt vào trong sương mù xuống giường, phủ thêm bên ngoài cho nàng chiếc áo lông cừu.
Năm nay mùa đông đặc biệt lạnh hơn mấy năm trước, nghe nói ở Yến Bắc đã chết cóng hơn mười người .
Mới từ trong ổ chăn ấm áp đi ra, Thường Nhuận Chi bị đông lạnh nhịn không được run run.
Diêu Hoàng đau lòng nói: "Cô nương thân thể không tốt, mùa đông năm nay đã trở bệnh vài lần. Thứ cho nô tì lắm miệng, cô nương sau này đừng vì việc này mà tức giận, chọc tức thân thể của mình, không đáng giá đâu."
Thường Nhuận Chi cảm thấy đau đầu, cảm giác có một đoạn trí nhớ “ba ba” đụng chạm như muốn nhập vào trong đầu nàng, nghe xong lời này của Diêu Hoàng, nhất thời cảm thấy trong lồng ngực tràn vào một cỗ bi phẫn dũng mãnh, một cái tên người nào đó trùng trùng rơi vào trong lòng nàng.
Phương Sóc Chương.
Một đại nha hoàn khác gọi Ngụy Tử đang từ ngoài phòng tiến vào, nghe thấy Thường Nhuận Chi đứng dậy, Ngụy Tử tính tình vội vàng xao động hơn so với Diêu Hoàng nhất thời reo lên:
"Cô nương đã tỉnh lại, Mi di nương bên kia nói người không thoải mái, hôm nay cô gia đi đến phòng Mi di nương. Cô nương chúng ta lại bị bệnh nặng, hôm nay vẫn là lần đầu, cô gia vốn là nên đến chỗ này của cô nương mới đúng. Cô nương có muốn gọi người mời cô gia trở về hay không ?"
"Mời cái gì, hắn buổi tối muốn nghỉ ở chỗ nào, là chuyện của hắn." Thường Nhuận Chi cơ hồ là phản xạ định đem lời này nói ra, nhất thời cảm thấy một trận quái dị.
Nàng đây là xảy ra chuyện gì nhỉ?
Đây là chỗ nào vậy? Tại sao nhìn bốn phía giống như là hoàn cảnh cổ đại?
Những người này lại là người gì? Cổ nhân hả?
Vì cái gì nàng vừa cảm thấy xa lạ, lại vừa cảm thấy quen thuộc?
Còn không đợi nàng hiểu được, trong đầu truyền đến một trận đau nhức, Thường Nhuận Chi lại hôn mê bất tỉnh.
Chung quanh nhất thời một mảnh kinh hô.
Trong mê man, cuối cùng Thường Nhuận Chi cũng sắp xếp rõ ràng hết "Thân phận" của mình hiện tại.