
Cách Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
AUX 57/57
596 Theo dõi 0
Tỏ Tình Xong, Tôi Lộ Thân Phận
TXT 116/117
230 Theo dõi 0
Đường Đến Thành Công Đỉnh Cao
AUX 7/7
1660 Theo dõi 0
Yuusha Ga Shinda!
VGA 217/217
374 Theo dõi 0Hôn Nhân Tan Vỡ: San San! Anh Hối Hận Rồi: Chương 1
Tần San lần đầu nhìn thấy Lăng Mặc Hàn vào năm sinh nhật 18 tuổi đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
Năm 21 tuổi, Tần San biết mình sẽ trở thành vợ Lăng Mặc Hàn vô cùng vui mừng.
Nhưng đổi lại là cuộc hôn nhân lạnh lẽo ba năm.
Tần San cố gắng vun đắp gia đình bao nhiêu, Lăng Mặc Hàn căm hận cô bấy nhiêu.
Đến khi hắn khiến tất cả hy vọng của cô biến thành tuyệt vọng, cô quyết định buông tay biến khỏi tầm mắt hắn như hắn ao ước, thì hắn lại đau đến tê tâm phế liệt.
Truyện này do Hoa Ly Ly 1350 cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
Ngồi thẫn thờ trên ghế sô pha, đây là lần thứ mười Tần San dùng đôi mắcô đơn không đáy nhìn về phía chiếc đồng hồ thiên nga treo trên tường. Cô đã ngồi bấđộng bốn giờ để chờ đợi chồng cô quay về.
Cuối cùng, bên ngoài sân cũng vang lên tiếng động cơ xe, cơ thể cô gần như đông cứng chếlặng, cuối cùng cũng trở về sao?
Lăng Mặc Hàn sau khi mở cửa đi vào liền đi thẳng vào phòng bếp, mở cửa tủ lạnh ra, động tác vô cũng thuần thục,
Tần San đè lại đáy lòng chua xót, đứng lên đi chân trần về phía phòng bếp, mở công tác đèn.
“Cô làm gì?” - Lăng Mặc Hàn không cần nhìn lại cũng biếlà Tần San.
Ở trong căn nhà này, cũng chỉ có người phụ nữ này đối nghịch với hắn.
“Chồng à, em có ép nước trái cây cho anh.”
Tần San cố tình phớlờ sự bực bội trong giọng nói của Lăng Mặc Hàn, lấy nước ép trái cây từ trong tủ lạnh ra, lấy lòng đưa cho Lăng Mặc Hàn.
“Đừng có gọi tôi như vậy, nghe thậbuồn nôn.” - Lăng Mặc Hàn dâng lên một cơn tức giận, xưng hô như vậy đối với hắn không khác gì sỉ nhục, nhắc nhở hắn nhớ lại những chuyện không thể chấp nhận được.
Hắn không thèm nhìn ly nước trái cây trong tay Tần San, thuận tiện lấy mộchai nước lạnh trong tủ, vặn ra, liên tục uống mấy ngụm.
Nước lạnh buốkhiến hắn tê cả răng, trấn an mộchútâm tình bực bội của hắn.
Tân San chớp chớp đôi mắt, khóe môi dâng lên mộý cười chế giễu: “Thế nào, sợ em hạ dược anh à?”
Ba năm kết hôn, cô vô cùng vui vẻ mong đợi cuộc hôn nhân này, luôn muốn tạo dựng mộngôi nhà hạnh phúc, còn anh… hắn chỉ muốn thoákhỏi lồng giam này.
Cô đã sớm biếhắn sẽ không uống nước trái cây mà cô đưa… không phải sao, ha ha ha, cho dù là một cuộc hôn nhân ngâm trong đá, nhưng cô vẫn luôn hiểu rõ hắn.
Lăng Mặc Hàn chán ghénhìn Tần San: “Thứ cô chạm vào, ai biếthả cái gì trong đó.”
Lời nói của hắn giống như đao nhọn ghim vào trái tim Tần San, cảm giác đau đớn khó chịu.
Tần San dùng toàn lực đứng thẳng lưng, giữ lại tôn nghiêm cho bản thân, sẽ không khom lưng trước Lăng Mặc Hàn.
Lăng Mặc Hàn nhìn cũng không nhìn Tần Sao, quay người đi lên lầu.
Tần San không thể chịu đựng được sự coi thường của hắn, liền bước chân theo giữ chặhắn lại: “Em là vợ mà anh cưới hỏi đàng hoàng, tại sao lại đối xử với em như vậy?”
Lăng Mặc Hàn dùng lực ở tay đẩy Tần San ra, ly thủy tinh trên tay cô bị hấvăng xuống đấvỡ vụn, trong mắđầy lửa giận, sắc bén nhìn về Tần San.
“Vợ? Nếu như không phải cho cô dùng mưu hèn kế bẩn ép tôi cưới cô, cô cảm thấy tôi sẽ cùng cô kết hôn sao? Cô ngay cả cửa Lăng gia còn không bước qua được, cô không xứng.”
Đời này của hắn, sỉ nhục nhất là phải cưới người phụ nữ này… ngươi phụ nữ đáng chết.
Tần San vốn nghĩ rằng tâm mình đã chếlặng, thế nhưng vào giờ khắc này, đối diện với sự chế nhạo của Lăng Mặc Hàn, cô vẫn cảm nhận rõ ràng cơn đau, đau đến không thể thở nổi, đau đến không nhịn được mà rống lên: “Lăng Mặc Hàn, nhà tôi không có ép anh, là cho anh ép anh kết hôn, chữ cũng là anh ký, anh dựa vào cái gì đổ hếtội lỗi lên đầu tôi.”
Dựa vào cái gì hắn đối với cô như vậy, cô chỉ là muốn gả cho hắn, cô chỉ muốn một đoạn hôn nhân ấm áp bình thường, vì sao tất cả sai lầm đều là do cô.
“Cúđi.”
Lăng Mặc Hàn nổi giận gầm lên một tiếng, đẩy Tần San đang cản đường hắn đẩy sang mộphía, bước nhanh lên lầu. Mộgiây cũng không muốn nhìn thấy người phụ nữ này…
Tần San lảo đảo, ngồi xuống mặt đất, lòng bàn chân dẫm vào thủy tinh vụn, ẩn ẩn đau đớn.
Cô bấlực đi rửa miệng vếthương rướm máu, hai tay vô lực ôm lấy hai chân, cuộn người ngồi trên sô pha cuối đầu, không khống chế nổi chính mình bậkhóc.
Cô rấmuốn nói cho Lăng Mặc Hàn biết, vào sinh nhậnăm mười tám tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô đã yêu thích anh.
Cô rấmuốn nói cho Lăng Mặc Hàn biết, vào năm hai mươi mốtuổi, cô biết mình sẽ được gả cho anh, cô đã mừng rỡ đến mức mấngủ mấy đêm liền.
Thế nhưng kết hôn ba năm, hắn tra tấn khiến trái tim cô thương tích đầy mình. Cô muốn đến gần anh, muốn ôm anh, thế nhưng anh luôn đẩy cô ra, ngay cả nói chuyện cũng không hề muốn.
Nhưng làm sao đây, cô yêu Lăng Mặc Hàn. Cho dù mà một cuộc hôn nhân lạnh lẽo như vậy, cô cũng không muốn rời xa Lăng Mặc Hàn.
Cô nghĩ đi nghĩ lại, cô phải dùng mọi cách níu giữ cuộc hôn nhân này, cô phải có một đứa bé của Lăng Mặc Hàn.
Cho dù là hạ dược… cũng phải đạđược.
Ngồi một lúc, Tần San đưa tay lau nước mắt, nhìn đồng hồ, tính toán thời gian xem ra đã đủ rồi. Cô cầm chìa khóa phòng trước đó là gọi thợ đến đánh một chiếc, mở cửa phòng đi vào.
Vừa vào đã nghe thấy tiếng thở nặng nề của Lăng Mặc Hàn, trái tim Tần San run rẩy nhảy loạn, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, nhưng cô biếlúc này bản thân không thể lùi bước.
Cô chỉ có một cơ hội lần này, chỉ có lần này cô mới có cơ hội giữ Lăng Mặc Hàn lại, coi như… sau này thật sự không giữ được, cô cũng có thể lưu lại một tia hồi ức.