
Kiếm Tiên Ở Đây
AUX 119/119
332 Theo dõi 0
Oán Hồn Trong Biệt Thự Hoa Hồng
AUX Full
623 Theo dõi 0
Linh Hồn Bạc – Gintama
24 265/265
922 Theo dõi 0
Người Vợ Thân Quen – Yesterday Wife
54 14/14
1389 Theo dõi 0Gặp Nhau Lúc Thời Gian Yên Lặng: Chương 1
Edit: Muối
Thể loại: đam mỹ, võng phối, hơi ác nhỏ nhen về sau ôn nhu công x tự bế thụ, ấm áp nhẹ nhàng, HE.
Truyện chứng mình với mọi người về sức mạnh của tình yêu và uy lực của tình thân.
Đây là một võng phối thế thân văn.
Và còn là một âm mưu hết mực ôn nhu.
Thuật ngữ dùng trong võng phối
.Võng phối: một trong các thể loại của đam mỹ, bối cảnh liên quan tới giới kịch truyền thanh trên mạng
.YY: là phần mềm chat voice của TQ, vẫn có khung gõ thoại…
QQ: phầm mềm chat, tương tự Yahoo!
CV: người ***g tiếng.
Chủ dịch công/thụ: là người ***g tiếng cho vai công/thụ chính trong kịch.
Áo rồng: là người ***g tiếng cho các vai quần chúng.
Topic (Lâu): bài post trên diễn đàn, số lâu tương ứng với bình luận số bao nhiêu ở trong topic đấy, người post bài được gọi là chủ topic, chủ lâu.
Pia kịch: chỉ ra các lỗi sai trong quá trình làm kịch..
Staff: đóng vai trò hỗ trợ, bao gồm Kế hoạch, Hậu Kỳ, Trang trí, tuyên truyền, Biên kịch, …
Thường thì Kế Hoạch sẽ là người lên dự án + đi tìm staff và CV nhận kịch. CV – người ***g tiếng sẽ nhận các vai.
Biên kịch: nhận truyện (hoặc tự viết) và biên tập lại thành kịch bản kịch.
Trang trí: design, vẽ.. các banner, hình minh họa cho truyện.
Tuyên truyền: đi PR cho kịch
Hậu kỳ: thêm nhạc, các âm điệu, ghép nối các âm tần của CV thành kịch hoàn chỉnh (Đại khái là đóng vai trò vô cùng lớn lao quan trọng..)
OP: bài hát mở đầu.
ED: bài hát kết thúc.
JQ: tương tự như hint, gian tình
Người mẹ dè dặt dùng ánh mắt thăm dò An Ninh, căn phòng tĩnh lặng thật lâu, An Ninh cúi đầu, hơi lắc một chút. Mẹ cậu hít sâu một hơi, nhưng vẫn cố duy trì trầm mặc. Dường như sợ con trai vì tiếng thở dài của mình mà không vui, bà lặng lẽ rời khỏi căn phòng, sửa sang lại chiếc áo khoác màu đen, bất đắc dĩ nhìn qua chồng mình. Người chồng an ủi xoa xoa bờ vai vợ.
An Ninh không đến dự tang lễ em họ. Mẹ đi rồi, cậu yên lặng ngồi bên cửa sổ tiếp tục đọc sách.
Lễ tang An Liễu, mẹ An Ninh nghẹn ngào an ủi chị dâu, nức nở mãi chẳng nên câu hoàn chỉnh. Chồng bà đứng bên cạnh nhìn vợ cùng chị gái ôm nhau khóc không thành tiếng, lại không biết phải nên làm gì.
Cha An Liễu thoạt nhìn già đi rất nhiều, người đàn ông sắt đá ngang dọc thương trường bao năm, hôm nay lại yếu ớt như một khối chất dẻo dễ vỡ, trong tay ông cầm một cuốn sổ tay đỏ thẫm, ánh nhìn hướng về di ảnh của con trai. Trong bức ảnh đen trắng là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, dáng cười khiêm tốn ôn nhu, thoạt trông vô cùng thanh tú. Đứa nhỏ nhu thuận thế kia lại đương tuổi thanh xuân mà “chết bệnh”, không khỏi khiến người ta cảm thấy tiếc hận.
Cha An Liễu chậm chạp đứng lên, đi tới trước mặt em trai. Người em vỗ vai anh mình, chẳng biết cất lời thế nào. Ông vốn vụng về an ủi người khác, điều duy nhất có thể làm là ở bên cạnh cổ vũ mọi người.
Tang lễ diễn ra thật lâu, An Ninh đọc xong cuốn sách trong tay, đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ. Những cây leo quấn quanh hàng rào, vươn mình tới tận bệ cửa. Trời đã chuyển màu, ánh dương xuyên qua lá cây xanh thẫm chiếu đến bên người An Ninh.
Bên ngoài truyền đến tiếng mở đóng cửa, chẳng bao lâu, cửa phòng An Ninh bị gõ nhẹ nhàng.
“Ninh Ninh”, cửa phòng bị mở ra. Cha cậu mang theo một chiếc vali nhỏ tiến vào. Đến bên cạnh con trai, ông đặt chiếc vali trong tay xuống. An Ninh nhìn cha mình, đáy mắt lộ ra chút nghi hoặc.
Ông xoa xoa mái tóc hơi rối của con, nhẹ nhàng nói: “Đây là… Tiểu Liễu lúc còn sống nhờ bác trai đưa cho con.”
[ Cho mình? ] An Ninh càng trở nên nghi hoặc.
Cha như nhìn thấy nghi ngờ của cậu, chỉ nhẹ nhàng thở dài, “Con mở ra nhìn sẽ biết, Tiểu Liễu hình như để lại tâm nguyện.. Cha… mong con có thể giúp em ấy hoàn thành, được chứ?”
Ánh mắt An Ninh có hơi kinh ngạc một chút, sau đó khẽ gật đầu.
Cha cậu ôn hòa cười, nói thêm mấy câu rồi rời khỏi phòng. Đóng cửa lại, ông quay đầu nhìn người vợ đang lo lắng của mình khẽ cười.
Cha đã thật lâu rồi không nói “Mong con” như vậy. Đáy lòng An Ninh run run, vô thức quay sang nhìn chiếc vali kia. Chiếc vali da tinh xảo này rốt cuộc chứa cái gì, nội tâm An Ninh bình tĩnh đã lâu, không khỏi sinh ra một chút mong chờ, cậu vươn tay, chậm rãi mở chiếc vali ra.