Cõi Chết

Cõi Chết: Chương 1

Đêm đêm tôi đều nghe thấy tiếng khóc của trẻ thơ. Cứ mỗi khi khép mắt lại là tôi nghe thấy tiếng khóc ấy, tiếng khóc mang theo hơi lạnh và bi thương, cùng với muôn vàn ai oán. Nó như được đưa đến từ địa ngục lạnh lẽo, âm u.

Tôi là Kiên, chỉ vì phút nhất thời say mê nhan sắc của một cô gái trẻ, mà tôi đã gián tiếp hại chết người vợ nhiều năm tay ấp chăn gối của mình. Sau khi được cao nhân giúp đỡ, vợ của tôi lại trở về bên cạnh tôi…nhưng một lần rồi lại một lần, tôi luôn làm hại đến vợ của mình. Cái giá mà tôi phải trả cho sự ngu muội của mình là tôi vĩnh viễn mất đi người vợ hiền và đứa con khi chưa chào đời.

Truyện này do Hoa Liễm Ngọc cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz



Những năm tháng sau chiến tranh !

Thôn Hạ vốn yên bình...sau chiến tranh, cuộc sống của dân làng khá khó khăn về mặkinh tế nhưng tình làng nghĩa xóm luôn khắng khínhau, những con người thậthà luôn dành cho nhau những yêu thương và quan tâm đùm bọc lẫn nhau.

…………

Kể đến Thôn Hạ, là kể về một gia đình rất khá giả, họ đã khá giả từ đời cha ông. Đó là gia đình của Kiên.

(Kiên, tên đầy đủ là Nguyễn Trung Kiên, mộthanh niên có thân hình cân đối, mặt mũi rất khôi ngô...khi chưa kết hôn, anh là mơ ước của hàng chục thiếu nữ trong thôn, khổ nỗi không ai vừa mắt anh, Kiên sống cùng mẹ già. Đến khi anh được người ta mai mối cho Liên, cô gái mà anh vừa gặp đã tương tư.

Liên là mộcô gái rấxinh đẹp, quanh năm buôn bán giữa chợ, cô lấy Kiên khi tuổi vừa tròn 17, cái tuổi vẫn còn ngây thơ "ăn chưa no, co chưa ấm". Ấy mà cô phải vướng vào cảnh "cơm áo gạo tiền".

Liên sống cùng Kiên gần 10 năm nhưng vẫn chưa có được mụn con nào. Mẹ Kiên cũng vô cùng bất mãn với Liên...có nhiều lúc bà rấmuốn cưới vợ lẻ để sinh con cho Kiên nhưng thấy Liên vất vả chăm bẵm cho gia đình, hếviệc buôn bán ở chợ lại đến việc đồng án. Cô lại rấhiếu thảo với bà nên dần dần bà quên đi chuyện bế cháu).

………

Buổi sáng như thường lệ...

Thưa mẹ, con ra chợ ạ !

Bà cụ đang ngồi nhai trầu...nghe con dâu chào thì khẽ Ừ !

Mình ơi ! Trời hừng sáng rồi em phải tranh thủ ra chợ bán. Mấy hôm nay, trời mưa to quá, mình có ra thăm đồng thì nhớ xả nước ra kênh, không khéo lúa lại ngập úng cả thì khổ !

"Ừm ! Anh biếrồi, mình khéo lo".

Vậy em đi mình nhá !

"Ừ ! Mình chạy xe cẩn thận đấy...trời mưa to nên đường xá rấtrơn".

Dạ, cảm ơn mình...

Thế là Liên đạp xe đạp ra khỏi sân nhà và đạp mộmạch đến chợ xã. Chợ xã cũng cách nhà không xa mấy, chỉ khoảng hơn 3 km.

Đường từ nhà đến chợ hôm nay sao vắng vẻ đến lạ thường, chỉ nghe được tiếng lộc cộc được phát ra từ chiếc xe đạp. Liên vừa đạp xe vừa suy nghĩ vu vơ, một lúc sau thì cô đã đến chợ xã, gửi xe xong cô bê thúng bánh ívào sạp của mình và lui cui bày hàng ra bán.

"Cô Liên hôm nay ra muộn thế ?"

Dạ, em ngủ quên chị ạ !

"Tôi còn tưởng rằng hôm nay cô nghỉ bán ấy chứ !"

Dạ không ạ ! Nghỉ bán thì lấy đâu ra tiền để chi tiêu.

"Cô nói thế ! Ai lại không biếnhà cô khá giả nhấThôn Hạ".

Liên chỉ mỉm cười rồi lắc đầu...

Chợ búa vẫn đang đông đúc, tấp nập người qua kẻ lại.

"Này cô Liên"

Sao ạ ?

"Cô có nhìn thấy cái con bé mặc áo màu xanh nước biển kia không ?"

Bé nào ạ ?

"Thì cái con bé mặc áo màu xanh nước biển, tếhai bím tóc đang đứng phía bên kia, nó đang nhìn chằm chằm vào những người khách đang ngồi ăn bún riêu đấy !"

Liên đảo mắt nhìn quanh "à, em thấy rồi...mộcô bé vô cùng xinh đẹp !"

"Haiz, cô xem đấy...mặmày thì xinh xắn, ăn mặc thì sạch sẽ sang trọng. Thế mà cứ đứng nhìn người ta ăn, giống như ma đói vậy".

Chắc là đang đói quá ấy chị !

"Đói thì vào hàng mà ăn, cứ đứng nhìn...thấy phábực à".

Có lẽ là không tiền ăn đó chị.

"Nhìn nó có giống con nhà nghèo đâu".

Liên nhìn cô bé một lần nữa, lòng thầm nghĩ "con cái nhà ai lại xinh đẹp đến vậy, lại phải lang thang đầu đường xó chợ...thậtội".

Người phụ nữ ghé vào sạp Liên, gọi ra vài chiếc bánh ít...rồi vẫy tay với cô bé "này cô bé !"

Cô bé lủi thủi bước đến trước mặt người phụ nữ "cô gọi cháu".

Ngồi đi...

Thế là cô bé kéo ghế ra rồi ngồi xuống...

Người phụ nữ đẩy đĩa bánh íđến trước mặcô bé và dịu dàng lên tiếng "cháu ăn đi !"

Vâng, cháu cảm ơn cô nhiều lắm ạ !

Cô bé cắm cúi ăn như chưa từng được ăn.

Trong khoảnh khắc gần nhất, Liên càng ngạc nhiên hơn khi được tận mắchiêm ngưỡng vẻ đẹp như thiên thần của cô bé. Liên nhìn rất lâu rồi khẽ lên tiếng hỏi "Tên của em là gì ?"

"Dạ...dạ em tên là Hà, em 17 tuổi, nhà em ở tận Thôn Đông huyện Kính Nam".

Mọi người nghe thế liền ngạc nhiên "tận Thôn Đông huyện Kính Nam sao ?"

Người phụ nữ bán hàng bên cạnh Liên chợnhau mày "này, cô nói dối đấy à ? Thôn Đông cách đây gần trăm km, cô đến đây bằng cách nào ?"

Hà cúi mặ"em đến đây thăm họ hàng cùng với gia đình, nhưng em mãi chơi nên bị lạc người nhà. Nhà em có xe hơi riêng...có bác tài đưa đón". Nói xong, Hà sợ mọi người không tin, cô đệm lại "em nói thậđấy, không gạmọi người đâu".

Đương nhiên, mọi người tin. Vì nhìn Hà là đoán được cô không phải con nhà nghèo. Có đứa con gái nhà nghèo nào mà da dẻ noãn nà, đôi bàn tay mềm mại như không xương, một vếchai nhỏ cũng chẳng có.

Liên khẽ hỏi "thế giờ em định làm thế nào ?"

Hà u buồn đáp "em cũng không biếnữa ạ, em vừa bị bọn cướp nó cướp hết tiền bạc và vòng vàng trên người, giờ này ngoài bộ quần áo đang mặc trên người...thì em chẳng còn gì nữa !"

"Rõ khổ !"

-Chương 1+

Lượt xem: 416

Thể loại: Linh Dị, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 68/??

Kana Momonogi Đình Soạn Yua Mikami link tối cổ Cô Úc iptv m3u8 Kim Thanh Miu Shiromine phim79 Tuấn Anh Min Do-yoon Momo Sakura Hồng Nhung nghe gì Suzu Honjo Yu Shinoda truyenngontinh Ai Sayama Yui Hatano Đang cập nhật Tú Quỳnh Đình Soạn Nguyễn Hoa Quàng A Tũn giải trí radiotruyen vlxx xem gì Đình Huy Đình Duy Minami Aizawa giải trí tổng hợp Nguyễn Thành Bảo Linh Thanh Mai Thu Huệ Hà Thu vl79 Viết Linh vtvgo tv Anh Sa Karen Yuzuriha Nguyễn Huy Mayuki Ito Tâm An truyen79.xyz phim79.com