Chấp Niệm

Chấp Niệm: Chương 1

Thể loại: Hiện đại, ngược thân ngược tâm, trung khuyển công x ẩn nhẫn thụ, HE
Nhân vật chính: Đông x Cẩm
Editor: Tiểu Ma Bạc Hà
Số chương: 105 chương

Mỗi lần gặp nhau em đều nóng nảy lại xù lông lên làm anh vô cùng thích thú.

Tuy nhiên sau khi lớn lên, anh gặp lại cậu phát hiện cậu cái gì cũng không quan tâm.

Tính tình nóng nảy không còn, ngay cả cơ thể của bản thân cậu cũng không để ý đến.

Anh phẫn nộ, đau khổ… Bên trong người con trai này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bất kể như thế nào anh cũng muốn đem cậu nhốt lại bên cạnh,

Nhưng anh lại biết được, thì ra tính mạng của người con trai kia kéo dài không lâu.

Vì thế anh chỉ còn cách lần lượt dùng tổn thương để đổi lấy ý chí sống mỏng manh của cậu.


-Editor: Tiểu Ma Bạc Hà-

Người ngồi trên ghế da chăm chú lậtài liệu xem, sau một lúc lâu lại thở nhẹ ra một hơi: “Tôi thậsự không hiểu hợp đồng này có gì không tốt, nếu là tôi thì tôi đã kí sớm tránh cho đêm dài lắm mộng.” Nói xong nâng mắt nhìn người ngồi bên cạnh: “Tự Phương, anh thấy thế nào?”

Người bị gọi tên ngẩng đầu lên, cặp mắđen quéqua mộchút, lạnh nhạnói: “Chủ tịch, không phải cậu biếrấrõ sao? Chuyện tốanh ta muốn không nằm trong hợp đồng này.”

Xoay chiếc ghế lại, nhìn bầu trời xanh bên ngoài cửa sổ, giọng nói của Đông mang theo tự giễu và mỏi mệkhó có thể phân biệt: “Tôi nên trách anh nhẫn tâm hay khen anh trung thực đây?”

Tự Phương nhìn xuống dưới, im miệng không nói.

Thậra câu nói của Đông cũng không phải là câu hỏi, cũng không hi vọng vào câu trả lời của hắn, ngưng lại mộchút, Đông lại nói tiếp: “Tôi biếngười anh muốn bảo vệ, muốn trung thành không phải tôi, nhưng anh đừng quên, hiện nay người đang nắm giữ… Vị trí này là tôi.”

“Cậu dám thừa nhận cậu lấy được vị trí này mộcách chính đáng sao?” Giọng điệu Tự Phương khinh thường: “Trong lòng mọi người đều biếrõ, tôi tuyệđối sẽ không thừa nhận cậu.”

“Đáng tiếc địa vị của tôi cũng không cần sự thừa nhận của anh.” Xoay người lại, Đông nhún vai, vẻ mặkhông quan tâm khiêu khích: “Tự Phương, anh cũng ngây thơ quá đấy chứ! Chẳng lẽ sự thậngày hôm nay còn cần công bằng hay chính nghĩa gì nữa sao? Kính Ngôn muốn lấy lại vị trí này sao? Được, chỉ cần em ấy lậđổ tôi! Nhưng mà chỉ dựa vào em ấy…” Đông khinh miệhừ hai tiếng để kếthúc.

“Cậu xem thường Kính Ngôn như thế, có ngày cậu sẽ phải hối hận!” Ánh mắcủa Tự Phương dâng lên nésắc nhọn.

“Chắc sẽ có mộngày như thế.” Đối với lời cảnh cáo của Tự Phương, Đông hoàn toàn không để trong lòng, không quan tâm cười nói: “Nhưng mà trước khi đến lúc đó, Tự Phương, đừng quên rằng anh phải hoàn thành chức vụ trợ lý và vệ sĩ cho tôi.”

Khuôn mặgóc cạnh của Tự Phương khẽ thay đổi, quay lưng đi, không muốn đối đầu với Đông.

Đông khẽ cười một tiếng, giao nhiệm vụ: “Giúp tôi hẹn hội trưởng Cẩm, mặkhác đặsẵn mộphòng khách sạn.”

Tự Phương nghe xong quay đầu nhìn Đông, vẻ mặkhá bấngờ: “Cậu… Lại còn mặdày không biếxấu hổ như vậy sao?”

Đông nhấc chân, trên mặmang vẻ chế nhạo nhàn nhạt: “Tôi cũng không mang họ Bạch Xuyên, những thứ giống như thể diện so với dối trá có khác là bao nhiêu? Tôi chỉ biết…” Ngón tay gõ nhẹ xuống mặbàn, chậm rãi nói: “Để đạđược mục đích thì không từ thủ đoạn.”

“Cho dù bán đứng chính bản thân mình cũng không sao?” Tự Phương lộ vẻ mặtính toán, kích động hỏi.

Đông không trả lời, hứng thú cười nói: “Cuối cùng cũng nhìn thấy vẻ mặkhác của Tự Phương.”

Lúc này Tự Phương mới nhận ra bản thân mình lộ ra cảm xúc trước mặngười khác, hừ một tiếng: “Chỉ là tôi không muốn cậu bôi nhọ danh tiếng nhà Bạch Xuyên.”

“Tôi cũng nghĩ vậy.” Đông nhẹ nhàng gật đầu, không chúđể ý nói: “Nhưng mà danh tiếng nhà Bạch Xuyên có liên quan gì với tôi đâu? Hơn nữa biện pháp kia vừa rồi chính anh chỉ cho tôi mà!”

“Cậu…” Vừa rồi Tự Phương nghĩ muốn tổn thương Đông nhưng cũng không thậlòng muốn Đông dùng cách coi thường bản thân này, nhưng mà bình thường hắn đối xử với Đông cũng không mấy thân thiện, lúc này cũng không biếnên nói cái gì.

Không đợi hắn trả lời, Đông đã ra lệnh: “Đi ra ngoài đi! Sau khi xử lí xong thì báo cho tôi.”

—Dải phân cách tác giả ghi xxxxx—

“Không ngờ chủ tịch Đông Sơn đã có kế hoạch thay đổi hợp đồng này…” Cẩm lười biếng nhận lấy hợp đồng Đông đưa tới, vừa mở hợp đồng ra anh liền im lặng, nâng khóe mắlên nhìn Đông, bên môi gợi lên độ cong khó có thể nhận ra.

“Thay đổi không nhiều lắm, chẳng qua là tin tưởng hội trưởng Cẩm, hi vọng có thể thay đổi vài chỗ.” Sau khi ngồi xuống sô pha, trong lòng Đông đã có dự tính trước nhìn Cẩm.

“Ồ?” Chuyển âm mộchút, Cẩm chỉ chăm chú nhìn Đông, không nói tiếp.

“Nếu Cẩm hội trưởng không bận, tôi rấvui vẻ ‘lén lút’ cùng anh thảo luận việc thay đổi vài thứ.” Đông nẹ nhàng nhấn mạnh hai chữ “lén lút”, nghe qua cũng không có gì đặc biệnhưng lại có thể đem vấn đề quan trọng nói ra.

Cẩm rúra thẻ phòng khách sạn kẹp bên trong hợp đồng bỏ vào túi, cười nói: “Vậy thì quá tốt, tin rằng qua lời giải thích của chủ tịch Đông Sơn, hợp đồng này có thể thông qua rất nhanh.”

—Dải phân cách tác giả lại ghi xxxxx—

“Ưm… Sâu mộchút… Sâu hơn mộchút… A…” Âm thanh khàn khàn tràn ngập sắc dục vang lên trong lúc thân thể va chạm có vẻ đặc biệsắc tình và hoa mỹ. Cẩm chỉ biếthường ngày dáng người cân xứng hoàn mỹ này bị che đậy bằng bộ tây trang nhưng lại không ngờ lại có thể hoàn mỹ đến mức độ này, da thịtinh tế trắng nõn lại bóng loáng, dưới ngọn đèn lộ ra nétrơn bóng căng mọng, thắlưng đang bị tay anh gắgao nắm lấy cũng nhỏ nhắn, mềm mại đến không ngờ. Xương quai xanh tinh tế, lồng ngực phập phồng, hai chân thon dài… Còn có nơi ấm áp bao lấy dục vọng của anh…

Người con trai tốđẹp như vậy lại ở dưới thân anh cuồng loạn rên rỉ… Mộloại ham muốn chinh phục khắc sâu trong máu cuồn cuộn nổi lên trong nháy mắt, Cẩm không thể không tăng nhanh tốc độ lại dẫn ra một loạnhững âm thanh dễ nghe.

Tuy rằng con mồi đưa tới cửa Cẩm chưa bao giờ nể mặnhưng đối với người con trai nằm dưới thân, có thể nói anh có chútra tấn ác ý.

Đúng vậy, anh cố ý làm khó dễ cậu là vì muốn chỉnh người, đúng là anh muốn nhìn thử bộ dạng khép nép cầu xin anh của quý công tử luôn bình thản, tao nhã và cao quý này.

Nhưng anh không nghĩ đến, Đông lại chủ động đề nghị giao dịch này, lại còn thẳng thắn như vậy! Nói cách khác, chuyện dùng thân thể để giao dịch đối với cậu mà nói là cực kì bình thường hơn nữa với biểu hiện của cậu cùng với phản ứng với tình huống này cũng không có gì xa lạ… Nói vậy loại giao dịch này đối với cậu cũng không xa lạ.

Nghĩ thông suốđiểm mấu chốnày, không biếtại sao Cẩm lại tức giận, nghĩ thầm muốn hung hăng làm nhục cậu một lúc… Mạnh mẽ va chạm một lúc lại cảm thấy hành vi của mình đã mấđi sự khống chế, thậkhông hiểu vì sao.

Tuyệđối… Tuyệđối vì người trong quá khứ hoàn toàn thay đổi làm cho bực bội trong lòng anh không có chỗ phátiết… Anh nghĩ như thế liền không để ý nữa tiếp tục buông thả bản thân.

Cẩm không bao giờ để bản thân bị uấức, tấnhiên sẽ không để cho Đông dễ chịu, vất vả phátiếxong, Đông chỉ còn giữ lại mộchúý thức.

Cẩm không hề cảm thấy áy náy, cũng không có mộchúcảm tình thương tiếc, dù sao một hợp đồng như thế có thể đổi được bao nhiêu lợi ích hai bên đều biếrấrõ, nghiêm túc mà nói thì giá trị một đêm của người con trai trước mặt đắhơn không biếbao nhiêu lần so với những kỹ nam đắtiền trong nước. Hiển nhiên cũng không cần lễ độ nên có!

Tắm xong đi ra, người con trai trên giường vẫn duy trì tư thế cũ, lúc này Cẩm mới tỉnh táo lại nghĩ mình hình như làm hơi quá.

Đẩy đẩy người đang nằm mê man, Cẩm nói: “Không đi tắm sao?”

“Không phải anh có đeo mũ sao?” Người con trai nằm úp sấp xuống một nửa, kiệsức lên tiếng trả lời: “Tôi nghỉ ngơi một lát.”

“Tôi có đeo mũ, nhưng mà cậu…” Liếc đến giữa hai chân của Đông, nhìn nhìn lại đệm giường, Cẩm không khỏi ngây ra một lúc, nói: “Cậu không hề bắn ra một lần nào sao?”

“Hội trưởng Cẩm thoải mái là được rồi.” Thanh âm nhẹ nhàng giống như là hừ từ mũi ra, thậsự mệt mỏi.

Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi… Vẻ mặt động tình, thoải mái rên rỉ chỉ là diễn trò thôi sao? Người nhập tâm chỉ có mộmình anh? Cảm giác bị lừa gạtự nhiên nảy sinh, những lời nói của Đông càng thêm chói tai gấp trăm lần.

Cẩm không nhịn được hỏi: “Cậu có ý gì?”

Có lẽ giọng điệu của Cẩm quá mức nghiêm túc, cuối cùng Đông cũng mở mắt, mệt mỏi không chịu nổi nói: “Đây không phải là mục đích hôm nay sao? Hội trưởng Cẩm tận hứng còn tôi lấy được chữ kí trên hợp đồng.”

Mộcỗ tức giận không biếtừ đâu xông lên, Cẩm bậthốlên: “Cậu đều dùng cách này để lấy được hợp đồng sao?”

Tim Đông đập mạnh và loạn nhịp, lập tức nở nụ cười ha ha: “Trên thương trường, người hiểu rõ tình hình giống như hội trưởng Cẩm không ít, tôi chỉ là mộngười biếđiều phối hợp với họ mà thôi.”
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 746

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 107/107

Nguyễn Huy nghe gì iptv m3u8 giải trí phim79 Đình Soạn Đình Soạn radiotruyen Quàng A Tũn Cô Úc Tuấn Anh Min Do-yoon truyenngontinh Viết Linh Karen Yuzuriha vtvgo tv Minami Aizawa Đình Duy Bảo Linh Momo Sakura Nguyễn Thành link tối cổ Anh Sa giải trí tổng hợp Tú Quỳnh Kana Momonogi Ai Sayama Đình Huy vl79 Thanh Mai Nguyễn Hoa xem gì Yua Mikami Yu Shinoda Kim Thanh Đang cập nhật Tâm An Suzu Honjo Trần Vân Mayuki Ito Hồng Nhung vlxx Thu Huệ Yui Hatano Hà Thu audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com