TXT 16/16
1136 Theo dõi 0
26 8/8
1373 Theo dõi 0
AUX 10/10
1069 Theo dõi 0
TXT 102/??
455 Theo dõi 0
TXT 7/7
146 Theo dõi 0
TXT 46/??
478 Theo dõi 0
TXT 89/89
1094 Theo dõi 0
TXT 61/61
617 Theo dõi 0
TXT 75/75
1065 Theo dõi 0
TXT 52/52
533 Theo dõi 0
Quàng A Tũn Momo Sakura Hà Thu radiotruyen Tâm An Hồng Nhung Đang cập nhật Đình Soạn Nguyễn Thành vl79 Min Do-yoon Viết Linh xem gì Minami Aizawa Suzu Honjo Đình Duy Tú Quỳnh truyenngontinh Miu Shiromine Karen Yuzuriha vtvgo tv Mayuki Ito Kim Thanh Yui Hatano Đình Huy giải trí Đình Soạn Tuấn Anh iptv m3u8 Yua Mikami Anh Sa Thanh Mai Thu Huệ giải trí tổng hợp Nguyễn Huy Nguyễn Hoa vlxx phim79 Bảo Linh Cô Úc Yu Shinoda Kana Momonogi link tối cổ nghe gì Ai Sayama truyen79.xyz
phim79.com

Huyết Hải Thâm Thù
TXT 16/16
1136 Theo dõi 0
Chúc Ngon Miệng – Bon Appetit
26 8/8
1373 Theo dõi 0
Cứ Bình Tĩnh
AUX 10/10
1069 Theo dõi 0
Guitar Và Chiếc Nhẫn
TXT 102/??
455 Theo dõi 0Bình An Trọng Sinh: Chương 1
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh
Edit: Quảng Hằng, Tuyết Tình, Khánh Linh,..
Phát hiện ra chồng mình đang ngoại tình, cô liền cương quyết ly hôn nhưng không ngờ lại bị hãm hại…
Sau khi sống lại, cô liền thề với bản thân rằng, nhất định phải đem những kẻ đã phản bội, bán đứng, lợi dụng cô dẫm nát dưới chân!
Cô không muốn làm một đóa hoa yếu đuối nữa mà kiếp này cô sẽ trở thành một “nữ vương” tỏa sáng.
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180181182183184185186187188189190191192193194195196197198199200201202203204205206207208209210211212213214215216217218219220221222223224225226227228229230231232233234235236237238239240241242243244245246247248249250251252253254255256257258259260261262263264265266267268269270271272273274275276277278279280281282283284285286287288289290291292293294295296297
Phương Bình An ngồi trên ghế sô pha, im lặng nhìn người đàn ông ngồi ở
bên sô pha đối diện xem tin tức, hồi tưởng lại hơn hai ngàn ngày sống
chung với hắn.
Rốcuộc cô phát hiện hắn phản bội từ lúc nào? Không nhớ rõ, khi cô phát hiện, thì bọn họ đã trở nên rấxa lạ, lúc vừa kết hôn, hắn mỗi ngày đều bám dính lấy cô, hiện tại thì cũng đã mộtháng cũng không chung giường, hắn cũng không đề cập đến chuyện này.
Cô không muốn tiếp tục lừa mình dối người, nếu hắn không có dũng khí đưa ra yêu cầu ly hôn với cô, vậy thì chính cô sẽ tự lên tiếng.
”Thiên Thần.” Phương Bình An nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng.
”Hửm?” Hắn cũng không thèm quay đầu, vẫn trả lời cho có lệ giống như thường ngày.
“Em có việc muốn nói với anh.”
Bình An lại nói.
”Anh đang xem tin tức.” Lê Thiên Thần không kiên nhẫn quay đầu nhìn cô.
Bình An nuốchua xóxuống, “Vậy lúc nào anh mới rảnh để nói chuyện với em? Chúng ta đã mộtháng không nói chuyện với nhau rồi.”
”Anh bận chuyện công ty.” Lê Thiên Thần nhíu mày nói.
Bình An hísâu một hơi, cố gắng đè nén cơn chán ghékhi hắn lại thêm một lần nữa lấy công ty ra làm cớ, “Có phải anh thấy em ngốc lắm không? Có phải cảm thấy em quá mức ngu ngốc nên sẽ không biếgì hếà? Lê Thiên Thần, anh còn muốn giấu giếm em tới khi nào? Có phải mọi người trên toàn thế giới đều biếanh nuôi tình nhân bên ngoài, nhưng anh cũng vẫn muốn giấu em?”
”Bình An!” Vẻ mặLê Thiên Thần biến đổi, cầm lấy điều khiển tắtivi, ngồi xuống ở bên cạnh Bình An, đem cô ôm vào trong ngực thấp giọng ôn nhu khuyên bảo, “Làm sao vậy? Có phải lại nghe lời đồn bậy bạ gì nữa rồi không?”
Cô chán ghébộ dáng ôn nhu đa tình này của hắn, chán ghéhắn mỗi lần đều dùng loại ngữ khí đầy vẻ cưng chiều này để dỗ cô, đối xử với cô giống như một đứa bé không hiểu chuyện.
”Chúng ta... Ly hôn đi.” Bình An đẩy hắn ra, cố nén tiếc nuối trong lòng.
”Bình An! Đừng trẻ con thế.” Lê Thiên Thần đè bả vai của cô lại, nói giọng nghiêm khắc.
”Lê Thiên Thần, ở trong lòng anh, em cũng chỉ là một vậnuôi để anh dỗ dành, chứ không phải vợ của anh, đúng không.” Bình An cố nén nước mắt, thẳng tắp nhìn vào mắt hắn, “Không phải em đang cáu kỉnh, mà em nói nghiêm túc, em muốn ly hôn! Ly hôn!”
”Anh sẽ không ly hôn!” Lê Thiên Thần lập tức trả lời.
Bình An đứng lên, cầm lấy túi xách bên cạnh, “Anh đồng ý cũng được, không đồng ý cũng không sau, từ khi anh phản bội em, anh nghĩ em còn có thể sống chung với anh sao? Lê Thiên Thần, anh làm cho em cảm thấy quá ghê tởm, ngày mai, em sẽ tự mình đến gặp ba nói rõ ràng.”
Nói xong, Bình An cũng đã bước nhanh đi ra ngoài, Lê Thiên Thần ở phía sau lo lắng kêu to, chạy vụra thì vừa vặn thang máy vừa khép lại, khi cửa thang máy chậm rãi khép lại, cô rốcục vô lực ngồi phịch dưới đất, đem mặvùi vào lòng bàn tay, thấthanh khóc rống.
Khi cô lái xe đi vào trong quán bar sầm uấtrong thành, mộmình ngồi trong góc uống rượu giải sầu, cô không biếnên mở miệng nói với ba ba chuyện ly hôn với Lê Thiên Thần như thế nào, lúc trước là chính cô nhất quyếphải gả cho anh ta, vào năm cô mười tám tuổi đã đối với người đàn ông này nhấkiến chung tình, mười chín tuổi rốcục được hắn theo đuổi, năm cô hai mươi hai tuổi thì gả cho anh ta, kết hôn đến bây giờ mới ba năm mà anh ta đã phản bội cô.
Nhớ tới đoạn thời gian ngọt ngào chung sống trước kia, Bình An uống hết ly Whisky đến ly Whishky khác cũng không thể hòa tan chua xótrong lòng.
”Bình An, sao lại ở trong này uống rượu giải sầu mộmình vậy?”
Vào lúc Bình An đã say khướt, mộcô gái gợi cảm xinh đẹp ngồi xuống đối diện, cười quyến rũ nhìn cô.
Bình An nheo mắlại nhìn cô gái đối diện, có chúngọng ngịu kêu lên, “Chị Hiểu Mị?”
”Là chị, xem ra em uống nhiều quá rồi.” Đỗ Hiểu Mị gọi một ly rượu cốc tai, nhìn ánh mắkhóc đến sưng đỏ của Bình An nhưng lại không có chút phản ứng nào.
Nhìn thấy bạn gái của ba ba lại là học tỷ kính yêu của mình ở trước mặt, Bình An rốt cuộc không nén nổi nữa, bổ nhào vào trong lòng cô ta khóc lớn lên, “Chị Hiểu Mị, em muốn ly hôn với Thiên Thần...”
Đỗ Hiểu Mị vỗ nhẹ lưng Bình An, đáy mắt hàm chứa ý cười thản nhiên, “Chị biết, Thiên Thần có nói với chị.”
Cô ta vươn tay lấy chén Whisky của Bình An qua, ngón tay mang theo một viên thuốc màu trắng bỏ vào trong rượu, “Lại đây, đừng thương tâm, học tỷ uống mộchén với em, sau khi uống xong, mọi chuyện sẽ được giải quyếmà.”
Bình An dũng cảm tiếp nhận chén rượu, đem rượu bên trong một hơi uống cạn.
Nụ cười diễm lệ bên miệng Đỗ Hiểu Mị vẫn không giảm, nhìn sắc mặBình An càng ngày càng hồng, ánh mắcàng ngày càng sương mù, lòng của cô ta liền cảm thấy mộtrận vui sướng.
Bình An cảm thấy toàn thân mình nóng lên, đầu óc cũng quay cuồng, giống như cả người cũng không còn là của mình, vừa lửng lơ lại hưng phấn một cách lạ thường.
”Nóng quá!” Bình An đem áo khoác nhỏ trên người cởi xuống, chỉ còn lại một chiếc áo ngực đơn bạc, lộ ra đôi cách tay trắng mịn màng.
”Chúng ta đi khiêu vũ đi.” Đỗ Hiểu Mị kéo tay cô, “Nghe nói khiêu vũ có thể cho tâm tình thoải mái hơn hẳn.” Sau đó liền lôi kéo Bình An đi vào sân nhảy.
Bình An huy động hai tay chính mình, giống như càng ngày càng High.
Đỗ Hiểu Mị chậm rãi rời khỏi sân nhảy, ra hiệu với bóng người đứng bên cạnh, người kia vội vã dùng máy chụp ảnh nhắm ngay Bình An đang ở trong sân nhảy.
Bình An không hề phát hiện tiếp tục cùng mấy chàng trai tuấn tú bên cạnh múa may điệu múa nóng bỏng sau đó bị một người trong đó ôm ra khỏi quán bar, nhévào bên trong một chiếc xe thể thao.
”Anh muốn mang tôi đi đâu?” Bình An còn đang dùng sức phe phẩy đầu, cười hì hì hỏi gã đàn ông đang ngồi vào ghế lái.
Gã kia khi vừa lên xe, đã để mặsávào bên tai của Bình An, “Chúng ta đi chơi trò khác kích thích hơn.”
”Cái gì?” Đầu óc Bình An thực không tỉnh táo, nhưng mơ hồ biếgã trước mắnày cô hoàn toàn không quen.
”Thí dụ như….. Rung xe trên đường.” Gã cười quyến rũ bên tai cô vài tiếng, bàn tay to lần dò đến trước ngực của Bình An vuốve trên chiếc bụng bằng phẳng của cô “Không... Muốn...” Bình An đẩy gã đàn ông trên người cô ra, mùi nước hoa xa lạ kia làm cho cô cảm thấy ghê tởm.
”Đừng giả vờ trinh tiếliệnữ, nữ nhân đi vào loại địa phương này chẳng lẽ còn thuần khiếđược sao.” Gã thở những hơi thở nóng bỏng trên cổ Bình An, múra những dấu ấn đỏ tươi, hơi thở càng ngày càng hổn hển.
”Cúngay.” Bình An héto một tiếng, trong đầu có chútỉnh táo lại.
Gã đàn ông tiếp tục ngoảnh mặlàm ngơ, dùng sức đè ép ở trước ngực cô.
Bình An dùng sức giãy dụa thậmạnh.
”Thì ra em thích tôi cưỡng bức sao.” Gã đàn ông cười rồi càng thêm làm càn,
Bàn tay dơ bẩn dò xévào váy cô,
Răng rắc! Răng rắc! Độnhiên, vô số ánh sáng lóe lên.
Những âm thanh này vô cùng quen thuộc, mặcô trắng bệch nhìn bên ngoài xe bị hơn mười phóng viên vây kín.
Cô kêu một tiếng sợ hãi, đẩy gã đàn ông kia ra, không kịp sửa sang lại quần áo trên người, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống xe, trong đầu một mảnh trống rỗng.
”Bình An, bên này!” Trên đường Đỗ Hiểu Mị đang vẫy tay về hướng cô.
Nhưng đám phóng viên bao vây chặchẽ không ngừng nêu ra những câu hỏi: Có phải vì áp lực gia đình cho nên cô mới đi ra ngoài tìm hoan hay không, có phải chàng trai đó là tình nhân của cô hay không...
”Không biết...” Cô không ngừng lắc đầu, sắc mặcàng ngày càng tái nhợt, cô cái gì cũng không biết.
Đỗ Hiểu Mị đã đi tới, thay cô ngăn đám phóng viên này, đem chìa khóa xe nhévào trên tay Bình An, thấp giọng nói vào tai cô, “Đi mau, chị cản bọn họ giúp em.”
Bình An cảm kích nhìn cô ta một cái, tiếp nhận cái chìa khóa xe rồi vội vàng tiến vào trong xe, lập tức nhấn ga vọđi, ai biếvừa lên xe không bao lâu, cô liền bị mộtrận hoảng hốthiếu chút nữa đụng vào cộđèn đường, cô vội vàng nhấn thắng nhưng xe vẫn không ngừng cứ đâm thẳng vào.
Cái trán của cô đau đớn, rất nhanh liền mấđi ý thức, khi tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Mở mắđã nhìn thấy Đỗ Hiểu Mị ngồi ở bên giường.
”Bác sĩ nói não em bị chấn động, phải ở lại bệnh viện quan sávài ngày.” Đỗ Hiểu Mị nhìn cô khẽ mỉm cười nói.
Thì ra mình đang ở bệnh viện... Bình An khởi động thân mình, phòng bệnh trừ Đỗ Hiểu Mị cũng không có người khác.
Đỗ Hiểu Mị đuôi lông mày khóe mắđều là nụ cười xinh đẹp, “Thiên Thần đang cùng ba em, cũng sẽ không đến.”
”Những bức ảnh em đi quán bar bị chụp được ngày hôm qua đã được đăng báo, ba em nhìn thấy nên bệnh tim tái phát, lúc đưa đến bệnh viện cấp cứu, đã không còn kịp nữa rồi... Thiên Thần ở công ty chưởng quản đại cục...”
”Cô nói gì?” Sắc mặBình An vốn tái nhợcàng có vẻ trắng bệch như người chết.
Đỗ Hiểu Mị để sávào bên tai cô, thấp giọng nói
Bình An nghe thấy, hai tay đều nhịn không được run run, ngực kịch liệphập phồng.
”A a...” Không chờ Đỗ Hiểu Mị nói xong, vung tay bóp cổ cô ta.
Đỗ Hiểu Mị thoải mái tránh được.
Bình An ánh mắđỏ bừng, nắm châm đồng trên đầu giường lên, “Tôi muốn giếcô, tôi muốn giếcô!”
Đỗ Hiểu Mị lớn tiếng kêu bác sĩ lại đây, “Bác sĩ, có phải cô ấy bị kích thích hay không, tinh thần thấthường...”
-Chương 1+
Rốcuộc cô phát hiện hắn phản bội từ lúc nào? Không nhớ rõ, khi cô phát hiện, thì bọn họ đã trở nên rấxa lạ, lúc vừa kết hôn, hắn mỗi ngày đều bám dính lấy cô, hiện tại thì cũng đã mộtháng cũng không chung giường, hắn cũng không đề cập đến chuyện này.
Cô không muốn tiếp tục lừa mình dối người, nếu hắn không có dũng khí đưa ra yêu cầu ly hôn với cô, vậy thì chính cô sẽ tự lên tiếng.
”Thiên Thần.” Phương Bình An nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng.
”Hửm?” Hắn cũng không thèm quay đầu, vẫn trả lời cho có lệ giống như thường ngày.
“Em có việc muốn nói với anh.”
Bình An lại nói.
”Anh đang xem tin tức.” Lê Thiên Thần không kiên nhẫn quay đầu nhìn cô.
Bình An nuốchua xóxuống, “Vậy lúc nào anh mới rảnh để nói chuyện với em? Chúng ta đã mộtháng không nói chuyện với nhau rồi.”
”Anh bận chuyện công ty.” Lê Thiên Thần nhíu mày nói.
Bình An hísâu một hơi, cố gắng đè nén cơn chán ghékhi hắn lại thêm một lần nữa lấy công ty ra làm cớ, “Có phải anh thấy em ngốc lắm không? Có phải cảm thấy em quá mức ngu ngốc nên sẽ không biếgì hếà? Lê Thiên Thần, anh còn muốn giấu giếm em tới khi nào? Có phải mọi người trên toàn thế giới đều biếanh nuôi tình nhân bên ngoài, nhưng anh cũng vẫn muốn giấu em?”
”Bình An!” Vẻ mặLê Thiên Thần biến đổi, cầm lấy điều khiển tắtivi, ngồi xuống ở bên cạnh Bình An, đem cô ôm vào trong ngực thấp giọng ôn nhu khuyên bảo, “Làm sao vậy? Có phải lại nghe lời đồn bậy bạ gì nữa rồi không?”
Cô chán ghébộ dáng ôn nhu đa tình này của hắn, chán ghéhắn mỗi lần đều dùng loại ngữ khí đầy vẻ cưng chiều này để dỗ cô, đối xử với cô giống như một đứa bé không hiểu chuyện.
”Chúng ta... Ly hôn đi.” Bình An đẩy hắn ra, cố nén tiếc nuối trong lòng.
”Bình An! Đừng trẻ con thế.” Lê Thiên Thần đè bả vai của cô lại, nói giọng nghiêm khắc.
”Lê Thiên Thần, ở trong lòng anh, em cũng chỉ là một vậnuôi để anh dỗ dành, chứ không phải vợ của anh, đúng không.” Bình An cố nén nước mắt, thẳng tắp nhìn vào mắt hắn, “Không phải em đang cáu kỉnh, mà em nói nghiêm túc, em muốn ly hôn! Ly hôn!”
”Anh sẽ không ly hôn!” Lê Thiên Thần lập tức trả lời.
Bình An đứng lên, cầm lấy túi xách bên cạnh, “Anh đồng ý cũng được, không đồng ý cũng không sau, từ khi anh phản bội em, anh nghĩ em còn có thể sống chung với anh sao? Lê Thiên Thần, anh làm cho em cảm thấy quá ghê tởm, ngày mai, em sẽ tự mình đến gặp ba nói rõ ràng.”
Nói xong, Bình An cũng đã bước nhanh đi ra ngoài, Lê Thiên Thần ở phía sau lo lắng kêu to, chạy vụra thì vừa vặn thang máy vừa khép lại, khi cửa thang máy chậm rãi khép lại, cô rốcục vô lực ngồi phịch dưới đất, đem mặvùi vào lòng bàn tay, thấthanh khóc rống.
Khi cô lái xe đi vào trong quán bar sầm uấtrong thành, mộmình ngồi trong góc uống rượu giải sầu, cô không biếnên mở miệng nói với ba ba chuyện ly hôn với Lê Thiên Thần như thế nào, lúc trước là chính cô nhất quyếphải gả cho anh ta, vào năm cô mười tám tuổi đã đối với người đàn ông này nhấkiến chung tình, mười chín tuổi rốcục được hắn theo đuổi, năm cô hai mươi hai tuổi thì gả cho anh ta, kết hôn đến bây giờ mới ba năm mà anh ta đã phản bội cô.
Nhớ tới đoạn thời gian ngọt ngào chung sống trước kia, Bình An uống hết ly Whisky đến ly Whishky khác cũng không thể hòa tan chua xótrong lòng.
”Bình An, sao lại ở trong này uống rượu giải sầu mộmình vậy?”
Vào lúc Bình An đã say khướt, mộcô gái gợi cảm xinh đẹp ngồi xuống đối diện, cười quyến rũ nhìn cô.
Bình An nheo mắlại nhìn cô gái đối diện, có chúngọng ngịu kêu lên, “Chị Hiểu Mị?”
”Là chị, xem ra em uống nhiều quá rồi.” Đỗ Hiểu Mị gọi một ly rượu cốc tai, nhìn ánh mắkhóc đến sưng đỏ của Bình An nhưng lại không có chút phản ứng nào.
Nhìn thấy bạn gái của ba ba lại là học tỷ kính yêu của mình ở trước mặt, Bình An rốt cuộc không nén nổi nữa, bổ nhào vào trong lòng cô ta khóc lớn lên, “Chị Hiểu Mị, em muốn ly hôn với Thiên Thần...”
Đỗ Hiểu Mị vỗ nhẹ lưng Bình An, đáy mắt hàm chứa ý cười thản nhiên, “Chị biết, Thiên Thần có nói với chị.”
Cô ta vươn tay lấy chén Whisky của Bình An qua, ngón tay mang theo một viên thuốc màu trắng bỏ vào trong rượu, “Lại đây, đừng thương tâm, học tỷ uống mộchén với em, sau khi uống xong, mọi chuyện sẽ được giải quyếmà.”
Bình An dũng cảm tiếp nhận chén rượu, đem rượu bên trong một hơi uống cạn.
Nụ cười diễm lệ bên miệng Đỗ Hiểu Mị vẫn không giảm, nhìn sắc mặBình An càng ngày càng hồng, ánh mắcàng ngày càng sương mù, lòng của cô ta liền cảm thấy mộtrận vui sướng.
Bình An cảm thấy toàn thân mình nóng lên, đầu óc cũng quay cuồng, giống như cả người cũng không còn là của mình, vừa lửng lơ lại hưng phấn một cách lạ thường.
”Nóng quá!” Bình An đem áo khoác nhỏ trên người cởi xuống, chỉ còn lại một chiếc áo ngực đơn bạc, lộ ra đôi cách tay trắng mịn màng.
”Chúng ta đi khiêu vũ đi.” Đỗ Hiểu Mị kéo tay cô, “Nghe nói khiêu vũ có thể cho tâm tình thoải mái hơn hẳn.” Sau đó liền lôi kéo Bình An đi vào sân nhảy.
Bình An huy động hai tay chính mình, giống như càng ngày càng High.
Đỗ Hiểu Mị chậm rãi rời khỏi sân nhảy, ra hiệu với bóng người đứng bên cạnh, người kia vội vã dùng máy chụp ảnh nhắm ngay Bình An đang ở trong sân nhảy.
Bình An không hề phát hiện tiếp tục cùng mấy chàng trai tuấn tú bên cạnh múa may điệu múa nóng bỏng sau đó bị một người trong đó ôm ra khỏi quán bar, nhévào bên trong một chiếc xe thể thao.
”Anh muốn mang tôi đi đâu?” Bình An còn đang dùng sức phe phẩy đầu, cười hì hì hỏi gã đàn ông đang ngồi vào ghế lái.
Gã kia khi vừa lên xe, đã để mặsávào bên tai của Bình An, “Chúng ta đi chơi trò khác kích thích hơn.”
”Cái gì?” Đầu óc Bình An thực không tỉnh táo, nhưng mơ hồ biếgã trước mắnày cô hoàn toàn không quen.
”Thí dụ như….. Rung xe trên đường.” Gã cười quyến rũ bên tai cô vài tiếng, bàn tay to lần dò đến trước ngực của Bình An vuốve trên chiếc bụng bằng phẳng của cô “Không... Muốn...” Bình An đẩy gã đàn ông trên người cô ra, mùi nước hoa xa lạ kia làm cho cô cảm thấy ghê tởm.
”Đừng giả vờ trinh tiếliệnữ, nữ nhân đi vào loại địa phương này chẳng lẽ còn thuần khiếđược sao.” Gã thở những hơi thở nóng bỏng trên cổ Bình An, múra những dấu ấn đỏ tươi, hơi thở càng ngày càng hổn hển.
”Cúngay.” Bình An héto một tiếng, trong đầu có chútỉnh táo lại.
Gã đàn ông tiếp tục ngoảnh mặlàm ngơ, dùng sức đè ép ở trước ngực cô.
Bình An dùng sức giãy dụa thậmạnh.
”Thì ra em thích tôi cưỡng bức sao.” Gã đàn ông cười rồi càng thêm làm càn,
Bàn tay dơ bẩn dò xévào váy cô,
Răng rắc! Răng rắc! Độnhiên, vô số ánh sáng lóe lên.
Những âm thanh này vô cùng quen thuộc, mặcô trắng bệch nhìn bên ngoài xe bị hơn mười phóng viên vây kín.
Cô kêu một tiếng sợ hãi, đẩy gã đàn ông kia ra, không kịp sửa sang lại quần áo trên người, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống xe, trong đầu một mảnh trống rỗng.
”Bình An, bên này!” Trên đường Đỗ Hiểu Mị đang vẫy tay về hướng cô.
Nhưng đám phóng viên bao vây chặchẽ không ngừng nêu ra những câu hỏi: Có phải vì áp lực gia đình cho nên cô mới đi ra ngoài tìm hoan hay không, có phải chàng trai đó là tình nhân của cô hay không...
”Không biết...” Cô không ngừng lắc đầu, sắc mặcàng ngày càng tái nhợt, cô cái gì cũng không biết.
Đỗ Hiểu Mị đã đi tới, thay cô ngăn đám phóng viên này, đem chìa khóa xe nhévào trên tay Bình An, thấp giọng nói vào tai cô, “Đi mau, chị cản bọn họ giúp em.”
Bình An cảm kích nhìn cô ta một cái, tiếp nhận cái chìa khóa xe rồi vội vàng tiến vào trong xe, lập tức nhấn ga vọđi, ai biếvừa lên xe không bao lâu, cô liền bị mộtrận hoảng hốthiếu chút nữa đụng vào cộđèn đường, cô vội vàng nhấn thắng nhưng xe vẫn không ngừng cứ đâm thẳng vào.
Cái trán của cô đau đớn, rất nhanh liền mấđi ý thức, khi tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Mở mắđã nhìn thấy Đỗ Hiểu Mị ngồi ở bên giường.
”Bác sĩ nói não em bị chấn động, phải ở lại bệnh viện quan sávài ngày.” Đỗ Hiểu Mị nhìn cô khẽ mỉm cười nói.
Thì ra mình đang ở bệnh viện... Bình An khởi động thân mình, phòng bệnh trừ Đỗ Hiểu Mị cũng không có người khác.
Đỗ Hiểu Mị đuôi lông mày khóe mắđều là nụ cười xinh đẹp, “Thiên Thần đang cùng ba em, cũng sẽ không đến.”
”Những bức ảnh em đi quán bar bị chụp được ngày hôm qua đã được đăng báo, ba em nhìn thấy nên bệnh tim tái phát, lúc đưa đến bệnh viện cấp cứu, đã không còn kịp nữa rồi... Thiên Thần ở công ty chưởng quản đại cục...”
”Cô nói gì?” Sắc mặBình An vốn tái nhợcàng có vẻ trắng bệch như người chết.
Đỗ Hiểu Mị để sávào bên tai cô, thấp giọng nói
Bình An nghe thấy, hai tay đều nhịn không được run run, ngực kịch liệphập phồng.
”A a...” Không chờ Đỗ Hiểu Mị nói xong, vung tay bóp cổ cô ta.
Đỗ Hiểu Mị thoải mái tránh được.
Bình An ánh mắđỏ bừng, nắm châm đồng trên đầu giường lên, “Tôi muốn giếcô, tôi muốn giếcô!”
Đỗ Hiểu Mị lớn tiếng kêu bác sĩ lại đây, “Bác sĩ, có phải cô ấy bị kích thích hay không, tinh thần thấthường...”