Biết Vậy Sẽ Không Làm Tổng Tài

Biết Vậy Sẽ Không Làm Tổng Tài: Chương 1

Tên truyện: Biết vậy sẽ không làm tổng tài

Tác giả: Kim Kha

Nhân vật chính: Thẩm Kiều, Lâm Dịch Tâm

Nội dung: Gương vỡ lại lành, giới giải trí, điềm văn nhẹ nhàng.

Số chương: 75 chương + phiên ngoại (chưa rõ)

Editor: RinZly

Tình trạng edit: từ từ….



Ở thành điện ảnh Mạc Bắc, nhiệđộ xuống thấp, Lâm Dịch Tâm mặc trên người bộ phục trang mỏng manh, bởi vì lời thoại của bạn diễn chưa đạcho nên vẫn phải treo trên dây cáp bay tới bay lui hơn mười lần.
Cuối cùng đạo diễn cũng hô qua, Lâm Dịch Tâm xoa xoa tay tìm trợ lý của mình, cần uống mộínước ấm.
Trợ lý Tiểu Dĩnh chạy tới mộnơi khá xa, cách phim trường khoảng 200m, đang quay lưng nói chuyện điện thoại.
Lâm Dịch Tâm bước đến gần, Tiểu Dĩnh cũng vừa lúc cúp máy, lúc quay lưng lại thì đang trong trạng thái vô cùng phấn khích.
"Chị chị chị chị..." Cô liên tiếp gọi, tiếng trước cao độ hơn tiếng sau.
"Bình tĩnh." Lâm Dịch Tâm lấy bình giữ ấm đang nằm trong tay cô, mở nắp bình ra, tự rócho mình một ly nước để uống.
Tiểu Dĩnh cởi đi chiếc áo bông to đùng trên người mình, khoálên người Lâm Dịch Tâm, dù đã cậlực đè nén nhưng giọng nói vẫn còn run run: "Chị, xong rồi."
"Xong gì?" Lâm Dịch Tâm hỏi.
"Khương đạo bên kia, qua rồi." Nói xong câu này nhưng vẫn không thể kìm chế được, nắm chặlấy cánh tay Lâm Dịch Tâm, "Chị chị chị, Khương đạo bên kia, qua rồi, qua rồi!!! Chị sẽ quay điện ảnh của Khương đạo! Nữ chính! Nữ chính! ! !"
Lâm Dịch Tâm ngây ngẩn, hơi nóng bên trong chiếc ly còn lượn lờ bốc lên, quần áo bao bọc trên người cũng ấm áp, cái lạnh của Mạn Bắc đột nhiên cách người nàng rấxa.
"Chị sẽ không còn như hiện tại nữa." Tiểu Dĩnh òa khóc lên. "Chị sẽ không còn phải nhận những bộ phim thần tượng ba mớ, chị cũng sẽ không bị người khác mắng mỏ là nữ xứng ác độc vạn niên, chị, chúng ta có thể vả mặt, hung hăng vả vào mặmấy người bọn họ, trời ạ! Rốcuộc em cũng có thể ung dung sống trong cái ngành giải trí này rồi..."
Những câu nói lộn xộn tuy đang quấy nhiễu bên tai Lâm Dịch Tâm, nhưng không thể lọt vào tai nàng.
Trong đầu nàng hiện giờ chỉ quanh quẩn lặp đi lặp lại một câu, đó là nàng có thể quay điện ảnh của Khương đạo.
Chính là đạo diễn thiên tài đứng đầu cả nước, mười năm rèn mộkiếm, mỗi lần xuấtrận là mỗi lần được ghi nhận vào những tác phẩm lịch sử trong nền điện ảnh.
Để giành được cơ hội thử vai lần đó, nàng đã phải mài mò, nghĩ hếcách mới lấy được. Nàng không dám vọng tưởng nhiều, chỉ cầu cố gắng hếmình mà thuận theo ý trời, chỉ cần gặp được Khương đạo, có thể nghe được hai câu dạy bảo của ông cũng đã tốlắm rồi.
Không thể nào ngờ được là, thiên mệnh cứ vậy lại rơi trúng vào nàng.
Lâm Dịch Tâm từng chútừng chúnhớ lại cuộc gặp mặlần đó, rốt cuộc cũng tin chắc vào sự thậnày.
Nàng từ từ nở nụ cười, cầm chặly nước rồi lại róđầy đi.
Lần này uống rất nhanh, hơi nước bốc lên, trên lông mi dài và đậm của nàng ngưng kếvài hạnước nho nhỏ.
"Tự nhắc với mình thì được, nhưng phải giữ bí mậvới người ngoài." Lâm Dịch Tâm đưa ly nước cho Tiểu Dĩnh, "Tôi đi quay."
Tiểu Dĩnh không thể tin được: "Chị, chị có thể nào phấn khích hơn một chút không? Chúng ta cần phải đi hếđỉnh cao của nhân sinh đó."
"Tôi phấn khích mà." Lâm Dịch Tâm mỉm cười, khóe môi giương lên, đôi mắcong cong như trăng lưỡi liềm.
"Lúc quay, chị mà diễn trạng thái phấn khích giống như vậy, đạo diễn sẽ tặng cho chị n lần diễn lại." Tiểu Dĩnh trêu chọc nàng, cười hỏi, "Chị, mình nên ăn mừng thế nào đây."
Lâm Dịch Tâm mím môi, xoay người nói: "Ngày mai không quay, cho em nghỉ."
"Chị không thương em!" Tiểu Dĩnh ở sau lưng nàng hélên, "Chị không muốn cùng em chia sẻ niềm vui gì hết!"
Tối hôm đó, Lâm Dịch Tâm quay xong lúc 9h.
Đầu đông, trời tối rất nhanh, con đường trở về khách sạn rấtĩnh lặng, bầu trời xanh đen u ám.
Nàng trốn Tiểu Dĩnh đặvé máy bay trở về Bắc thị, là mộchuyến bay gần nhất, sau khi về đến nàng thu dọn mộírồi ngồi xe đi đến sân bay.
Trên máy bay, giấc ngủ không được ổn định, rạng sáng hai giờ máy bay hạ cánh.
Trong vòng bạn bè có cập nhậmới, Thẩm Kiểu poslên một bức ảnh, là mộchai rượu ngon.
Vì vậy Lâm Dịch Tâm gửi tin nhắn đến cho cô, chỉ hai chữ nhẹ nhàng: Chưa ngủ?
Cho đến khi chiếc xe nàng ngồi đã chạy trên con đường của nội thành, Thẩm Kiều mới trả lời tin nhắn, chỉ nhẹ nhàng mộchữ: Ừm.
Lâm Dịch Tâm ấn điện thoại: Hôm nay tôi ở Bắc thị.
Tin nhắn vừa gửi, Thẩm Kiều đã gọi điện đến.
Lâm Dịch Tâm nghe máy, nhận điện thoại, âm thanh ồn ào, Thẩm Kiều hỏi nàng: "Trở về khi nào?"
"Vừa về." Lâm Dịch Tâm nói.
"Đến nhà chưa?"
"Chưa, còn trên xe."
"Vậy đến chỗ em đi." Ngữ điệu trong giọng nói Thẩm Kiều mang theo chúmen say, "Em đi về ngay."
"Được." Lâm Dịch Tâm trả lời, cúp máy.
Bên trong club náo nhiệnhấcủa Bắc thị, trong căn phòng xa hoa, người người đều uống mộcách vui vẻ.
Có nam nữ trẻ tuổi, tướng mạo cũng không đến nổi tệ, trong đó có hai gương mặt thân quen của quốc dân, là các tiểu minh tinh đang độ nổi tiếng.
Nhưng đáng nói nhất là người đã thu húmọi sự chú ý, đang được đông đảo mọi người vây quanh, mộcô gái chân tay mảnh khảnh, gương mặchỉ bằng bàn tay, đôi mắt to tròn, kiểu tóc ngắn thời thượng đang thịnh hành nhất, trên người là những món đồ cao cấp đắđỏ.
Cô rấtự nhiên đẩy ly rượu ra, ngửa đầu tựa lên thành ghế sofa, ngước cằm nhìn về phía đối điện: "Rượu này uống vào sẽ thấy vui, chuyện lớn cũng thành không."
Mọi người xung quanh bỗng ồn ào theo, có người hô to "Tiểu Nguyệuống đi, Thẩm tổng đồng ý chuyện của cô."
Lý Nguyệcười, cầm lấy ly rượu, một hơi uống cạn sạch, cảm kích nói: "Cảm ơn Thẩm tổng."
Thẩm Kiều xoay cổ: "Gọi tôi như thể mấy ông chú bụng to."
Lý Nguyệthức thời, đứng lên đi đến ngồi xuống cạnh Thẩm Kiều, đưa tay định bóp vai giúp cô. vai.
Tay vừa chạm tới, Thẩm Kiều đứng lên, cầm túi nói: "Mọi người chơi đi, tôi về."
"Sao lại về sớm vậy." Tấcả mọi người đều nói.
Đám người này họp lại thành mộnhóm, có rấnhiều mục đích nhưng những mục đích đó đều liên quan đến Thẩm Kiều.
Nhưng Thẩm Kiều thì không, cô thấy buồn chán, chỉ là đến chơi. Hiện tại đã có chuyện khác vui hơn, đương nhiên là phải đi.
Có người giễu cợnói: "Thẩm tổng kim ốc tàng kiều, chúng ta không thể nào giữ chân được đâu."
Thẩm Kiều đã mở cửa, nghe vậy ngoảnh đầu lại, cười nhạnói: "Kim ốc tàng kiều, tôi tự tàng tôi?"
Trong phòng vang lên tiếng cười, tài xế đã chờ sẵn ở bên ngoài, có nhiều người ập đến muốn đưa người về, tài xế gật đầu ngăn lại.
Thẩm Kiều vẫy tay, giày cao góchạm trên mặt đá cẩm thạch dưới sàn, tiếng giày thanh thúy vang, chỉ để lại mỗi bóng lưng xinh đẹp tinh tế.
Cho đến khi không còn nhìn thấy người, một đám người quay trở về phòng, Lý Nguyệtìm đúng người, đi đến hỏi: "Vừa rồi ngài nói, Thẩm tổng kim ốc tàng kiều, là tàng kiều nào, Thẩm tổng đã đẹp đến vậy, thế người kia không biếsẽ đẹp đến mức nào."
Gã kia ôm Lý Nguyệvào lòng, cũng chẳng keo kiệnói ra: "Lâm Dịch Tâm đấy, có gặp được một lần, không phải nổi tiếng gì nhưng người thì đẹp thật."
"Không thể nào." Lý Nguyệcười ngượng, "Tài nguyên của Lâm Dịch Tâm cũng không có gì gọi là tốt, trước kia nhận được ívai người qua đường, vai nào nhận cũng bị mắng nhiếc, mọi người mắng, mắng từ nhân vậra đến diễn viên ngoài đời."
"Vậy mới nói, người ta bán mình thì sẽ được cân nhấc thêm một chúthôi." Gã đó bóp vai Lý Nguyệt, "Dựa vào đẳng cấp đó của Lâm Dịch Tâm, vào được chỗ của Thẩm Kiều, thì sẽ có giá trị khác."
Hai chiếc xe đồng thời chạy đến căn biệt thự bên hồ, Lâm Dịch Tâm đến trước.
Ấn vân tay đi vào phòng, không chần chừ đi tắm.
Khi dòng nước ấm chảy xuống, mệt mỏi của một ngày dường như được rửa trôi đi rấnhiều.
Tắm xong, nàng cũng không làm chuyện thừa đi mặc quần áo, chỉ quấn khăn đứng trước gương sấy tóc.
Tóc dài nửa ướnửa khô trông khá gợi cảm.
Trang điểm cũng không cần thiếvì da vẻ nàng gần như đã hoàn hảo, ban đêm dưới ánh đèn, làn da vô cùng mịn màng.
Lâm Dịch Tâm nhìn cơ thể này trong gương, némặlạnh lùng tẻ nhạt, dáng người nóng bỏng, là kiểu dáng yêu thích của Thẩm Kiều.
Nàng bước ra khỏi phòng tắm, ngồi trên chiếc giường kingsize, lấy di động đến xem kịch bản.
Trước mắở đoàn phim, ngày kia nàng sẽ có hai phân cảnh, diễn xong phần của nàng thì sẽ đóng máy luôn.
Lời thoại của bạn diễn phải thay đổi lại mộít, nàng đã đem mọi thứ còn trong đầu dọp dẹp, lần nữa chi tiếsắp xếp lại.
Lúc Thẩm Kiều thả chiếc túi bước vào nhà, nhìn thấy dáng vẻ Lâm Dịch Tâm tập trung nhìn vào điện thoại.
Hệ thống máy sưởi trong phòng đã sẵn sàng, mỹ nhân chỉ quấn trên người chiếc khăn tắm mỏng manh, cánh tay và đôi chân thon dài trắng nõn đều lộ ra ngoài, hõm vai và xương quai xanh tinh xảo, xinh đẹp đến mức có thể lập tức mang đi quay quảng cáo.
Chiếc túi trong tay Thẩm Kiều, biu~ bay đến chiếc giường lớn, ngay cạnh Lâm Dịch Tâm.
Lâm Dịch Tâm ngẩng đầu nhìn cô, để điện thoại xuống, hỏi: "Mệkhông?"
Lúc này Thẩm Kiều mới bắt đầu cởi quần áo, vốn là việc này nên hoàn thành lúc vừa đóng cửa vào nhà nhưng lúc này đều thực hiện khi đi vào phòng ngủ.
Áo khoác, khăn choàng đều cởi ra, lúc ném lên sofa vì thiếu lực nên chúng nằm vương vãi trên sàn.
Cô cũng không để ý đến, vừa cởi đi cúc áo sơmi, vừa đi đến bên cạnh Lâm Dịch Tâm, hỏi: "Thích chứ?"
"Huh?" Lâm Dịch Tâm chưa hiểu.
Thẩm Kiều nghiêng đầu nhìn chiếc túi nằm trên giường.
Lâm Dịch Tâm nhìn theo: "Rấđẹp."
"Tặng chị." Thẩm Kiều nói, "Hôm nay vừa đi đến cửa hàng, vẫn chưa trưng bày sản phẩm cho mùa xuân."
"Cảm ơn." Lâm Dịch Tâm không từ chối, đặtúi lên tủ đầu giường.
Núáo sơmi và quần jean đều đã được mở ra, cô ném mình nằm sấp lên giường, chân ló ở mép giường, lẩm bẩm nói: "Mệquá, cởi đồ giúp emđi."
Lâm Dịch Tâm nghe theo, xoay người mở chân ngồi trên lưng cô, đầu ngón tay lạnh lẽo lướđi trên làn da Thẩm Kiều
Thẩm Kiều nhắm mắlại, thoải mái thở ra một tiếng, hai người nhanh chóng quấn lấy nhau, làm những chuyện nên làm.
Cho đến khi cơn mê hoàn toàn qua đi, chân trời phía bên ngoài cửa sổ đã nhuốm lên sắc vàng.
Toàn bộ sức lực của Thẩm Kiều đều bị trúđi, nhẵn nhụi vùi mình trong chăn, có thể ngủ đến bấtỉnh nhân sự.
Lâm Dịch Tâm vẫn còn sức để đi tắm, lúc bước đi ra, chân không mang dép, chân ướbước đi trên sàn nhà, như mộmỹ nhân ngư lướđi trên mặnước.
Thẩm Kiều vỗ vỗ chăn, động tác từ tốn, giọng nói cũng lười biếng: "Mau đến ngủ."
Hiếm khi Lâm Dịch Tâm không nghe theo cô, nàng mở chiếc túi của Thẩm Kiều, lấy ra điếu thuốc, châm lửa, kéo một hơi.
Đôi mắThẩm Kiều chỉ mở ra một đường hẹp, nói: "Em cũng muốn."
Lâm Dịch Tâm ngồi xuống ở mép giường, điếu thuốc nhỏ dài trong tay đưa đến bên miệng Thẩm Kiều, Thẩm Kiều nhẹ nhàng ngậm lấy, có hương vị Lâm Dịch Tâm.
"Thẩm tổng." Lâm Dịch Tâm gọi nàng, "Có chuyện cần nói với em."
"Ừm." Thẩm Kiều lên tiếng trả lời.
"Chúng ta kếthúc đi." Lâm Dịch Tâm nói, giọng không có chúgợn sóng.
"Kếthúc gì?" Thẩm Kiều từ từ nhắm lại hai mắcười nói, "Không phải đã kếthúc rồi sao, em thật sự rấbuồn ngủ, không chịu nổi nữa đâu."
"Kếthúc mối quan hệ của chúng ta." Lâm Dịch Tâm nói rõ từng chữ, ôn hòa và rõ ràng, "Sau này chúng ta sẽ không còn gặp gỡ, tôi cũng không cần lấy tài nguyên và tiền từ em."
Lúc này Thẩm Kiều mới mở to mắt, ánh mắtối sầm lại, némặvô cùng kinh ngạc.
Lâm Dịch Tâm cảm giác thấy lời nói của mình có chúcứng nhắc, cong cong lên khóe môi, nói đùa: "Thị trường kinh tế khó khăn, tiếkiệm cho em chútiền."
Thẩm Kiều không còn thấy buồn ngủ, như con cá chép vùng mình đứng dậy, nhìn Lâm Dịch Tâm chằm chằm.
Lâm Dịch Tâm ngẩng mặnhìn cô, đôi mắcòn chúđỏ hồng chưa phai đi do một hồi kích tình, trên cổ còn lưu lại những vếdâu tây nho nhỏ do Thẩm Kiều để lại.
"Lý do?" Thẩm Kiều nhíu mày hỏi.
"Đã đến lúc, tôi không cần nó nữa." Lâm Dịch Tâm cười nói, trong mắlóe lên tia sáng, nàng thật sự thấy tự hào và hài lòng.
Đây là món quà chúc mừng mà đêm nay nàng tự giành tặng cho mình, cắđứmối quan hệ mà ngay chính bản thân nàng còn xem thường, vĩnh biệquá khứ từ đây, bước đi trên một hành trình mới.
Nhưng vị kim chủ từ trước đến nay được cho là có tính tình tốlại điên tiếlên, như con mèo xù lông, hung hăng nhìn nàng hélên: "Cái rắm này! Tôi tiếc cái mớ tiền đó vì chị sao ! ! !"
o0o

-Chương 1+

Lượt xem: 620

Thể loại: Bách Hợp, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 24/??

Yu Shinoda giải trí tổng hợp Kana Momonogi Kim Thanh Đình Huy Yui Hatano vtvgo tv xem gì Đình Duy Nguyễn Huy Momo Sakura vlxx truyenngontinh Ai Sayama Đang cập nhật Tuấn Anh Minami Aizawa link tối cổ Min Do-yoon Thu Huệ Hồng Nhung Đình Soạn Miu Shiromine Đình Soạn Suzu Honjo Cô Úc radiotruyen Mayuki Ito Karen Yuzuriha Anh Sa Nguyễn Hoa Hà Thu nghe gì Yua Mikami iptv m3u8 Nguyễn Thành Tâm An Bảo Linh giải trí Quàng A Tũn Viết Linh Tú Quỳnh phim79 vl79 Thanh Mai truyen79.xyz phim79.com