TXT 1143/1143
838 Theo dõi 0
TXT 45/??
994 Theo dõi 0
TXT 20/??
417 Theo dõi 0
TXT 99/??
344 Theo dõi 0
VGA 35/??
1120 Theo dõi 0
TXT 44/44
470 Theo dõi 0
TXT 20/20
893 Theo dõi 0
AUX 5/5
405 Theo dõi 0
AUX 7/7
3241 Theo dõi 0
AUX 1433/1433
536 Theo dõi 0
Tú Quỳnh Hà Thu vlxx Yui Hatano Mayuki Ito truyenngontinh Miu Shiromine Bảo Linh Thanh Mai Đình Duy Momo Sakura Tâm An Suzu Honjo Kim Thanh Quàng A Tũn Đình Soạn Nguyễn Huy Đình Soạn xem gì radiotruyen Đang cập nhật Anh Sa Karen Yuzuriha phim79 Minami Aizawa Yua Mikami giải trí tổng hợp Min Do-yoon nghe gì Kana Momonogi link tối cổ Yu Shinoda Tuấn Anh Nguyễn Thành Nguyễn Hoa Hồng Nhung Ai Sayama Viết Linh iptv m3u8 Thu Huệ vl79 Đình Huy giải trí Cô Úc vtvgo tv truyen79.xyz
phim79.com

Hoa Sơn Tiên Môn
TXT 1143/1143
838 Theo dõi 0
Thì Ra Anh Trả Thù Tôi
TXT 45/??
994 Theo dõi 0
Thời Gian Ấm Áp
TXT 20/??
417 Theo dõi 0
Đệ Nhất Pháp Sư
TXT 99/??
344 Theo dõi 0Bà Xã, Ngoan Nào!: Chương 1
Edit: Thuy An
Beta: Vân
Sau tai nạn đụng xe thảm khốc, cô trở thành đứa trẻ mồ côi, cả cha mẹ đều qua đời, để mình cô gánh trên lưng số nợ năm trăm vạn
Hắn là kẻ ẩn trong bóng đêm, lạnh lùng, tàn nhẫn, nhưng buộc phải thành hôn trước khi cha hắn nhắm mắt xuôi tay
Đành vậy, hắn cùng cô kí thỏa thuận 1 năm, cô làm nghĩa vụ của một người vợ, còn hắn sẽ nuôi cô chăm sóc cô
Sau đó,…cả hai đều tự do
Nhưng đó chỉ là cái họ nghĩ
Liệu con tim họ có được yên ổn trong khi lòng họ đều hướng đến đối phương???
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180181182183184185186187188189190191192193194195196197198199200201202203204205206207208209210211212213214215216217218219220221222223224225226227228229230231232233234235236237238239240241242243244245246247248249
Anh là "một" ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.
Đêm khuya….
Ngoài trời mưa rơi từng giọt tí tách tí tách.
Tô Thiển ôm "ngực" đứng sát vào bên cửa sổ, hai chân mày nhíu chặt lại, suy nghĩ lại trôi về khoảng thời gian "một" năm trước.
Khi đó, "cô" còn là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Tô thị, cả ngày "không" cần phải lo nghĩ về chuyện cơm áo gạo tiền. "thật" "sự" "không" nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt mà cha mẹ đều mắt, công ty bị phá sản, ngay cả chính mình từ "một" "cô" nhóc u mê, "không" hiểu chuyện trở thành "một" "cô" "gái" "hiện" tại "đi" đến bước đường cùng.
" Thiếu phu nhân, thiểu gia "đã" về!"
Chị Lí giúp việc đứng ở ngoài cửa cung kính thông báo.
Tô Thiển trở lại với "hiện" thực, khẽ gật đầu: " Biết rồi!"
"cô" là Tô Thiển.
Bởi vì gia đình "cô" để lại "một" chồng sổ nợ mà "cô" vạn bất đắc dĩ phải gán thân gả cho chủ nợ là An Thần.
Anh là "một" ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.
Giống như "hiện" tại.
Tô Thiển "đi" ra cửa phòng, giúp anh cầm áo khoác.
" Ăn rồi à? Thức ăn "đã" chuẩn bị xong cả rồi."
Mỗi buổi tối, Tô Thiển đều dặn dò chị Lí chuẩn bị thức ăn, chờ anh về cùng ăn. Đó là "cô" biết rất "rõ" thân phận của mình - là "một" người vợ "trên" danh nghĩa!
" Anh "đã" "nói" rồi, nếu đến 9 giờ mà vẫn chưa thấy anh về "thì" "không" cần chờ cơm anh."
An Thần nới lỏng cà vạt, khuôn mặt "không" chút biểu cảm "đi" về phòng ngủ.
Tô Thiển sững cả người, nhìn xem, lúc nào anh cũng mang cái biểu tình lãnh đạm này. Có lúc "cô" "thật" "sự" nghi ngờ rằng người đàn ông này căn bản là "không" có cảm xúc. Hoặc là, khuôn mặt vẫn luôn cứng ngắc như thế, có cảm xúc nhưng "không" biểu đạt được ra.
" Thiếu phu nhân, đồ ăn này tính sao?"
Tô Thiển ngước lên, mở miệng cười yếu ớt: " Những thức ăn này chị mang về cho bọn "nhỏ" ăn "đi"."
Khẩu vị của anh rất khó chiều, "một" vị "không" đúng cũng "không" thể được, huống chi là những món ăn "đã" để cả buổi tối như thế này.
"đi" theo anh về phòng ngủ, thấy anh "đang" tắm, Tô Thiển xoay người trở lại phòng mình, mở máy tính ra, xem qua "một" trang web, rồi cảm thấy anh "đã" tắm xong "thì" tắt máy tính "đi", lại trở lại phòng của anh.
Vừa đúng lúc anh chỉ quấn có "một" cái khăn tắm "đi" ra ngoài, mái tóc dựng lên, sống mũi cao, đôi môi mỏng lạnh, đôi mắt hoa đào quyến rũ. Chỉ là tất cả đều tản ra hơi thở lạnh lùng. "trên" bụng, cơ bụng tám múi khiến Tô Thiển quay "đi" chỗ khác mà "không" dám nhìn. ( h mới biết ngoài cơ bụng 6 múi còn có cơ bụng 8 múi)
An Thần mặc quần áo chỉnh tề, rót "một" ly rượu vang đỏ: " Có chuyện gì sao?"
Tô Thiển hít "một" hơi: "Vâng."
An Thần lười biếng ngồi lên sofa, cầm cái ly lên nhấm nháp "một" chút, chân mày khẽ chau lại: " Ngồi xuống rồi "nói" "đi"."
Tô Thiển cúi "thật" thấp, lắc đầu: " "không", anh vẫn còn nhớ "rõ" khế ước chứ?"
Chân mày của An Thần chau lại: " Em định "nói" gì?"
Tô Thiển cắn môi: " Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, hai chúng ta "không" ai nợ ai nữa rồi."
-Chương 1+
Đêm khuya….
Ngoài trời mưa rơi từng giọt tí tách tí tách.
Tô Thiển ôm "ngực" đứng sát vào bên cửa sổ, hai chân mày nhíu chặt lại, suy nghĩ lại trôi về khoảng thời gian "một" năm trước.
Khi đó, "cô" còn là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Tô thị, cả ngày "không" cần phải lo nghĩ về chuyện cơm áo gạo tiền. "thật" "sự" "không" nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt mà cha mẹ đều mắt, công ty bị phá sản, ngay cả chính mình từ "một" "cô" nhóc u mê, "không" hiểu chuyện trở thành "một" "cô" "gái" "hiện" tại "đi" đến bước đường cùng.
" Thiếu phu nhân, thiểu gia "đã" về!"
Chị Lí giúp việc đứng ở ngoài cửa cung kính thông báo.
Tô Thiển trở lại với "hiện" thực, khẽ gật đầu: " Biết rồi!"
"cô" là Tô Thiển.
Bởi vì gia đình "cô" để lại "một" chồng sổ nợ mà "cô" vạn bất đắc dĩ phải gán thân gả cho chủ nợ là An Thần.
Anh là "một" ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.
Giống như "hiện" tại.
Tô Thiển "đi" ra cửa phòng, giúp anh cầm áo khoác.
" Ăn rồi à? Thức ăn "đã" chuẩn bị xong cả rồi."
Mỗi buổi tối, Tô Thiển đều dặn dò chị Lí chuẩn bị thức ăn, chờ anh về cùng ăn. Đó là "cô" biết rất "rõ" thân phận của mình - là "một" người vợ "trên" danh nghĩa!
" Anh "đã" "nói" rồi, nếu đến 9 giờ mà vẫn chưa thấy anh về "thì" "không" cần chờ cơm anh."
An Thần nới lỏng cà vạt, khuôn mặt "không" chút biểu cảm "đi" về phòng ngủ.
Tô Thiển sững cả người, nhìn xem, lúc nào anh cũng mang cái biểu tình lãnh đạm này. Có lúc "cô" "thật" "sự" nghi ngờ rằng người đàn ông này căn bản là "không" có cảm xúc. Hoặc là, khuôn mặt vẫn luôn cứng ngắc như thế, có cảm xúc nhưng "không" biểu đạt được ra.
" Thiếu phu nhân, đồ ăn này tính sao?"
Tô Thiển ngước lên, mở miệng cười yếu ớt: " Những thức ăn này chị mang về cho bọn "nhỏ" ăn "đi"."
Khẩu vị của anh rất khó chiều, "một" vị "không" đúng cũng "không" thể được, huống chi là những món ăn "đã" để cả buổi tối như thế này.
"đi" theo anh về phòng ngủ, thấy anh "đang" tắm, Tô Thiển xoay người trở lại phòng mình, mở máy tính ra, xem qua "một" trang web, rồi cảm thấy anh "đã" tắm xong "thì" tắt máy tính "đi", lại trở lại phòng của anh.
Vừa đúng lúc anh chỉ quấn có "một" cái khăn tắm "đi" ra ngoài, mái tóc dựng lên, sống mũi cao, đôi môi mỏng lạnh, đôi mắt hoa đào quyến rũ. Chỉ là tất cả đều tản ra hơi thở lạnh lùng. "trên" bụng, cơ bụng tám múi khiến Tô Thiển quay "đi" chỗ khác mà "không" dám nhìn. ( h mới biết ngoài cơ bụng 6 múi còn có cơ bụng 8 múi)
An Thần mặc quần áo chỉnh tề, rót "một" ly rượu vang đỏ: " Có chuyện gì sao?"
Tô Thiển hít "một" hơi: "Vâng."
An Thần lười biếng ngồi lên sofa, cầm cái ly lên nhấm nháp "một" chút, chân mày khẽ chau lại: " Ngồi xuống rồi "nói" "đi"."
Tô Thiển cúi "thật" thấp, lắc đầu: " "không", anh vẫn còn nhớ "rõ" khế ước chứ?"
Chân mày của An Thần chau lại: " Em định "nói" gì?"
Tô Thiển cắn môi: " Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, hai chúng ta "không" ai nợ ai nữa rồi."