TXT 109/109
789 Theo dõi 0
7/7
1175 Theo dõi 0
AUX 30/30
1251 Theo dõi 0
TXT 50/50
267 Theo dõi 0
TXT 101/101
1328 Theo dõi 0
TXT 32/32
974 Theo dõi 0
TXT 182/182
396 Theo dõi 0
TXT 71/71
945 Theo dõi 0
TXT 99/99
895 Theo dõi 0
TXT 117/117
652 Theo dõi 0

Einstein Phì Và Trang Phú Quý
TXT 109/109
789 Theo dõi 0
Cô Gái Mang Mặt Nạ – Mask Girl
7/7
1175 Theo dõi 0
Văn Thuyết
AUX 30/30
1251 Theo dõi 0
Chỉ Mình Em
TXT 50/50
267 Theo dõi 0Bà Xã Của Tui Là Xã Hội Đen: Chương 1
Thể loại: Hiện đại, bách hợp
“Thật sự tôi chưa làm gì hết! Tôi là một người học y, bất kể nam hay nữ tôi đều đã từng thấy qua. Tôi chỉ giúp cô xử lý vết thương chứ không hề lợi dụng lúc người gặp khó khăn mà sờ soạng lung tung..”
Vì sao càng giải thích Tề Lạc chỉ cảm thấy mình càng nói người ta càng hiểu lầm vậy?
Thấy người trên giường đang hận không một ngụm nuốt tươi mình, Tề Lạc liền vứt chiếc phao cứu mạng cuối cùng ra – Tôi là con gái nha!
“Tề Lạc, tan ca được rồi!” Chủ tiệm chỉ tay lên chiếc đồng hồ treo trên tường.
“Ah, đợi cháu dọn dẹp mấy thứ này lại cái rồi về.”
“Tề Lạc…” Chủ tiệm cầm mộmiếng bánh ga tô đã được gói kỹ: “Mấy ngày hôm nay nhờ cháu giúp mà cửa tiệm buôn bán tốhẳn ra, ừ, hôm nay là đêm bình an, tặng cho cháu mộmón quà nhỏ, Merry Christmes!”
“Chàng trai” ở trong bếp ló đầu ra ngượng ngùng cười: “Cám ơn ông chủ ~”
………
Khi rời khỏi cửa hàng bánh ngọthì đã 8 giờ.
Tề Lạc có chúlo lắng, không biết có kịp tới buổi party tối nay hay không, hơn nữa mình cũng đã hứa đi gặp bọn họ.
“Chị Tề Lạc!” “Tiền bối!” (Chính xác, bạn học Tề Lạc xin thề: nàng là mộnữ sinh, mặc dù íai tin tưởng)
Chẳng biếlúc nào mà từ ngã tư đường xuấhiện một đám người dọa Tề Lạc nhảy cửng lên, nhìn kỹ lại, hóa ra là hậu bối trong trường.
“Chị, Noel vui vẻ!”
“Tiền bối, đây là bánh kem mà tự tay em làm!”
…
Sau nửa giờ thì đám người rốt cuộc cũng tản đi.
Tề Lạc đứng mộmình ở ngã tư đường nhìn đống lễ vậxếp thành núi.
“Tần Mộc Minh, tiểu tử nhà ngươi chếchắc rồi! Không ngờ lại dám nói ra địa chỉ chổ làm thêm của ta cho bọn họ biết!”
Trong đêm bình an yên tĩnh văng vẳng tiếng rống giận của Tề Lạc.
Mộgóc không xả ở đằng sau Tề Lạc có một bóng người đang lấp ló, vẻ mặt đáng thương nhìn ai đó đang pháđiên: “Tề Lạc, ta thật sự không cố ý đâu! Ngạnh hán(*) không đấu lại khổ hình ~”
(*) thường dùng để chỉ những người đàn ông cứng cỏi.
Mãi tới khi lỗ tai bị véo.
“Mộc Đồng, ngươi tạm tha cho ta đi, lỗ tai của ta thật sự sắp rớra rồi!”
Tần Mộc Minh đáng thương nhìn người đẹp ở phía sau.
“Hừ, ai bảo ngươi thông đồng với nàng gạta, đây là mộtrừng phạnho nhỏ cho hai ngươi.”
“Hu hu, Tề Lạc không cho ta nói…”
“Được rồi được rồi, ta biếrồi.”
“Biếrồi sao còn véo lỗ tai của ta.”
“Véo lỗ tai của ngươi là muốn ngươi cúvề nhà nhanh, bà mẹ đang nóng lòng chờ ở nhà ~”
Tần Mộc Đồng nắm lấy lỗ tai lão ca của mình biến mấtrong màn đêm…
Mộmình Tề Lạc đi bộ trên đường.
Nhớ tới mấy nhóc nhỏ vui vẻ bu lấy tặng quà, khóe miệng không khỏi mỉm cười.
Nữ tu Mary nói mình lúc nhỏ, nhận được lễ vậlúc sẽ suốôm một ngày không bỏ được không nhìn.
“Hôm nay là đêm bình an.”
Đêm hôm nay vào hai mươi năm trước, mình bị bỏ ở trước cửa nhà thờ, trở thành mộcô nhi.
Mặc kệ đã chịu đựng bao nhiêu khó khăn, mình cuối cùng cũng đã đi cho tới ngày hôm nay.
“Ha ha, những lúc hạnh phúc như thế này thường luôn khiến người cô đơn thấy không vui!”
Tề Lạc cười khổ mộchút.
Đi tới nhà trọ mà nàng thuê.
Độnhiên.
Có người nào đó ở sau lưng tóm lấy nàng.
Mộthanh dao găm sáng trắng như tuyếđặtrên cổ nàng.
Nhấthời.
Tề Lạc cảm thấy lạnh người, nàng gặp ăn cướp trong truyền thuyếrồi.
Ngay khi bạn nhỏ Tề Lạc run run nói: “Ta… không… có tiền…” thì người ở phía sau hò hévào hẻm nhỏ: “Âu Dương, nếu như mày không ra thì tao sẽ giếnó!”
Chung quanh im lặng.
Quả nhiên, trong bóng tối có mộcô gái tóc dài mặc áo đen bước ra.
Nhờ ánh trăng.
Tề Lạc nhìn rõ mặcủa nàng ta.
“Đẹp quá!”
Mặc dù trên khuôn mặcó chúvết máu nhưng không làm ảnh hưởng tới vẻ đẹp của nàng.
Dáng người cao gầy trong đêm trăng vắng lặng càng trở nên nổi bậhơn.
Tựa như Tu La trong truyền thuyết.
“Người mà ngươi bắchẳng có dính dáng gì tới ta cả?” Nàng ta lạnh lùng cười.
Trong ánh mắđầy sự khinh thường cùng bễ nghễ.
Tề Lạc nghe thấy vậy thì cảm thấy tình hinh hơi khác, chẳng lẽ nàng ta mặc kệ mình?
Tề Lạc như nhìn thấy trước thi thể của mình nằm trên bàn mổ.
Ngày thường đều do nàng cầm dao mổ người khác, không ngờ bản thân nàng cũng có ngày đó.
Hai chân mềm nhũn, thân thể ngã xuống vừa vặn để lộ ra khuôn mặcủa người đàn ông phía sau.
Mái tóc dài của cô gái áo đen bay lượn, xẹqua đỉnh đầu của Tề Lạc.
Chỉ nghe người đàn ông phía sau héthảm một tiếng, thả Tề Lạc ra.
“Hừ, chỉ bằng mấy người bọn bây mà cũng muốn ám toán ta? Cút!” Cô gái áo đen đá cái tên thúi tha kia một cái.
Người đàn ông đó bò dậy, sau đó biến mấtrong màn đêm.
Bạn nhỏ Tề Lạc chưa định hồn lại đã vội vàng bò dậy.
“Hôm nay thật sự cám ơn ngươi!”
Đi tới bên cạnh cô gái áo đen, nói lời cảm ơn với nàng ta — mặc kệ như thế nào, dù sao nàng cũng do người đẹp này cứu về.
“Ta không có ý cứu ngươi!” Cô gái áo đen lạnh lùng nói một câu, sau đó xoay người đi ra ngoài hẻm.
Tề Lạc lắc đầu, cũng xoay người đi về nhà trọ của mình, hôm nay thậxúi quỷ, có thậđây là đêm bình an không?
Chưa đợi Tề Lạc đi quá xa, chỉ nghe đằng sau “Bẹp” một tiếng.
Quay đầu nhìn lại, cô gái áo đen ban nãy đã ngã gục.
“Chuyện gì vậy?” Tề Lạc chạy qua đó, nâng cô gái lên.
“MY GOD!” Tề Lạc la lên, một bên người của cô gái áo đen toàn là máu.
Nhanh chóng kiểm tra sơ bộ, trước ngực của nàng ta bị súng bắn bị thương, xem ra chắc bị thương vào một tiếng trước, vừa nãy lúc cứu mình đã làm cho chỉ máu bị bung ra.
“Ài, hôm nay có thật là đêm bình an không đây?”
Đêm bình an,
Tề Lạc ôm lấy cô gái này biến mấtrong màn đêm.
…
Từ giây phúđó, cuộc sống trong địa ngục của Tề Lạc được tuyên bố chính thức bắt đầu!
-Chương 1+
“Ah, đợi cháu dọn dẹp mấy thứ này lại cái rồi về.”
“Tề Lạc…” Chủ tiệm cầm mộmiếng bánh ga tô đã được gói kỹ: “Mấy ngày hôm nay nhờ cháu giúp mà cửa tiệm buôn bán tốhẳn ra, ừ, hôm nay là đêm bình an, tặng cho cháu mộmón quà nhỏ, Merry Christmes!”
“Chàng trai” ở trong bếp ló đầu ra ngượng ngùng cười: “Cám ơn ông chủ ~”
………
Khi rời khỏi cửa hàng bánh ngọthì đã 8 giờ.
Tề Lạc có chúlo lắng, không biết có kịp tới buổi party tối nay hay không, hơn nữa mình cũng đã hứa đi gặp bọn họ.
“Chị Tề Lạc!” “Tiền bối!” (Chính xác, bạn học Tề Lạc xin thề: nàng là mộnữ sinh, mặc dù íai tin tưởng)
Chẳng biếlúc nào mà từ ngã tư đường xuấhiện một đám người dọa Tề Lạc nhảy cửng lên, nhìn kỹ lại, hóa ra là hậu bối trong trường.
“Chị, Noel vui vẻ!”
“Tiền bối, đây là bánh kem mà tự tay em làm!”
…
Sau nửa giờ thì đám người rốt cuộc cũng tản đi.
Tề Lạc đứng mộmình ở ngã tư đường nhìn đống lễ vậxếp thành núi.
“Tần Mộc Minh, tiểu tử nhà ngươi chếchắc rồi! Không ngờ lại dám nói ra địa chỉ chổ làm thêm của ta cho bọn họ biết!”
Trong đêm bình an yên tĩnh văng vẳng tiếng rống giận của Tề Lạc.
Mộgóc không xả ở đằng sau Tề Lạc có một bóng người đang lấp ló, vẻ mặt đáng thương nhìn ai đó đang pháđiên: “Tề Lạc, ta thật sự không cố ý đâu! Ngạnh hán(*) không đấu lại khổ hình ~”
(*) thường dùng để chỉ những người đàn ông cứng cỏi.
Mãi tới khi lỗ tai bị véo.
“Mộc Đồng, ngươi tạm tha cho ta đi, lỗ tai của ta thật sự sắp rớra rồi!”
Tần Mộc Minh đáng thương nhìn người đẹp ở phía sau.
“Hừ, ai bảo ngươi thông đồng với nàng gạta, đây là mộtrừng phạnho nhỏ cho hai ngươi.”
“Hu hu, Tề Lạc không cho ta nói…”
“Được rồi được rồi, ta biếrồi.”
“Biếrồi sao còn véo lỗ tai của ta.”
“Véo lỗ tai của ngươi là muốn ngươi cúvề nhà nhanh, bà mẹ đang nóng lòng chờ ở nhà ~”
Tần Mộc Đồng nắm lấy lỗ tai lão ca của mình biến mấtrong màn đêm…
Mộmình Tề Lạc đi bộ trên đường.
Nhớ tới mấy nhóc nhỏ vui vẻ bu lấy tặng quà, khóe miệng không khỏi mỉm cười.
Nữ tu Mary nói mình lúc nhỏ, nhận được lễ vậlúc sẽ suốôm một ngày không bỏ được không nhìn.
“Hôm nay là đêm bình an.”
Đêm hôm nay vào hai mươi năm trước, mình bị bỏ ở trước cửa nhà thờ, trở thành mộcô nhi.
Mặc kệ đã chịu đựng bao nhiêu khó khăn, mình cuối cùng cũng đã đi cho tới ngày hôm nay.
“Ha ha, những lúc hạnh phúc như thế này thường luôn khiến người cô đơn thấy không vui!”
Tề Lạc cười khổ mộchút.
Đi tới nhà trọ mà nàng thuê.
Độnhiên.
Có người nào đó ở sau lưng tóm lấy nàng.
Mộthanh dao găm sáng trắng như tuyếđặtrên cổ nàng.
Nhấthời.
Tề Lạc cảm thấy lạnh người, nàng gặp ăn cướp trong truyền thuyếrồi.
Ngay khi bạn nhỏ Tề Lạc run run nói: “Ta… không… có tiền…” thì người ở phía sau hò hévào hẻm nhỏ: “Âu Dương, nếu như mày không ra thì tao sẽ giếnó!”
Chung quanh im lặng.
Quả nhiên, trong bóng tối có mộcô gái tóc dài mặc áo đen bước ra.
Nhờ ánh trăng.
Tề Lạc nhìn rõ mặcủa nàng ta.
“Đẹp quá!”
Mặc dù trên khuôn mặcó chúvết máu nhưng không làm ảnh hưởng tới vẻ đẹp của nàng.
Dáng người cao gầy trong đêm trăng vắng lặng càng trở nên nổi bậhơn.
Tựa như Tu La trong truyền thuyết.
“Người mà ngươi bắchẳng có dính dáng gì tới ta cả?” Nàng ta lạnh lùng cười.
Trong ánh mắđầy sự khinh thường cùng bễ nghễ.
Tề Lạc nghe thấy vậy thì cảm thấy tình hinh hơi khác, chẳng lẽ nàng ta mặc kệ mình?
Tề Lạc như nhìn thấy trước thi thể của mình nằm trên bàn mổ.
Ngày thường đều do nàng cầm dao mổ người khác, không ngờ bản thân nàng cũng có ngày đó.
Hai chân mềm nhũn, thân thể ngã xuống vừa vặn để lộ ra khuôn mặcủa người đàn ông phía sau.
Mái tóc dài của cô gái áo đen bay lượn, xẹqua đỉnh đầu của Tề Lạc.
Chỉ nghe người đàn ông phía sau héthảm một tiếng, thả Tề Lạc ra.
“Hừ, chỉ bằng mấy người bọn bây mà cũng muốn ám toán ta? Cút!” Cô gái áo đen đá cái tên thúi tha kia một cái.
Người đàn ông đó bò dậy, sau đó biến mấtrong màn đêm.
Bạn nhỏ Tề Lạc chưa định hồn lại đã vội vàng bò dậy.
“Hôm nay thật sự cám ơn ngươi!”
Đi tới bên cạnh cô gái áo đen, nói lời cảm ơn với nàng ta — mặc kệ như thế nào, dù sao nàng cũng do người đẹp này cứu về.
“Ta không có ý cứu ngươi!” Cô gái áo đen lạnh lùng nói một câu, sau đó xoay người đi ra ngoài hẻm.
Tề Lạc lắc đầu, cũng xoay người đi về nhà trọ của mình, hôm nay thậxúi quỷ, có thậđây là đêm bình an không?
Chưa đợi Tề Lạc đi quá xa, chỉ nghe đằng sau “Bẹp” một tiếng.
Quay đầu nhìn lại, cô gái áo đen ban nãy đã ngã gục.
“Chuyện gì vậy?” Tề Lạc chạy qua đó, nâng cô gái lên.
“MY GOD!” Tề Lạc la lên, một bên người của cô gái áo đen toàn là máu.
Nhanh chóng kiểm tra sơ bộ, trước ngực của nàng ta bị súng bắn bị thương, xem ra chắc bị thương vào một tiếng trước, vừa nãy lúc cứu mình đã làm cho chỉ máu bị bung ra.
“Ài, hôm nay có thật là đêm bình an không đây?”
Đêm bình an,
Tề Lạc ôm lấy cô gái này biến mấtrong màn đêm.
…
Từ giây phúđó, cuộc sống trong địa ngục của Tề Lạc được tuyên bố chính thức bắt đầu!
Chủ Tịch Đang Viết Chữ
TXT 101/101
1328 Theo dõi 0
Sắc Xám Và Xanh
TXT 32/32
974 Theo dõi 0
Đốt Tình
TXT 182/182
396 Theo dõi 0
Trêu Đùa Khốn Thú
TXT 71/71
945 Theo dõi 0
Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang
TXT 99/99
895 Theo dõi 0
Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó Nghiễn
TXT 117/117
652 Theo dõi 0Từ khóa: Bà Xã Của Tui Là Xã Hội Đen giải trí giải trí tổng hợp link tối cổ nghe gì vlxx vtvgo tv xem gì
Cô Úc Kana Momonogi Yui Hatano truyenngontinh Tâm An Ai Sayama Kim Thanh Hồng Nhung Bảo Linh Anh Sa radiotruyen iptv m3u8 nghe gì Nguyễn Huy Thanh Mai Suzu Honjo vtvgo tv Đình Duy Nguyễn Hoa Trần Vân link tối cổ Đình Soạn Tuấn Anh Đình Huy Hà Thu phim79 Yu Shinoda Đang cập nhật Quàng A Tũn Minami Aizawa Min Do-yoon xem gì giải trí Viết Linh giải trí tổng hợp Yua Mikami Thu Huệ vlxx Karen Yuzuriha Mayuki Ito Nguyễn Thành Tú Quỳnh Đình Soạn Momo Sakura vl79 truyen79.xyz
phim79.com