Astronaut: Chương 1
Tên Truyện: ASTRONAUT
Năm 2036 – Một thiên thạch từ ngoài không gian bất ngờ đi lệch quỹ đạo mà va chạm vào địa cầu, trực tiếp gây ra thảm hoạ nhân loại, con người đứng trên vờ vực của sự diệt vong. Owen – một tiến sĩ không may bị mắc kẹt lại trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất, cùng với nguồn năng lượng dữ trự ít ỏi, anh đã cố gắng khởi động cổ máy ngủ đông mà anh đã dày công nghiên cứu trong nhiều năm, tuy chưa hoàn thiện nhưng đã thành công cứu Owen thoát khỏi sự xụp đổ của phòng thí nghiệm, an toàn mà tiến vào giấc ngủ, bắt dầu cho một cuộc du hành giấc mơ từ một loại chất có trong não của con người có tên là DMT, từ đó Owen được du hành đến các nhánh vũ trụ khác nhau thông qua giấc mơ của chính mình.
Truyện này do Noodles_DOU cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
Đặcâu hỏi ai hay điều gì tạo ra vũ trụ thì cũng hợp lý thôi, nhưng nếu câu trả lời là Chúa trời, thì câu hỏi chỉ là đã ánh xạ sang vấn đề ai tạo ra Chúa trời. Cội nguồn của đức tinh luôn là một vấn đề nan giải trong suốhành trình của thời gian. Vũ trụ luôn là nơi bắt đầu của những vậchất, và cũng là nơi nó đặdấu chấm hếcho mộnền văn minh.
Vậy, đâu là điểm dừng? Rốcuộc, vũ trụ là mộthứ độc nhấhay chỉ là mộtrong vô số vũ trụ được tạo ra?
Theo những ghi chép cổ xưa, người ta đồn đại rằng Giấc Mơ chính là cầu nối duy nhấđể con người có thể chạm đến cánh cổng mở ra mộthế giới tách biệvới thực tại, ngưỡng cửa của sự kì bí trong vũ trụ bao la. Nhưng chung quy lại người ta vẫn chẳng thể nào lý giải hếđược những sự kiện trong giấc mơ chính là gì, và đâu mới là ranh giới giữa hiện thực và mộthế giới khác.
Song, Đa Vũ Trụ thậra là một giả thuyết, trong đó vũ trụ chúng ta không phải là một và duy nhất, mà có rấnhiều vũ trụ khác đồng thời tồn tại song song với nhau. Chúng được gọi là các vũ trụ song song.
Vũ Trụ Song Song tuy không thể cảm nhận được trong thực tế, nhưng chúng ta có thể đi vào thông qua những giấc mơ. Khi chúng ta mơ, thường cảm thấy tựa như đã từng quen biết, đây chính là hiện tượng “Déjà vu”.
Deja vu, chính là những hình ảnh khúc xạ trong giấc mơ nhưng trên thực tế nó đều tồn tại ở vũ trụ song song.
Trong gần 100 năm, khoa học đã bị ám ảnh bởi một bí mậđen tối: rằng có thể tồn tại nhiều thế giới ẩn giấu bí ẩn nằm bên ngoài tầm với của 5 giác quan của con người.
Những người theo thuyếhuyền bí từ lâu đã tuyên bố rằng những nơi như vậy thực sự tồn tại. Theo họ, nơi đây đầy rẫy ma quỷ và linh hồn, thậm chí là những thực thể hung tợn nào đó.
Suy cho cùng, mọi thứ về Đa Vũ Trụ và Thế Giới Song Song đều là thứ giả thuyếmông lung, mơ hồ về thế giới quang, nhưng thực chấnhững thứ nằm ngoài tầm hiểu biếcủa chúng ta, không có nghĩa là chúng không tồn tại.
MạThế - Năm 2036
Tại phòng nghiên cứu số 01-D7 trực thuộc trung tâm thành phố Pondergest, căn phòng duy nhấcòn giữ liên lạc với trạm quan sákhông gian sau khi vụ va chạm giữa mộthiên thạch với Địa Cầu.
Không khí xung quanh đang nóng lên mộcách độngột, làn sóng xung kích nhanh chóng càn quétrên diện rộng, khói bụi mịmù trong không trung cùng với mực nước biển đang ngày càng dâng cao, cuốn lấy những gì mà nó đi qua, thanh âm của gió lốc đang dần lấn áđi những tiếng thégào, cầu cứu của con người nhỏ bé trước sự cuồng nộ của thiên nhiên và vũ trụ.
Bên trong căn phòng lab chập chờn ánh đèn điện yếu ớt, thanh âm lọc cọc của bàn phím máy tính đang dần trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết, phía bên cạnh là khung cảnh tận thế đang được thuậlại trên màn ảnh, nhưng chỉ trong chốc láđã vụtắt, không còn nhận được bấkì tính hiệu nào từ trái đất.
"Chếtiệt!!!"
Owen - Người duy nhấcòn trụ lại phòng nghiên cứu của trung tâm sau khi trận động đấđã làm anh bị kẹlại trong khi tất cả mọi người đã di chuyển lên phía trên.
"Hếcách rồi, không thử làm sao biết được!!!"
"Cũng may, phòng lab có trang bị nguồn điện dự phòng."
OWen vừa nói vừa lẩm bẩm, tay chân luống cuống vì xung quanh không khác gì mộmớ hỗn độn được anh tạo ra trong lúc hoảng loạn nhưng bây giờ có thể bình tĩnh được là tốlắm rồi.
Sau khi nguồn điện được kích hoạt, Owen tiến đến căn phòng bên cạnh, anh nhanh chóng nhập mậmã của phòng lab rồi gấp gáp tiến vào, sau vụ động đấmạnh có lẽ đây là nơi không bị tổn thấnhiều bởi ở đây chứa đựng mộnghiên cứu vô cùng quan trọng của nhân loại nhưng nó đã bị đội ngũ nghiên cứu tạm hoãn vì đã xảy ra quá nhiều lỗi và đang được bảo trì.
"Đằng nào cũng sẽ chết, các người bảo tôi phải ngồi vào một góc và khóc huhu hay sao?"
Owen có chúnóng giận rồi cong chân bước đến máy tính chủ, anh giương tay gõ phương trình mậsố rồi nhanh chóng khởi động hệ thống nghiên cứu bằng nguồn điện dự trữ íỏi còn lại.
[Quá trình nạp năng lượng bắt đầu]
[...]
Anh giương mắt hồi hợp nhìn thanh thông báo, trong khi đang cố trấn an bản thân thì một cơn động đấnữa lại xuất hiện với cường độ mạnh chỉ trong khoảng thời gian ngắn rồi dừng lại nhưng cũng đủ làm cho căn phòng chịu tác động ínhiều, bốn bức tường đã nhanh chóng nứra từng đường lớn hơn lộ ra những con rãnh sâu hun húkhiến Owen có chúrun sợ mà đổ mồ hôi hột.
[Quá trình nạp năng lượng đã hoàn tất, bắt đầu đếm ngược.]
[10, 9, 8, 7...]
Owen sau khi nghe thấy thanh âm thông báo liền quay đầu trợn tròn mắt, anh nhanh chóng tiến đến cánh cửa của cổ máy ngủ đông rồi vừa vặn và chui tọvào bên trong, thiếlập những thứ cần thiếcho một giấc ngủ dài rồi giương tay bậchế bộ siêu cấp bảo vệ toàn phần mới yên tâm nhắm mắt.
Ngay khi hệ thống máy tính chủ cấtiếng nói cuối cùng thì cũng là lúc Owen cong môi mỉm cười, anh khẽ nói: "Tạm biệtrái đấcủa thời đại này!"
Khi cổ máy được khởi động thì đột nhiên phòng lab 01 - D7 cũng vụtắxung quanh nhanh chóng bị sụp đổ bởi thảm hoạ đang diễn ra trên toàn địa cầu, Owen cùng cổ máy bị chôn vùi dưới lòng đấsâu thẳm và dường như giấc ngủ của anh cũng chính thức bắt đầu.